Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Quân Sự Xây Dựng
  3. Tri Huyện Giả Mạo (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 41: Chuyển vận sứ thanh liêm. (2)

Tri Huyện Giả Mạo (Dịch) (Đã Full)

  • 143 lượt xem
  • 1309 chữ
  • 2024-05-19 22:10:54

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nghe Hoàng chuyển vận sứ chỉ đích danh mình giáo huấn, Liêu tri phủ vã mồ hôi hột, dạ dạ luôn mồm sao dám tranh cãi nữa.

Một thông phán của ông ta, phụ trách vụ án hình sự, lớn gan nói:” Đại nhân, vụ án ở huyện Âm Lăng cho tới nay chưa được phá, tri phủ đại nhân cũng lòng như lửa đốt. Mấy lần hạ công văn trách mắng Lãnh tri huyện vô năng, y vẫn cố ý trì hoãn không phá án, cho tới hôm nay, kỳ hạn đã tới không thấy tin tức. Bây giờ Hoàng đại nhân nói thế bọn hạ quan mới biết té ra là có nguyên nhân này, té ra là y gian hại nữ tử nhà người, khiến người ta phẫn nộ tự sát, bảo sao lại lề mề mãi không chịu phá án.”

Hoàng chuyển vấn sự gật gù hài lòng:” Ngươi hiểu chuyện đấy, họ tên là gì nhỉ?”

Viên thông phán đó cố đè nén vui mừng, khom người đáp:” Bẩm đại nhân, ti chức họ Lỗ, là thông phán Ba Châu.”

“ Rốt tốt, bản quan nhớ rồi.” Hoàng chuyển vận sứ quay sang Liêu tri phủ:” Không ngờ thuộc hạ của ngươi cũng có người đầu óc thông minh nhanh nhạy như thế, nếu có chuyện không hiểu, ngươi cũng nên khiêm tốn mà hỏi người dưới.”

“ Ti chức hiểu rồi, ti chức lập tức phái người bắt tri huyện Âm Lăng tới, thẩm vấn cho ra nhẽ vụ án này” Liêu tri phủ rất dứt khoát, quay ra cửa hô:” Người đâu?”

“ Khoan!” Không ngờ Hoàng chuyển vận sứ lại lên tiếng cản lại:” Bản quan cũng chỉ là lời một phía, cũng không có bừng chứng gì. Cứ như thế mà bắt người cũng không ổn. Vả lại, bản quan chỉ phụng lệnh tuần tra, không có quyền miễn nhiệm quan viên. Tri huyện là do hoàng đế phong, cho dù chúng ta hoài nghi y, cũng chỉ có thể dâng tấu do hoàng đế hạ thánh chị phán quyết, do ngự sử đài điều tra mới được.”

Nghe giọng điệu ông ta rõ ràng muốn trừng trị Lãnh Nghệ, lý do không biết, nhưng thái độ ông ta đã thể hiện rõ ràng, có điều lại không muốn mang tiếng. Liêu tri phủ thừa biết điều ấy, vừa rồi làm bộ cho người đi bắt Lãnh Nghệ thôi, giờ ông ta tự nhận ra như thế, mình đỡ phải bị kẹp giữa khó xử.

Hoàng chuyển vận sứ ra hiệu Liêu tri phủ ngồi xuống:” Thế này đi, ngươi đích thân phái người gọi y tới, không được dùng bạo lực, nếu không sau này bị y nắm thóp, ngươi cũng gặp rắc rối. Chỉ truyền lời với y, vụ án này có người cáo trạng lên chỗ bản quan rồi, nói y lợi dụng chức quyền, cưỡng bức dân nữ, khiến dân nữ phẫn uất tự sát. Bản quan muốn đích thân điều tra.”

Liêu tri phủ vâng dạ.

Hoàng chuyển vận sứ tiếp tục cao giọng:” Ngươi phải nói với y, chuyện này liên quan tới vận mệnh sĩ đồ của y, bảo y suy nghĩ cho kỹ. Chớ vội nghĩ cách hối lộ bản quan, bản quan là người thanh liêm không tiếp nhận thứ đó. Nhất định phải chuyển lời như thế.”

Liêu tri phủ hơi bất ngờ, thầm nhủ trong lòng, thế này khác gì là đòi người ta hối lộ? Xem ra mục đích của ông ta chỉ là đòi hối lộ mà thôi. Thô thiển, Liêu tri phủ khinh bỉ, nghèo tới điên rồi hay sao mà ngang nhiên đòi hối lộ như thế, muốn hối lộ tới nơi giàu có như Giang Nam ấy, tới chỗ lưu đày chó ăn đá gà ăn sỏi thì được mấy đồng? Với lại tri huyện Âm Lăng vì mất tiền thuế, đến cả hồi môn của thê tử còn phải bán đi trả, đâu ra tiền hối lộ ông?

