Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Trở Lại Thời Kỳ Đồ Đá (Dịch)
  4. Chương 26: Khuất phục

Trở Lại Thời Kỳ Đồ Đá (Dịch)

  • 442 lượt xem
  • 2156 chữ
  • 2021-07-14 11:22:29

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

“Không có hiểu biết, thật là đáng sợ”

Nhìn Hổ răng kiếm bị Quỷ Hỏa dọa cho sợ tới nỗi không ngừng lăn lộn, Vương Dương than thở một tiếng.

Cái thứ Quỷ Hỏa này hay còn được gọi là Ma trơi. Tên như ý nghĩa, là một thứ do Phốt-pho tạo thành.

Nói tới tác dụng cụ thể của nó, cũng không có quá nhiều tác dụng, không cần kể ra cũng được.

Nhiệt độ bắt lửa của nó cực kỳ thấp, có thể tự bốc cháy ở nhiệt độ từ 20-30 độ C, thường xảy ra nhiều vào mùa hè ,khi tiết trời oi bức. Mùa xuân, mùa thu thì thỉnh thoảng mới có.

Nguyên nhân sinh ra nó chủ yếu là do quá trình thối rữa từ chất thải động vật hoặc thực vật khô được ủ trong đất mà ra. Những thứ này có thành phần Phốt-pho ở trong đó. Do tác dụng của phản ứng hóa học (*), những chất này thành phần có chứa Phốt-pho (P) và Hydrô sẽ hóa hơi, theo nhiệt độ tăng dần lên mà bốc cháy.

Loại lửa này là loại “lửa lạnh”. Tức là nó không có nhiệt độ, giống như bóng đèn điện vậy. Nó là ánh sáng lạnh, bất kể có cháy như thế nào cũng không có gây ra hại gì.

Vương Dương biết điều này thế nhưng con Hổ răng kiếm thì không biết. Nó còn tưởng rằng nó sắp bị chết cháy nên không ngừng kêu rên.

Sở dĩ Vương Dương nhớ về Quỷ Hỏa sâu sắc như vậy, nguyên nhân chủ yếu là do ngày xưa bà nội của hắn có kể cho hắn nghe một câu chuyện như thế này.

Ngày xưa, khi bà còn trẻ, lúc đó vẫn đang còn nông thôn, không có nhà cửa khang trang giống như bây giờ. Phía sau nhà bà có một ngọn núi. Đây là nơi thôn dân trong làng đem người chết trong thôn lên đó chôn.

Có một lần, vào lúc trời còn đang tờ mờ sáng, bà nội của bà lên núi hái cây dương xỉ. Do hôm qua, trời vừa mới mưa xong  nên cây dương xỉ mọc đầy cả núi.

Bà nội của bà lên trên núi, đi về phía một ngôi mộ. Bà cũng không biết ngôi mộ này là của người nào, chỉ biết nó đã tồn tại ở đó từ rất lâu rồi. Chữ khắc trên bia cũng đã sớm phai mờ, không còn nhìn rõ nữa.

Khi đó, do bà thường xuyên lên núi hái dương xỉ, nên bà cũng không có sợ ma. Nhân lúc trời còn chưa sáng hẳn, bà tới gần ngôi mộ, thò tay xuống hái.

Đột nhiên, một đoàn lửa màu xanh lam xuất hiện ở trước ngôi ma, trong đêm tối nhìn khủng bố vô cùng.

Bà nội bà bị dọa cho sợ tới nỗi choáng váng.

Do lúc đó trình độ phổ cập văn hóa còn chưa có cao, còn chưa có hiểu được nguyên lý của Quỷ Hỏa, nên thế là bà hét lên một tiếng, rồi chạy thẳng xuống dưới núi. Kết quả là Quỷ Hỏa giống như phát hiện ra nàng, liền đuổi theo sau nàng, sau đó bám dính lên người nàng.

