“Em không hiểu lầm là được.” Trình Văn Tĩnh híp mắt cười gật đầu, không hẹn gặp lại trái ôm phải ấp, nhưng không sao, nước chảy đá mòn, cô nhất định sẽ không từ bỏ.
“Được rồi, nói trước nhé, nếu ngày nào đó cô ấy nghi ngờ anh, vậy nhất định là do em hại.”
Mặt Liêu Văn Kiệt đầy vẻ bất đắc dĩ, ôm hoa hồng, mở của phòng Yudy Tang ra.
“Nói bao nhiêu lần rồi, lần sau phải gõ cửa trước khi….”
Nhìn thấy là Liêu Văn Kiệt, Yudy Tang đè xuống sự vui mừng trong lòng, vứt bút máy lên trên bàn, khoanh tay bất mãn nói: “Cậu còn biết quay về, tôi tưởng rằng cậu có niềm vui mới ở Nghê Hồng rồi, định an cư lạc nghiệp bên đó.”
“Đúng là có sự định này, có một vài tiểu thư nhà giàu sống chết quấn lấy tôi, suýt chút nữa thì tôi theo bọn họ.”
“Tôi không tin.”
“Không tin gì, sức quyến rũ của tôi không đủ để tiểu thư nhà giàu theo đuổi?”
“Không tin sắc quỷ cậu chưa theo bọn họ.”
Yudy Tang vô cùng tin tưởng tra nam, đứng dậy rời khỏi bàn làm việc, mặt nở nụ cười nhận lấy hoa hồng, cứng miệng nói: “Sao lại tặng hoa rồi, nói bao nhiêu lần rồi, bị Trình Văn Tĩnh thấy không hay, cô ấy sẽ nghĩ ngợi lung tung.”
“Không sao, tôi nói là tặng cô ấy, kết quả cô ấy không cần, liền thuận lí thành chương đem vào đây.”
Liêu Văn Kiệt lanh trí cười, đã thực hiện cả trăm lần, có một chiến lược thuần thục, chút sóng nhỏ gió yếu này ứng phó dễ dàng.
“Cậu đúng là nhiều mưu mô.”
Yudy Tang hừ một tiếng, kéo cà vạt Liêu Văn Kiệt, hôn một phát lên môi.
Chính vào lúc này, cô ta cảm thấy có chút bất thường, nhíu mày lau môi Liêu Văn Kiệt một cái, chất vấn: “Chuyện gì đây, nói, sao trên môi cậu lại có son của Trình Văn Tĩnh?”
“Có hả?’
Liêu Văn Kiệt kinh ngạc không thôi, giơ tay lau môi, thật sự là có.
Hắn mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh, tức giận nhìn Yudy Tang: “Chuyện gì đây, nói, sao trên môi tôi lại có son của Trình Văn Tĩnh?”
“Tôi đang hỏi…”
Yudy Tang đang muốn gào lên, đột nhiên nghĩ tới gì đó, hình như sáng nay cô ta trang điểm một chút ở chỗ Trình Văn Tĩnh, vậy nên.
Không sao rồi.
“Nói đi?” Liêu Văn Kiệt được thế không buông tha.
“Chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ, cậu cái tên đáng chết này, mau lau sạch đi, để lát nữa sẽ bị Trình Văn Tĩnh phát hiện.” Yudy Tang xấu xa ôm cánh tay Liêu Văn Kiệt, tiến hành một trận người còn sống thì xưng anh gọi em, sau khi chết thì gọi bảo bối ngọt xớt.
Một lúc lâu sau, cô nắm lấy bên tay không bị khống chế của Liêu Văn Kiệt, khống chế nó, đặt lên cúc áo sơ mi mặc đi làm, vẽ hai vòng lên mu bàn tay: “Đừng làm loạn, đang trong giờ làm đó, tối nay tới nhà lớn tìm tôi.”
“Theo như chị nói, tối nay cũng chẳng có gì, Trình Văn Tĩnh cô ấy…”
“Tôi sắp xếp cô ấy tăng ca!”
Yudy Tang kiêu ngạo hất cằm, mới có vài ngày không gặp, chỉ số thông minh của Liêu Văn Kiệt lại giảm xuống rồi, Nghê Hồng quả là một nơi bỏ đi.
