Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Triền Miên Sau Ly Hôn (Dịch)
  4. Chương 131: Tôi chỉ muốn cô​

Triền Miên Sau Ly Hôn (Dịch)

  • 269 lượt xem
  • 880 chữ
  • 2022-02-26 19:51:37

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lương Hạnh hít vào một hơi, ngẩng đầu lên nhìn trần nhà, lạnh lùng nói: “Tôi hối hận hay không có liên quan gì đến anh? Anh nói thẳng là đứa nhỏ bỏ hay không thì anh cũng không để ý, sao vẫn làm phiền đến tôi? Nói giống như tôi đã luôn gây ra rắc rối và tất cả lỗi đều nằm ở tôi.” Triệu Mịch Thanh hơi đau đầu khi thấy cô đột nhiên để tâm vào mấy chuyện vụn vặt, nhưng lại không dám kích động cô, hơi mấp máy môi, bỗng nhiên cúi đầu nhắm vào môi cô mà cắn nhẹ, khàn khàn nói: “Không, tôi muốn cả hai.”



Con mắt của Lương Hạnh mở to, ngây người, trái tim bắt đầu đập thình thịch.



Hai, cả hai... đều muốn?



Khoảng cách mắt đối mắt chỉ còn khoảng vài li, nhịp thở yên tĩnh dường như biến mất.



Người đàn ông không nhúc nhích nhìn vào hàng lông mi của cô, dường như không nghĩ ra nên phản ứng như thế nào, anh cau mày, dùng tay nhẹ nhàng gạt tóc trên trán cô, giọng nói khàn khàn như bị bóp nghẹt ở cổ họng: “Không nghe rõ sao?”



Vẻ mặt Lương Hạnh cứng đờ hơi chuyển động, con ngươi dân dần nhìn sang đôi mắt đen của anh, chóp mũi cô tràn ngập hơi thở của anh còn phảng phất mùi của mưa, cô cứng nhắc nói: “Hai thứ gì... Hai người con hả?”



Đích thực là hai, cô đã mang thai song sinh.



Gương mặt tuấn tú của người đàn ông đột nhiên tối sầm lại, vầng trán hạ thấp xuống, chặt lấy môi cô.



Tiếp tục hôn cho đến khi hai người đều thiếu dưỡng khí, anh mới hồi phục hơi thở, nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của cô, giọng nói trầm khàn: “Lương Hạnh... không cần giả ngu với tôi.”



Sắc mặt Lương Hạnh ửng đỏ, trong lòng chấn động, trừng mắt nhìn anh, tay nắm chặt chăn, cắn răng cố lấy lại bình tĩnh, mới lấy lại được giọng nói của chính mình: “Này, cái này... ai dạy anh?”



Người đàn ông này đối với chuyện tình cảm như khúc gỗ đầu trâu, đừng nói là chính anh tự xét lại mình, nếu anh thật sự yêu thương ai cũng không có khả năng nói những lời như thế này.



Triệu Mịch Thanh nhìn cô, một hồi lâu không nói chuyện.



Lương Hạnh trong đầu chợt lóe sáng, cả kinh nói: “Là bạn thân của anh Cố Thời?”



Tuy rằng chỉ thấy mặt có một lần, nhưng liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra anh ta thuộc dạng lãng tử tình trường, thủ đoạn anh ta đối phó với phụ nữ chắc chắn có rất nhiều.



Khó trách... người đàn ông này gân đây trở nên khác lạ, ngay cả La La cũng nói anh thay đổi.



Triệu Mịch Thanh ra bộ nghiêm túc, nhưng không phủ nhận: “Việc này, anh ta hiểu hơn tôi, tôi thỉnh giáo anh ta, anh ta cho tôi chút ý kiến.”



Lương Hạnh quả thực bị anh làm tức muốn hộc máu, vừa rồi còn cảm động, nháy mắt đã bị dội nước lạnh, dùng tay bóp vào gương mặt tuấn tú của anh, dường như đay nghiến: “Triệu Mịch Thanh, anh ta hiểu hơn anh, tại sao anh không để anh ta theo đuổi tôi.”



Cô nghĩ đến mấy ngày nay anh ân cần hoặc là vì đứa nhỏ, hoặc là vì cô, không ngờ lại là có người ở đằng sau bày mưu tính kế giúp anh từng bước từng bước tán gái.



“Anh ta không thích em” Triệu Mịch Thanh ngồi dậy, thuận thế ôm lấy bả vai cô, ép thân hình cô vào lông ngực, dường như giải tỏa được cơn giận của cô, sắc mặt không thay đổi, mặt không gợn sóng kể lại: “Thật xin lỗi, tôi nhận ra quá muộn, Lương Hạnh à, tôi không phức tạp như em nghĩ, không liên quan gì đến trách nhiệm hay sự cảm thông, nếu tôi muốn em, chính là em.”



“Mặc kệ là ai nhắc nhở tôi chuyện này, từ đầu đến cuối, hôn sự này tôi không muốn từ bỏ, nhìn thấy em muốn đi theo người khác tôi không chịu được, nếu trong lòng đã không muốn, vì sao phải chịu đựng? Dù chấp nhận hay không, tôi muốn cả em và đứa nhỏ.”



Cố Thời đã nhắc nhở anh, Châu La La cũng nhắc nhở anh, anh tỉnh ra nhưng nghĩ nhiêu, cũng không nhìn thấy cảm giác đau lòng khi cô gặp nguy hiểm là chân thực nhất



Sau khi nghe anh nói xong, Lương Hạnh rất lâu không phản ứng, não dường như chưa tiếp thu toàn bộ thông tin anh nói.



Chờ cô tỉnh táo lại, phản ứng đầu tiên là cô đẩy chăn ra, nhưng Triệu Mịch Thanh không cho cô cơ hội, dùng hai tay ôm cô giam vào trong ngực, nhíu mày: “Lời tôi nói em còn chưa hiểu sao?”



“Triệu, Triệu Mịch Thanh, anh buông ra...



Nhất định là cô đang nằm mơ, hoặc là mắc mưa khiến cô bị sốt, choáng váng mới nghe được lời thổ lộ của Triệu Mịch Thanh với cô.



Tuy là màn tỏ tình mộc mạc, hoàn toàn không thấy thâm tình hay lãng mạn, nhưng Lương Hạnh vẫn cảm giác như bị sét đánh vào đầu, sợ đến choáng váng.



- --

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top