Nàng chạy một mạch về thôn. Người dân trong thôn bị tiếng la hét của nàng đánh thức dậy, ra cửa nhìn thì thấy một con ác quỷ đang chạy tới liền há hốc mồm sửng sốt.

“Xong, xong rồi. Đây là ác quỷ nhập thân a!”

“Chắc chắn con bé đã chọc tới yêu quái ở trên núi, cho nên đã bị nó yểm phép thuật lên người rồi.”

Người trong làng căn bản không dám tiếp cận bà nội của bà.

Bà nội của bà vừa khóc vừa cởi quần áo, thế nhưng  ngọn lửa chết tiệt này giống như bám dính lấy nàng, dù đã cởi quần áo ra rồi, thế nhưng vẫn cháy trên người nàng.

Đúng lúc này, ông cố của bà, tức là cha của bà nội bà bưng một thau nước đầy ra, hắt lên ngọn lửa này. Lúc này ngọn lửa mới tắt.

Sau vụ đó, bà nội của bà bị sốt mấy ngày liền. Dân trong thôn thấy bà bị ốm liền xa lánh bà, nói rằng bà bị ác quỷ hành cho thành ra bị như vậy.

Cuối cùng, gia đình nhà bà phải nhờ tới thầy trừ tà về nhảy, phải mất tới 3 ngày mới chữa hết bệnh.

Lúc còn nhỏ Vương Dương nghe bà kể câu chuyện này, hắn vô cùng thích thú và tò mò, cảm thấy truyện này cũng quá ly kỳ đi. Từ đó hắn bắt đầu kính trọng trời, kính trọng đất, kính trọng quỷ thần.

Sau này đọc sách, hắn mới hiểu ra được nguyên lý của thứ này, mới tin vào sách vở, tin vào khoa học.

Lúc hắn còn đang học cấp 3, hắn có gặp một người đàn ông tự xưng là Thiên sư tiên sinh (1).

Hắn thấy người này ở trên phố, mặc một chiếc áo choàng đạo sĩ, râu bạc trắng, tiên phong hạc cốt, cũng không có bản lĩnh bắt quỷ, trừ tà, cũng  không biết xem tướng, xem số.

Hắn ở trên phố mở ra một gian hàng nhỏ. Người đi đường đi qua thấy vậy liền ghé vào gian hàng nhỏ của hắn xin một lá bùa cầu bình an. Hắn lấy ra một lá bùa màu vàng, nhướn mày, lẩm bẩm nói:

“Lấy nhầm rồi.”

Vào lúc người khách đang còn tưởng hắn sẽ đổi lại cho họ một lá bùa khác, đột nhiên hắn quệt tay lên lá bùa. Sau đó một đoàn lửa màu xanh lam bốc cháy lên. Ngọn lửa này vô cùng kỳ lạ, nó cháy thế nhưng cũng không có thiêu đốt tay của tiên sinh, cũng không có thiêu đốt lá bùa.

Sau khi tiên sinh bỏ tay ra. Người khách nhìn lại lá bùa một lần nữa thì thấy câu thần chú trên lá bùa đã mất.

Có thể nói, chiêu này thật sự rất đẹp.

Nếu như dùng khoa học để giải thích thì câu thần chú trên lá bùa lúc đầu là do dùng Phốt-pho vẽ lên. Khi tên tiên sinh lấy tay chà lên, nhiệt độ cao lên, bùng cháy ra một ngọn lửa màu lam giống như vị hành khách kia đã thấy.

Người ta thường nói “những chuyện lạ lùng thì ngày nào cũng có, thế nhưng chân chính nhìn thấy thì không thấy có một lần.”

Vương Dương từng nghe rất nhiều lời đồn thổi về Quỷ Hỏa. Thế nhưng cũng chưa có tận mắt nhìn thấy bao giờ. Hôm nay, hắn ấy vậy mà lại được tận mắt nhìn thấy, không khỏi cảm thán rằng “thế giới này cũng quá là rộng lớn đi”.

Trên mặt đất, con Hổ răng kiếm sau khi lăn lộn vài phút xong, liền gục ngã xuống mặt đất, nằm sóng soài chờ chết, giống như kiểu đã buông xuôi, chấp nhận số phận. Đôi mắt của nó lúc này nhìn vô cùng tang thương, giống như kiểu đang hồi tưởng lại ký ức của mình vậy.

Kết quả là đúng lúc này, Quỷ Hỏa không còn nữa.

Thế là nó sung sướng, gầm lên một tiếng đầy kiêu hãnh, giống như thể muốn nói với toàn thế giới rằng:

“Lửa không thể đốt chết được ta, còn ai có thể làm khó ta được nữa. Mệnh do ta, không phải do trời...”

Vương Dương liếc mắt nhìn nó một cái. Tên này đúng là một tên thiếu niên 2B (2) mà!

Một đêm cứ như vậy trôi qua, ban ngày lại tới.

Giằng co suốt cả đêm khiến cho tinh thần, thể lực của Hổ răng kiếm có phần giảm sút đi nhiều.

Đêm hôm qua, nó điên cuồng gào thét lên, giống như kiểu tuyên bố ta đây là độc tôn, ta đây là số 1. Đúng là trẻ trâu mà!!!

Vương Dương ở trên cành cây cười lạnh nói:

“Cứ gào đi, cứ thét đi, gào cho tới khi nào ngươi mệt thì thôi. Ta không tin ngươi mệt rồi ngươi không đi ngủ!!”

Nhắc tới ngủ, Vương Dương quả thật cũng buồn ngủ rồi. Nói thật, ban ngày hắn ngủ rất là an toàn. Nhất là trong tình trạng được dã thú hung dữ thủ hộ một bên như thế này, hắn ngủ càng ngon hơn nữa.

Dù sao, con Hổ răng kiếm kia thà chết cũng không có chịu rời đi, nhất định phải trông chừng hắn bằng được. Lại còn nghĩ rằng hắn giả bộ ngủ nữa chứ! Thế là hắn đi ngủ thôi! Một quyết định phải nói là “quá thông minh!”

Vừa nghĩ, Vương Dương vừa đưa một miếng hoa quả lên miệng cắn, sau đó chìm dần vào trong giấc mộng đẹp.

Lần này ngủ, hắn cũng không có mơ mơ màng màng nữa. Lý do là vì ban ngày hắn cũng không có nghĩ ngợi nhiều, cũng không có làm gì nhiều.

Con Hổ răng kiếm cuối cùng cũng mệt lắm rồi, nó gục trên mặt đất, híp mắt lại ngủ.

Vương Dương đương nhiên không muốn bỏ phí cơ hội như thế này rồi. Và hắn đã thử 3 lần.

Lần đầu tiên, khi hắn leo xuống mặt đất thì con Hổ răng kiếm đột nhiên tỉnh dậy, thế là hắn vội vã trèo lên.

Lần thứ hai, đang định trèo xuống tiếp thì thấy con Hổ lật người, sợ quá, Vương Dương không dám trèo xuống nữa.

Còn lần thứ 3 thì....

Căn bản không có lần thứ 3.

Lúc này, con Hổ răng kiếm chỉ cách hắn tầm 6-7 mét. Nếu như sau khi hắn xuống đột nhiên nó tỉnh dậy thì... vậy thì coi như xong rồi!

Có điều, Vương Dương đã không được dễ chịu thì hắn cũng nhất quyết không để con hổ răng kiếm thoải mái như vậy được.

Câu nói kia nếu như nói theo cách dân dã thì nói như thế nào nhỉ?

À đúng rồi! Mình thoải mái, đối thủ không được thoải mái, vậy là mình thắng rồi.

Và đương nhiên, Vương Dương không có để cho con Hổ răng kiếm được thoải mái rồi. Mỗi lần Hổ răng kiếm định đi ngủ, hắn liền ném một cục đá tới đánh thức nó dậy. Ép cho Hổ răng kiếm phải tìm nơi ẩn nấp khắp nơi, gần như chỉ muốn chui xuống lỗ cho yên chuyện.

Hổ răng kiếm rất thích vòng ra sau lưng gốc cây to để trốn. Thế nhưng do thân thể của nó quá lớn, có ẩn núp thế nào thì cũng không thể ẩn núp hết được. Chính vì lý do này, cho nên mỗi lần nó đi ngủ liền bị Vương Dương ném trúng. Nó lại tức giận gầm lên một tiếng.

Mặc dù bị Vương Dương quấy phá như vậy, thế nhưng nó lại không dám rời xa Vương Dương, vẫn luôn để Vương Dương ở trong tầm mắt của nó, cho nên chỉ có thể yên lặng chịu đựng.

Càng về đêm, Vương Dương càng hưng phấn, ném đá nhiệt tình hơn. Hắn ném đá chỉ để cho vui, làm cho Hổ răng kiếm buộc phải trốn ra xa hơn. Lần đầu tiên rời khỏi tầm mắt của Vương Dương.

Vương Dương cũng không dám chạy trốn trong đêm.

Có câu “đạo cao một thước, ma cao một trượng”, cho nên hắn quyết đoán trèo xuống cây, lặng lẽ nhặt thêm đá bỏ vào túi, rồi lại trèo lên cây.

Cứ như vậy, mỗi lần Hổ răng kiếm bị lộ hình, hắn lại thống khoái ném đá tới.

Một đêm yên bình trôi qua. Sáng hôm sau, Hổ răng kiếm hai mắt đỏ bừng, đứng dưới gốc cây nhìn chằm chằm lên chỗ Vương Dương.

Vương Dương cũng không có ngủ, nhìn Hổ răng kiếm tiều tụy, hốc hác mà cảm thấy bình minh thắng lợi gần tới rồi. Hắn lại tiếp tục ném đá về phía Hổ răng kiếm.

“Gào Gào....”

Tiếng gầm bất lực xen lẫn với chán nản vang vọng cả trăm mét. Cả ngày trôi qua chỉ có nghe thấy tiếng gầm của con Hổ răng kiếm này.

Cuối cùng, vào buổi tối ngày hôm nay, Hổ răng kiếm sau mấy ngày nhịn đói, ngủ không yên đã giơ cờ trắng đầu hàng.

------

(*) phản ứng hóa học ma trơi: 2PH3 + 4O2 → P2O5 + 3H2O . PH3 chỉ cháy trong không khí ở nhiệt độ 150 độ C, tuy nhiên khi có sự xuất hiện của P2H4, hỗn hợp này liền cháy ngay trong không khí ở nhiệt độ thường. Quá trình này xảy ra cả ngày lẫn đêm, tuy nhiên vào ban ngày do có tia sáng của mặt trời nên chúng ta không thể quan sát rõ hiện tượng này như ban đêm.

Còn về việc ma trơi đuổi theo người, là do khi chúng ta chạy tạo ra sự thay đổi về luồng khí trong không khí, mà khi hỗn hợp PH3 và P2H4 cháy trong không khí do có sự thay đổi này nên nó sẽ bị cuốn theo luồng khí mà chúng ta chạy. Do thần hồn nhát thần tính nên chúng ta nghĩ là có ma trơi đang đuổi theo chúng ta.

(1) Thiên sư tiên sinh: người trời.

(2) 2 B (nhị bức) : 2 ở đây có nghĩa là bất tài, vô dụng, ngu si, còn bức là một từ chửi thề, kết hợp lại có nghĩa là con người tồi tệ, đáng ghét. Dịch thì là “kẻ ngốc”, rất buồn cười

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top