Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Trời Ơi! Ta Biến Thành Con Rùa (Dịch)
  4. Chương 3: Con chuột lớn màu đen

Trời Ơi! Ta Biến Thành Con Rùa (Dịch)

  • 392 lượt xem
  • 1710 chữ
  • 2023-03-05 16:20:17

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Diệp Khuyết nhìn lại thân thể.

Hoàn hảo, không có bị gì.

Những vết thương mà hắn đã chịu lúc trước đều đã được chữa lành trong quá trình đột phá.

Hơn nữa, tứ chi và răng miệng càng trở nên sắc bén hơn.

Diệp Khuyết hưng phấn, muốn nhanh chóng kiểm tra dữ liệu trên bảng điều khiển, thế nhưng cảm giác chóng mặt lại ập tới một lần nữa.

“Không tốt! Lúc trước đói quá, mình mới chỉ ăn được có một miếng thịt, hiện tại, sau khi đột phá xong, cơn đói liền ập đến!”

Thế là, hắn vội vàng bò lên phía trước, gặm nhấm thịt con Mãng xà.

Xé ra từng miếng thịt một bỏ vào trong miệng.

Dần dần cảm giác no bụng liền xuất hiện, thể lực đã tăng lên.

“Ăn thêm miếng nữa, ăn xong thì đi!”

“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía sau 300 m, xuất hiện một con Yêu thú Tam trọng.”

Soàn soạt…..

Diệp Khuyết nhanh chân bỏ chạy.

Đã được kiểm chứng qua sự lợi hại của Yêu thú Tam trọng, hắn không dám nhờn với bọn nó nữa.

Nhanh như chớp đã chạy đi thật xa, cho tới khi nhắc nhở của Quét bản đồ biến mất, lúc này hắn mới dừng lại.

Cũng may tốc độ hiện tại đã khác xưa, bằng không có lẽ thật sự không chạy thoát rồi.

Ẩn mình sau một đống đá vụn, ý niệm của hắn tiến vào trong đầu, nhìn bảng điều khiển.

-----

Kí chủ: Diệp Khuyết

Cảnh giới: 1/10 (Yêu thú Nhất trọng, sau khi đạt tới cấp 10, nhận được một lần tư cách phản tổ)

Tiến hóa: Rùa Hoang (Yêu thú bình thường có tai nghe nhạy bén)

Thiên phú: Phản kích (bị tấn công đáp trả lại đòn tấn công bằng 50% đòn công kích ban đầu)

Tốc độ: 1/10

Phòng ngự: 1.7/10

Công kích: 1/10

Điểm kinh nghiệm: 0

Võ học: Sẽ mở ra sau khi đạt được cảnh giới Nhị trọng.

“Tư cách Phản tổ?? Để mình suy nghĩ một chút nào, tổ tông của yêu thú loại hình Rùa?? Huyền Vũ?? Bí Hí??”

*Bí Hí hay còn gọi là gọi là Quy Phu là một sinh vật thần thoại trong văn hóa Trung Quốc và lan ra một số nước trên thế giới. Bí Hí là một trong chín đứa con của Long Vương và mang hình dáng của một con rùa. Nó dùng để đỡ các vật nặng, có thể cõng được tam sơn ngũ nhạc không mỏi.

“Nơi này là dị giới, có lẽ lão tổ tông của yêu thú loại hình rùa này càng thêm đáng sợ, thần bí hơn nữa.”

Không thể vọng động mà vội vàng kết luận được.

Mà thôi, kệ cha nó, quan tâm làm gì.

Dù sao mình cũng đạt được một lần tư cách Phản tổ rồi, tới lúc đó Phản một lần chẳng phải sẽ biết hay sao??

“Cảnh giới Nhị trọng mới có thể mở ra võ học! Chẳng lẽ là công pháp Yêu tộc??”

Diệp Khuyết kích động nói.

Nắm giữ võ học chẳng khác nào có nhiều thêm một cái thủ đoạn bảo vệ cái tánh mạng nhỏ của hắn.

“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 300m, phát hiện hai con yêu thú hoang dã nhất trọng.”

Diệp Khuyết nghe mà cảm thấy kinh ngạc, Yêu thú hoang dã (Dã trách)??

“Gốc cây nhân sâm trăm năm kia đang ở trong đống đá kia, ta nửa năm trước đã chú ý tới nó.”

“Huynh đệ thật là nghĩa khí a! Chỉ cần đem gốc cây nhân sâm trăm năm này đi bán, chúng ta liền có tiền mua được bình độc dược đỉnh cấp kia!”