Hoàng chuyển vận sứ tiếp tục:” Bản quan còn nghe nói, tri huyện Âm Lăng tiêu hết tiền thuế má, chiếm đoạt tiền công của cấp dưới, đúng là người bị tiền chui vào mắt rồi.”

Lời đó nên giành cho bản thân ông đi, Liêu tri phủ nói một câu công bằng:” Đại nhân, không phải y tiêu pha tiền thuế mà là bất đắc dĩ, có cường phỉ lẻn vào, trộm mất ...”

“ Là y nói hay là Liên đại nhân tận mắt nhìn thấy?”

“ Chuyện này là do ti chức phái người tới huyện Âm Lăng tìm hiểu mà biết. Tiền thuế đúng là bị cường phỉ đột nhập, đánh bị thương nha dịch cướp đi, rất nhiều người chứng kiến.”

Hoàng chuyển vận sứ vặn vẹo:” Bọn họ có nhìn thấy cường phỉ mang từng đĩnh bạc đi không?”

Đúng là muốn gán tội người ta thì sợ gì không có cớ, Liêu tri phủ lắc đầu:” Không thấy ạ.”

“ Thấy chưa, y có thể tìm người trộm tiền mà, không phải là không thể.” Hoàng chuyển vận sứ liếc Lỗ thông phán:” Ngươi thấy thế nào?”

“ Chuyển vận sứ đại nhân nói không sai chút nào, mắt sáng như đuốc nhìn thấu mưu gian tà.” Lỗ thông phán luôn mồm nịnh bợ:” Khẳng định là tên tiểu tử đó cố ý giở trò, may mà đại nhân chỉ điểm, bọn ti chức sáng mắt ra.”

Mấy lời này thực sự là thối không ngửi nổi, Liêu tri phủ giận run, quan viên mà lấy tiền thuế ra tiêu, không cần biết nguyên nhân gì, cũng phải tự mình bù vào. Lãnh Nghệ kể cả có tìm người cướp thì cũng vẫn là y bồi thường, không có lợi ích gì hết. Ông ta thấy rõ rồi, lão Hoàng chuyển vận sứ này nhắm vào Lãnh Nghệ, cố tình gây khó dễ cho y, không biết Lãnh Nghệ làm sao lại đắc tội với chuyển vận sứ? Dù ông ta không có quan hệ đặc biệt gì với Lãnh Nghệ, nhưng là quan viên dưới quyền mình, đâu thể mặc cho người khác chà đạp hãm hại.

Liêu tri phủ nói:” Ti chức đã hạ công văn trách mắng Lãnh tri huyện, yêu cầu y trước kỳ hạn phải bù lại tiền thuế thiếu hụt, y đang gom góp khắp nơi nghĩ cách bù đắp.”

“ Nghĩ cách mà được à? Nghe nói số tiền thuế y tiêu pha không ít.” Hoàng chuyển vận sứ nhất định gán tội danh kia lên đầu Lãnh Nghệ:

“ Chuyện này ti chức biết, ti chức nhất định tăng cường đốc thúc, trước Tháng Chạp phải thu hồi đủ.”

“ Tiền thuế nộp lên là dựa theo quý, không phải kéo dài tới cuối năm mới thu. Ngươi nên biết, y sớm phải nộp khoản tiền thuế đó lên, chậm trễ tới giờ đã là làm việc bất chính, tham ô phạm pháp rồi.”

Kỳ thực nộp thuế xưa nay luôn thu theo năm, nộp sớm hay nộp muộn đều được, chỉ cần giao nộp trước tháng Chạp, chưa bao giờ có chuyện nộp theo quý. Giờ Hoàng chuyển vận sứ bất chấp lý lẽ nói câu này, là muốn gán tội cho Lãnh Nghệ. Liêu tri phủ liền lờ đi như không nghe thấy.

“ Không phải bản quan cố ý gây khó dễ.” Hoàng chuyển vận sứ làm ra cái vẻ đường hoàng:” Đây là vương pháp, Liêu tri phủ, ông cũng không được bao che.”

“ Ti chức không dám.”

“ Thế thì tốt, vậy thì lập tức lệnh cho y nộp thuế ba quý lên, số còn lại trước tháng Chạp nộp. Nếu nộp không được, đừng nói là không giữ được mũ ô sa. Chỗ các ngươi vốn là nơi lưu đầy, e là phải chuẩn bị thêm một vị trí cho y.” Hoàng chuyển vận sứ nói tới đó đứng dậy:” Vẫn câu nói đó, bản quan là quan thanh liêm, tuyệt đối không nhận hối lộ, không bao che cho y, Liêu tri phủ, nhất định phải chuyển lời.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top