Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Trở Lại Thập Niên 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 83: May Quần Áo

Trở Lại Thập Niên 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố (Dịch) (Đã Full)

  • 189 lượt xem
  • 927 chữ
  • 2023-09-26 21:16:34

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tô Mạn nghĩ thầm trong lòng, nếu có cơ hội phải đến huyện thành một chuyến mới được. Dù sao sớm muộn gì cũng phải vào đấy, đi trước thăm dò tình hình cũng được.

 Thấy Tô Mạn yên lặng không nói, Ngưu Đại Hỉ tưởng cô không vui, dù sao cũng là cô gái làm trong đội mình, nên quan tâm nhiều hơn một chút, vì vậy anh ta len lén nói: “Chỗ chúng tôi có ít vải không cần dùng phiếu mua, cô lấy không?”

 “...” Tô Mạn: “Lấy.”

 Tối đó khi Tô Mạn cầm khúc vải mình mua được về nhà, nhà họ Tô ai nấy cũng vô cùng vui mừng.

 Từ sau khi Tô Mạn bắt đầu đi làm cho công xã, cứ thỉnh thoảng lại đem cơm từ nhà ăn công xã về, mặc dù không nhiều nhưng đối với người nhà họ Tô mà nói thế đã là tốt lắm rồi.

 Mấy đứa trẻ trong nhà cũng sống tốt hơn chút.

 Đây là chỗ tốt mà các gia đình khác trong đại đội không có được. Chỉ khi làm cán bộ mới có đãi ngộ như này.

 Trước đây người nhà họ Tô không ai dám mơ ước đến, bây giờ cũng coi như ké được tí hào quang. Giờ Tô Mạn đem khúc vải đó về, còn bảo lấy được tiền lương và phiếu mua hàng, việc này phải nói là có nằm mơ cũng không nghĩ đến.

 Đây là lần đầu tiên nhà họ được nhận tiền lương.

 Tô Thu Nguyệt hâm mộ đố kị vô cùng, đời quả khó biết trước được chữ ngờ, so với người định sẵn sẽ vào nội thành như cô ta, em gái cô ta mới là người có tiền lương trước.

 Lý Xuân Hoa nghiêm túc đề nghị: “Con gái à, đưa tiền lương cho mẹ, mẹ giữ cho con.”

 Tô Mạn lắc đầu: “Giữ làm gì, con làm cán sự có nhiều việc phải xài tiền lắm, sau này công xã còn sắp xếp cho con lên huyện thành học tập, con không có tiền trong người thì đi thế nào? Yên tâm đi mẹ, dù sao con đã làm đến chức cán sự này rồi, còn sợ không tự giữ được tiền chắc?”

 Lý Xuân Hoa: “...”

 Tô Thu Nguyệt cũng lo sau này tiền lương kiếm được khi vào nội thành của mình bị mẹ giữ nên cũng nói đỡ cho cô: “Em gái nói rất đúng, tiền lương vẫn nên để tự mình giữ thì tiện hơn. Người làm việc lớn ở bên ngoài, có nhiều việc cần dùng tiền lắm. Khó nói trước được.”

 Lý Xuân Hoa ấm ức đến mếu máo, sao mấy bà mẹ khác trong đại đội đều nói được giữ tiền lương của con trai họ, mấy bà đó chắc chắn đang khoác lác với bà ta rồi, đều là người làm việc lớn, có mấy ai chịu đưa tiền cho người khác giữ. Sau này bà ta cũng làm thế, cứ nói là con gái cũng đưa tiền lương cho bà ta giữ. Dù sao người ta sao biết được chuyện nhà mình. Bà ta nói thế nào thì là thế đó.

 Tô Mạn đưa số vải mua được không cần phiếu của mình cho Tống Ngọc Hoa, nhờ cô ta làm cho mình một bộ quần áo: “Tốt xấu gì em cũng làm trong công xã, mặc đồ cũng phải tươm tất một chút. Chị dâu làm giúp em một bộ đi, sau này em sẽ kiếm chút đồ tốt về cho chị.”

 Nghe cô nói thế Lâm Tuyết Cúc lập tức nói: “Em gái, để chị làm cho.”

 Tô Mạn nhìn quần áo Tô Đại Trụ mặc trên người rồi nói: “Thấy bộ đồ anh em đang mặc là em không muốn để chị làm rồi.”

 Tô Đại Trụ nhìn bộ đồ mình mặc trên người, mặt xấu hổ đỏ hồng.

 Bộ đồ này nhìn thật sự quá thô ráp.

 Lý Xuân Hoa cũng mở miệng tranh việc: “Con gái à, mẹ là mẹ ruột con, con không tin tưởng tay nghề của mẹ sao?”

 Tô Mạn nói: “Mẹ, sau này con đến huyện lấy vải tốt cho mẹ, mẹ để con được mặc bồ đồ tốt đi mà.” Nói bóng nói gió ý là không tin tay nghề của bà ta.

 “...”

 “Đợi sau này có thời gian, con đến huyện tìm người đổi phiếu thịt, mang về đưa cho nhà ăn nhờ họ làm cho chúng ta ăn.”

 Nghe cô nói thế, cổ họng người nhà họ Tô khẽ động, âm thầm nuốt nước bọt.

 “Em gái, em nói thật à?” Tô Tam Trụ không nhịn được hỏi.

 Thịt đó nha, đã bao lâu rồi chưa được ăn thịt. Đừng nói là thịt, đến cả một bữa cơm trắng đàng hoàng cũng lâu lắm rồi chưa được ăn.

 Tô Mạn gật đầu.

 Nếu muốn mọi người trong nhà nghe theo lời mình, không nhả ra ít lợi lộc thì coi sao được.

 Mọi người cũng không phải ngốc, không thể mang đến lợi ích thực tế cho họ, đương nhiên họ sẽ không nghe theo.

 Mọi người tản ra, ai về phòng người nấy. Tống Ngọc Hoa cầm miếng vải, ngồi dưới ngọn đèn dầu bắt đầu may quần áo cho Tô Mạn. Trong nhà chỉ có em gái tốt với cô nhất, cô ta nhất định phải đối xử với em gái thật tốt.

 Tô Nhị Trụ vừa vào nhà đã nói: “Ngồi đó làm gì, rửa chân cho anh, nay làm việc mệt quá.”

 Tống Ngọc Hoa nhìn anh ta một cái rồi không thèm để ý nữa. Mấy ngày nay cô ta đều âm thầm chống đối Tô Nhị Trụ, nhưng cô ta vẫn sợ chưa dám đối chọi quá gay gắt. Nhưng hôm nay khác, hôm nay cô ta phải làm quần áo cho em gái.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top