“Vậy tôi không thành vấn đề.”
Liêu Văn Kiệt gật đầu, tay làm dấu OK, tối nay sắp xếp thời gian, hai bên đều không thành vấn đề.
...
Hai tuần sau, Liêu Văn Kiệt hành động như trên, đào tạo chuyên sâu bộ môn quản lý thời gian, thực hành chứng minh lý luận, cảm giác lại có tiến bộ.
Có vài câu hắn đã nuốt lời, vốn tưởng rằng chỉ thỉnh thoảng bỏ ra chút thời gian tới Nghe Hồng phơi chút ánh trăng thôi, kết quả hắn còn tới Châu Âu, tớ nhà Laura và bá tước Bannon làm khách.
Bá tước không ở nhà, con gái ông ta phụ trách tiếp đãi, ăn uống linh đình, khách và chủ vô cùng vui vẻ.
Từ đây có thể thấy, hắn có thể tu luyện Tam Giới Tiểu Na Di đến mức tùy theo ý mình, không phải là không có nguyên nhân.
Đạo của văn võ, lúc phải cứng lúc phải mềm.
Trừ hội họp với đám vây cánh, tìm bạn bè tới chém gió ôn chuyện, đồng thời thả lỏng tâm tình, cũng không quên chịu khó tu luyện, mỗi tối đều rút bớt thời gian ngủ ra, một lần cũng chưa từng chậm trễ.
...
Trung tâm tinh anh.
Bộ môn chiến đấu, huấn luyện viên Judo.
Bảy học viên vây quanh trưởng câu lạc bộ Hắc Hùng, Hắc Hùng xuất ra động tác chiêu bài, dựa vào một chiêu “Đào Núi Lấp Biển” quật ngã học viên cuối cùng, hoàn thành việc một đánh bảy chấn động học viên một trăm năm.
“Lợi hại quá, không hổ là người hướng dẫn bộ môn judo, là người đàn ông mạnh mẽ nhất trong lòng tất cả các tinh anh.
“Tuần trước, anh ấy lại giành được danh hiệu “Thành viên chiến đấu xuất sắc”, tính ra, đã ba khóa liên tiếp rồi.”
“Mạnh quá, nhất là chiêu “Đào Núi Lấp Biển” đó của anh ấy, mỗi lần tôi đều xem tới mức muốn đi vệ sinh.”
“...”
Đám học viên quang quác tặng tiếng vỗ tay và khen ngợi, Hắc Hùng nghe trong tai, vui trong lòng, nhưng ngoài mặt không lên tiếng.
Kinh nghiệm tán gái nhiều năm nói cho anh ta biết, đàn ông phải có nội hàm, nhất là người đàn ông dung mạo không như ý, trong túi không có tiền, nhất định phỉa có nội hàm.
Mắt quét qua mấy học viên nữ, trên mặt Hắc Hùng lóe lên một tia không nỡ, tận cho tới khi nhìn thấy hoa khôi A Lệ, mới không nhịn được nuốt nước miếng.
Muốn ngủ, nhưng không được.
Mặc dù Armani của anh ta rất đúng giờ, tán gái cũng rất thuận lợi, nhưng nắm đấm của bạn trai A Lệ càng cứng hơn, anh ta thử rồi, có thể chết người.
Chính vào lúc nào, huấn luyện viên đẩy cửa lớn ra, thân mặc một bộ đồng phục tây trang màu đen, kính đen, một chàng trai khí chất hào hoa phong nhã sải bước đi vào.
Đại sư huynh – karate Đoạn Thủy Lưu , Lâm Bân.
MD, lại là tiểu bạch kiểm, thật xúi quẩy.
Hắc Hùng thầm mắng một câu, chỉ vào Lâm Bân nói lớn: “Nhóc con, cậu ở lớp nào, nhìn rõ rồi hãy vào lớp, cậu đi sai chỗ rồi.”
“Ngại quá, tôi tìm một người bạn, chào hỏi một tiếng rồi đi ngay.”
Lâm Bân khách sáo, nói xong, không quan tâm Hắc Hùng có phản ứng gì, cười đi về phía A Lệ.