“Tuyết Lăng Lạc lớn lên xinh đẹp như vậy,nếu như chúng ta đem cha mẹ nàng độc chết. Lúc đó chúng ta không chỉ có được Tuyết Lăng Lạc mà còn được cả Tuyết gia nữa!”

“Ta còn chưa có được chơi qua a! Muốn lắm rồi!!”

Diệp Khuyết có tai nghe nhạy bén, nghe được âm thanh loài người đang hưng phấn nói chuyện với nhau.

“Thì ra Dã trách chính là loài người. Cũng đúng, ta hiện giờ chính là Yêu thú, loài người đối với ta mà nói chính là Dã trách!”

Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt hắn.

Hai người này cũng đủ độc ác a!

Lại muốn giết cha mẹ, đoạt con gái nhà người ta!

“Phi! Thật đúng là hai con Dã trách, nhân sâm của các ngươi, lão gia ta thu nhận!”

Hiện tại hắn đang núp dưới đống đá.

Hai móng vuốt đào bới, không lâu sau, một cây nhân sâm liền xuất hiện trước mặt hắn.

Thật sự  là có!

“Ăn xong, có thể khiến cho mình tiến hóa được không nhỉ? Hoặc là thêm một chút điểm kinh nghiêm? Hoặc là khởi phát ra nhiệm vụ?”

Không nghĩ nhiều nữa, hắn há miệng ra ăn cây nhân sâm.

Dù sao cũng không để hai tên súc sinh kia chiếm tiện nghi được.

Sau khi thành Yêu thú Nhất trọng và trải qua một lần tiến hóa sau, lực cắn của hắn lúc này đã vô cùng mạnh.

Chỉ trong vòng vài phút, liền đem cây nhân sâm kia ăn sạch gọn gàng.

“Đinh! Túc chủ phục dụng một gốc nhân sâm trăm năm! Nhận được 1 điểm kinh nghiệm!”

*Phục dung: uống (thuốc), ám chỉ hành động bỏ vào miệng nuốt.

Diệp Khuyết mừng rỡ, quả thật có hiệu quả a!

Đây chính là 1 điểm kinh nghiệm đấy!

Lúc trước hắn giết Yêu thú Nhất trọng Sói Hoang cũng chỉ nhận được có 0.5 điểm kinh nghiệm.

Muốn nhận được 1 điểm kinh nghiệm, đoán chừng có lẽ hắn phải giết chết Yêu thú Nhị trọng mới có thể nhận được.

Cái này căn bản không phải là chuyện mà hắn lúc này có thể làm được a!

“Kiếm bộn rồi!”

Hắn ngay lập tức muốn cộng điểm cho tốc độ, phòng thủ và công kích của mình.

Mở ra bảng điều khiển ra.

Tốc độ: 1/10

Phòng ngự: 1.7/10

Công kích: 1/10

Điểm kinh nghiệm: 1

Võ học: Sau khi đạt tới cảnh giới Nhị trọng liền mở ra.

Sau khi cân nhắc một lúc liền đưa ra quyết định.

“Cộng vào tốc độ 0.5, phòng ngự 0.3, công kích 0.2”

Yêu thú loại hình Rùa không thể vứt bỏ ưu thế của mình.

Hắn sẽ không bao giờ quên điều này.

Vì vậy, tốc độ và phòng ngự vẫn như cũ là lựa chọn hàng đầu vào lúc này.

Hiển nhiên, sau khi ăn thua thiệt bởi con Yêu thú cấp 3 kia, hắn không dám bỏ qua công kích nữa, cho nên cũng tăng vào đó một ít điểm kinh nghiệm.

Nhìn lại bảng điều khiển, dữ liệu lúc này đã có phát sinh thay đổi.

Tốc độ: 1.5/10

Phòng ngự: 2/10

Công kích: 1.2/10

Điểm kinh nghiệm: 0

Võ học: Sau khi đạt tới cảnh giới Nhị trọng liền mở ra.

“Phòng ngự đạt tới cảnh giới Nhị trọng. Tốc độ ở trong cảnh giới Nhất trọng cũng coi như là nổi trội. Công kích thì có thể uy hiếp người cùng cảnh giới.”

Diệp Khuyết cười hắc hắc nói.

Ăn xong nhân sâm nhận được điểm kinh nghiệm đã khuếch trương dòng suy nghĩ lúc này của hắn.

Mình chọc không nổi yêu thú cao đẳng thì phải tìm trân bảo để ăn. Dù sao cũng có thể nhận được điểm kinh nghiệm mà!!

Ân, phòng ngự và tốc độ cần phải được nâng cao lên mới được.

Kể cả có gặp phải yêu thú cùng giai, thậm chí là yêu thú có cảnh giới cao hơn một chút, hắn cũng không sợ.

Dù sao da dày thịt béo, chịu đánh cũng không thấm là bao. Hơn nữa hắn còn có thiên phú phản kích nữa mà.

Tới lúc đó, đánh thì cũng không đánh được, đuổi thì cũng không đi, ngay tới cả đuổi theo cũng không đuổi kịp.

Có tiếng bước chân lại gần.

“Hai con dã trách kia đã tới rồi.”

Diệp Khuyết không có đợi lâu, tứ chi vừa động, trượt một phát lao vút ra ngoài.

“Mới vừa rồi có phải có một con chuột lớn màu đen chạy qua phải không?”

“Không hay rồi, nhanh nhìn nhân sâm!”

Hai người đá văng đống gạch vụn ra, đập vào mắt họ lúc này chính là một cái hố đất, bên cạnh còn có mấy cái rễ cây nhân sâm.

“Nhâm sâm kia đã bị con chuột lớn màu đen kia ăn rồi!”

“Ăn tim hùm mật gấu rồi!! Ngay cả nhân sâm của Điểu gia ta mà cũng dám ăn?? Đuổi theo! Giết chết nó!”

“Nó hẳn là mới vừa ăn xong, trong bụng chắc vẫn còn, đem nó mổ bụng ra, may ra còn cứu vãn được một ít!”

“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 300 m, phát hiện một con Yêu thú Nhị trọng!”

“Muốn mổ bụng phanh ngực ta?? Đợi đó, để ta cho các ngươi biết chữ chết viết như thế nào!!”

Móng vuốt Diệp Khuyết vung lên, đánh bay một tảng đá, sau đó phương hướng chạy đột nhiên thay đổi, chạy về một nơi khác.

Tảng đá kia bay đi khá là xa, “đùng” một tiếng nện xuống mặt đất, đem con yêu thú Nhị trọng kia hấp dẫn tới đây.

Vừa khéo, hai người kia cũng đuổi theo hắn tới đây.

“Là Yêu thú Nhị trọng Hắc Bối Hùng”

*Hắc Bối Hùng: Gấu Lưng đen.

“Chạy!”

Hai người bị dọa cho sợ tới hồn xiêu phách lạc, xoay người bỏ chạy.

Gào!

Trong đôi mắt con Hắc Bối Hùng hiện ra một tia khát máu, gầm lên một tiếng đuổi theo.

“Điểu gia, không đỡ được à?”

Diệp Khuyết bò lên một khúc cây gãy, lạnh lùng cười lên một tiếng khi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết ở phía đằng xa.

“Hiện tại tăng thực lực lên mới là quan trọng, đi tìm trân bảo cái đã.”

Nói xong, hắn xoay người bò vào chỗ sâu bên trong Rừng rậm Yêu thú.

……..

Chỗ sâu bên trong Rừng rậm Yêu thú, Yêu thú sống ở đây rất là mạnh, rất là nguy hiểm, nhưng đi theo đó cũng có rất nhiều kỳ ngộ.

Diệp Khuyết dám đi vào bởi vì hắn có chức năng quét bản đồ, có thể phát hiện trước nguy hiểm.

Cho nên, hắn cũng không có quá nhiều áp lực.

“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 300 m, phát hiện một con Yêu thú Tam trọng, hai con Yêu thú bình thường.”

Diệp Khuyết xoay người bỏ chạy.

“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía sau 300 m, xuất hiện một con Yêu thú Nhị trọng.”

Con mẹ nó chứ!!

Hắn thắng gấp một cái, hướng về phía bên trái chạy đi.

Trước khi hắn chạy ra khỏi phạm vi Quét bản đồ, hai tiếng gầm rống của Yêu thú vang lên.

“Đợi đã! Chẳng lẽ là hai con yêu thú kia đánh nhau?”

Diệp Khuyết giật mình.

Oanh!

Oanh!

Có tiếng đánh nhau!

Hai con yêu thú kia thế mà thật sự đã đánh nhau.

“Đi qua nhìn một chút, nếu như có cơ hội ra tay, biết đâu hốt được một miếng béo bở!!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top