Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Triền Miên Sau Ly Hôn (Dịch)
  4. Chương 71: Triệu mịch thanh, anh đùa giỡn tôi​

Triền Miên Sau Ly Hôn (Dịch)

  • 299 lượt xem
  • 854 chữ
  • 2021-12-12 17:01:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lông mày Triệu Mịch Thanh cau lại, không kiềm chế được đưa tay ôm lấy bờ vai của cô: "Lương Hạnh, em ly hôn với tôi là để theo đuổi người mình thích đấy hả? Em không nhận ra anh ta tiếp cận em chỉ là vì muốn tìm mẹ kế cho con gái của anh ta thôi à, em thật sự cho rằng anh ta thật lòng thích em ư?"



Gương mặt Lương Hạnh thoáng hiện lên vẻ khó xử, vẻ mặt lạnh lùng tránh thoát khỏi cánh tay của anh, cười nhạo: "Tôi cũng chưa nói là tôi thích anh ta mà? Anh ta muốn tìm mẹ kế cho con gái anh ta thì tôi cũng muốn tìm bố dượng cho con của tôi, anh ta hiền lành quan tâm lại còn biết lo cho gia đình nên sẽ là một người chồng tốt, tôi tin rằng sau này anh ta cũng sẽ thương tôi và con tôi."



Nhìn khuôn mặt tuấn tú dần dần đóng băng của anh, cô giật giật khóe môi, cô nâng tay nhỏ lên giống như là giúp anh chỉnh sửa lại quần áo nhưng lại như vô tình vuốt ve ở trước ngực anh, giọng nói cũng mềm hơn mấy phần: "Hơn nữa ở độ tuổi này của chúng ta đâu còn có tâm tư gì để nói chuyện yêu đương nữa? Có lẽ cũng chỉ có những ông chủ ông tổng như anh mới có thời gian rảnh rỗi để đi tìm mấy cô gái trẻ hai mươi tuổi để nói chuyện yêu đương giết thời gian mà thôi."



Ánh mắt Triệu Mịch Thanh tối sầm lại, bàn tay chợt bắt lấy bàn tay nhỏ của cô đặt lên trên ngực mình, trầm giọng nói: "Tôi không có nhiều thời gian như vậy và cũng không có hứng thú đi tìm mấy cô gái trẻ gì đó như em nói, cho dù trước kia tôi không nói cho em biết công việc của tôi thì tôi cũng không hề có phụ nữ khác ở bên ngoài, Lương Hạnh, trong cuộc hôn nhân này tôi không hề làm chuyện gì có lỗi với em."



"..."



Lương Hạnh khẽ giật mình, lẳng lặng nhìn anh trong bóng đêm đen kịt.



Anh sẽ không tưởng rằng cô nghi ngờ anh đi quá giới hạn nên mới ly hôn đấy chứ?



Trong lòng cô cười nhạo hai lần, cô hơi nghiêng đầu muốn rút tay mình về, nói: "Anh có cắm sừng tôi hay không tôi cũng không quan tâm, bây giờ nói những thứ này cũng không có ý nghĩa gì nữa, ngoại trừ đứa nhỏ thì sau này anh cũng không cần hỏi nhiều tới chuyện riêng của tôi làm gì."



Anh không nói gì mà chỉ cúi đầu nhìn cô, nhưng ánh sáng mờ ảo đến mức không ai có thể nhìn rõ được mặt của đối phương.



Lương Hạnh cảm nhận được hơi lạnh ở quanh người anh, kéo tay nhỏ trở về, đè giọng nói: "Buông tay!"



Anh không động chút nào, chỉ là khi cô giãy dụa thì lại càng siết chặt lại.



Sắc mặt Lương Hạnh biến đổi, mặc kệ anh có nhìn rõ hay không thì cô vẫn mở to mắt trừng anh: "Triệu Mịch Thanh, anh buông tay, tôi còn phải về nhà nữa."



Còn chưa kịp dứt lời cô đã bị anh ôm vào trong lòng.



"Không buông!"



Giọng buồn buồn của anh truyền ra khiến cơ thể Lương Hạnh đột nhiên chấn động, máu trong người cũng nóng lên, cô mấp máy cánh môi, qua một hồi lâu sau mới cẩn thận từng li từng tí lại có chút luống cuống nhẹ giọng nỉ non: "Triệu, Triệu Mịch Thanh, anh, anh biết mình đang nói cái gì không?"



Từ lúc nào mà anh lại trở nên khó chịu như thế rồi? Ngay cả tính tình con nít cũng bắt đầu lộ ra.



Lương Hạnh cũng không ngốc, hơn nữa cũng đều là người trưởng thành cả rồi, tất cả thay đổi trong mấy ngày nay của anh cô đều nhìn ở trong mắt, để cho người ta hoảng hốt nhưng lại không thể tin được.



Một hồi lâu sau cũng không nhận được câu trả lời, cô hơi mất hứng, còn tưởng rằng lại phải ầm ĩ thêm một trận nữa nhưng một giây sau lại nghe được một giọng nói rất thẳng thắn của đàn ông.



"Biết."



"..."



Mặt Lương Hạnh nóng lên, nhịp tim bắt đầu loạn: "Anh... Thích tôi?"



Được rồi, dù sao anh ta cũng không biết xấu hổ vậy thì cô còn bẽn lẽn để làm gì.



"Ừm... Không ghét."



"..." Lương Hạnh hoàn toàn ngơ ngác.



Vốn cho rằng sẽ nhận được câu trả lời không phải thừa nhận thì cũng là từ chối nhưng không ngờ lại nhận được một câu trả lời lập lờ nước đôi như thế.



Thế nào gọi là không ghét?



Anh đã từng ghét bao nhiêu người phụ nữ rồi?



Một ngụm máu tụ chặn ở ngực, khuôn mặt Lương Hạnh tức giận tới mức tái đi, sức lực cũng đột nhiên tăng lên, một tay kéo anh ra khỏi người mình, tức giận nói: "Triệu Mịch Thanh, anh đùa giỡn tôi!"



Anh không thèm để ý, lảo đảo lùi về phía sau một bước, vẻ mặt hơi mờ mịt nhìn cô: "Tôi không đùa em."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top