Anh ta đưa đơn xin lên tổng bộ, xin chuyển từ bộ phận trung tâm tinh anh Tokyo đến bộ phận Hồng Kông, vì người vốn ở Hồng Kông, cộng thêm tổng bộ muốn nâng cao địa vị của trung tâm tinh anh ở Hồng Kông, thuận tiện chèn ép bọn côn đồ một chút, cũng chính là hiệp hội võ thuật Hồng Kông kiêu căng ngạo mạn, liền phê duyệt lần điều chuyển này.
Nói tới thì cũng là do duyên phận, trong lúc Lâm Bân đang sắp xếp tài liệu môn chiến đấu, nhìn thấy tên A Lệ trên danh sách sinh viên, lập tức bỏ công việc trong tay xuống, tới tìm thanh mai trúc mã thời nhỏ.
Lời thề non hẹn biển còn vang bên tai, anh ta tin chắc rằng lúc A Lệ gặp được anh sẽ rất kích động.
Mặc dù đã mười năm không gặp, gương mặt mọi người ít nhiều sẽ có sự thay đổi, nhất là con gái, con gái mười tám thay đổi lớn không phải chỉ là nói xuông, nhưng Lâm Bân liếc mắt một cái đã nhận ra A Lệ.
Vẫn xinh đẹp như vậy, giống hệt lúc còn nhỏ, nhất là trong tình huống mấy ngọn cỏ đuôi chó vây quanh, quả thật hoàn mỹ như một tiên nữ.
“A Lệ, tôi về rồi.”
Lâm Bân dang hai tay ra, ngồi đợi nước mắt như mưa và một cái ôm yêu thương nhung nhớ.
Nhưng sau đó không hề có, tận tớ khi anh ta tháo kính xuống, báo tên của mình, A Lệ mới nhận ra anh ta.
Có chút xấu hổ, nhưng có thể hiểu, dù sao đã mười năm không gặp, muốn nói một câu “đã lâu không gặp”, cũng phải cho đối phương chút thời gian phản ứng.
“A Bân, thật sự là cậu à, cậu trở về từ Nghê Hồng? Về lúc nào vậy? Lợi hại quá, đã cao vậy rồi.”
A Lệ vui mừng không thôi, nắm lấy tay bạn cũ ra sức kéo.
Vốn muốn nói một câu hôm nay mời khách ăn cơm, nhưng bỗng nhớ tới hôm nay hẹn Liêu Văn Kiệt đi xem phim, vẫn là thôi vậy.
“Hai hôm trước vừa về, bây giờ tôi là người hướng dẫn môn Karate, nói tới cái này…”
Lâm Bân quét mắt nhìn sân huấn luyện, tầm mắt xẹt qua Hắc Hùng như không khí, bình tĩnh nói: “Tới Karate đi, Judo không có tiền đồ đâu!”
Có chút thất vọng, A Lệ vẫn chưa dâng lên cái bổ nhào sau nhiều năm xa cách, nhưng không sao, cô gái rụt rè càng tốt.
“Này, tên nhóc con, cậu coi tôi là không khí à?”
Hắc Hùng vốn không phải người tính tình tốt gì cho cam, nghe thấy con ếch bốn mắt dụ dỗ mỹ nữ duy nhất trong bộ phận, càng thêm tức giận.
Quả thực, anh ta không có gan tán A Lệ, nhưng mỹ nữ là mỹ nữ, tài nguyên khan hiếm đặt ở đó không động tới cũng có thể thu hút vốn đầu tư bên ngoài, xúc tiến ngành du lịch, từ đó kéo theo thị trường nội bộ.
Còn không phải hoa khôi ở đây, nếu A Lệ tới bộ phận Karate, bộ phận Judo phải làm sao? Trông chờ vào đám học viên ở lại xem tên xấu xí là hắn à?
“Cậu MD, tên bốn mắt, tới đây, tôi phải đánh vỡ kính của cậu!”
Hắc Hùng tức đến sùi bọt mép, thấy Lâm Bân thật sự coi anh ta là không khí, chẳng thèm để ý, càng không đi tới, lập tức…
Đi qua.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận