Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Tôi Trở Thành Bạo Chúa Của Một Trò Chơi Phòng Thủ (Dịch)
  4. Chương 21: Lãnh Chúa Của Pháo Đài Crossroads

Tôi Trở Thành Bạo Chúa Của Một Trò Chơi Phòng Thủ (Dịch)

  • 37 lượt xem
  • 1290 chữ
  • 2025-09-02 15:48:43

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

“Cuối cùng cũng tới nơi!”

Tôi nghiêng người ra ngoài cửa sổ xe ngựa, háo hức nhìn về phía xa.

Quả nhiên, ở chân trời không xa, một thành trì với bức tường sắt sừng sững hiện ra.

Crossroads.

Đó là tên của pháo đài này, nằm ở cực Nam của thế giới.

Pháo đài được dựng lên để ngăn chặn dòng quái vật bất tận được phun ra từ Hắc Trì ở phương Nam.

*Hắc Trì: Hồ nước đen.

Ngày xưa, nơi đây từng là pháo đài hùng mạnh nhất của đế quốc, chứa hơn mười vạn binh sĩ.

Tường sắt dày, hào sâu ngập thánh thủy, hàng loạt đại pháo và nỏ thần chĩa thẳng ra ngoài.

Nhưng mười mấy năm trôi qua, khi lũ quái bắt đầu giảm bớt, đế quốc rút dần quân đi, đưa đến những chiến trường khác.

Bởi vì thế giới này chưa bao giờ hết chiến tranh, mặt trận cần binh lực đâu chỉ có nơi đây.

Thay vào đó, lính đánh thuê được thuê đến để trấn thủ.

Quốc tịch không quan trọng, năng lực cũng chẳng mấy ai bận tâm.

Nói trắng ra thì, đế quốc cần những tấm bia thịt để gác tuyến phòng thủ này.

Những kẻ thất bại từ chiến tranh nhân loại, cựu binh đã giải ngũ, tân binh chẳng có chút kỹ năng gì… tất cả đều đổ về đây.

Nhờ dòng người rẻ mạng đó, pháo đài mọc thêm vô số quán rượu, khách điếm, và ngân hàng.

Qua hơn mười năm, pháo đài méo mó  nay đã biến thành một thành thị.

Người ta thôi không gọi nó là pháo đài nữa.

Mà nó có những cái tên mới như:

Tiền tuyến Quái vật.

Thành phố Pháo đài.

Và để mỉa mai đám lính đánh thuê bị lòng tham che mắt, lao đầu vào chỗ chết, nó còn mang những biệt danh khó nghe như:

Thành Phố Tự Sát.

Thành phố Trên Nấm Mồ.

“Thì ra đây là Crossroads…”

Tôi lẩm bẩm khi xe ngựa lăn bánh qua cổng Nam.

Ngày trước chơi game, tôi chỉ nhìn nó qua màn hình, ở chế độ quản lý thì toàn là góc nhìn từ trên xuống, còn khi phòng thủ tháp thì chỉ biết chạy vòng quanh tường thành.

Tôi chưa bao giờ cảm nhận được độ lớn thật sự của nơi này.

Nhưng tận mắt chứng kiến… đúng là khác hẳn.

“Và… nát hơn tôi tưởng.”

Tôi cau mày nhìn quanh.

Tường thành từng oanh liệt, nay bị tróc lở, tàn tạ sau bao năm bị bỏ mặc.

Hào nước cạn khô.

Bên trong, nhà cửa xây chắp vá, chẳng có quy hoạch gì, nhìn rất là rối loạn.

“Có khối chỗ cần phải tu sửa…”

Đây là phòng tuyến cuối cùng của nhân loại. Và… cũng chính là nơi định sẵn sẽ trở thành thành phố của tôi.

“Chà, vậy là mình sắp trở thành Lãnh chúa ở nơi đây sao?”

Ở Trái đất, tôi đến một căn nhà đứng tên mình còn chẳng có. Ai ngờ khát vọng sở hữu đất đai lại thành hiện thực nhanh đến thế.

Dù đang bị kẹt ở dị giới, mạo hiểm bằng cả tính mạng trong tình thế chẳng mấy tốt đẹp, thế nhưng thật kỳ lạ… tôi không thấy quá tệ.

Xe ngựa lọc cọc tiến vào đại lộ chính.

Người dân ùa ra đường nhìn.

Ánh mắt họ không vui chút nào.

Cũng dễ hiểu thôi.

Chủ soái mới nhậm chức – cũng chính là tôi – vừa trải qua một trận thảm bại, suýt bỏ mạng cùng đám quân lính.

Nhưng rồi, vẻ ảm đạm trên mặt họ dần biến thành kinh ngạc.

Chỉ vì món hàng trên chiếc xe ngựa đi ở đằng sau.

“Ơ kìa… cái đó…”

“Không thể nào, chẳng lẽ đều là ma thạch?”

Tiếng bàn tán lan khắp nơi.

Phía sau tôi, xe ngựa chất đầy… hàng trăm viên ma thạch lấy từ đám Quân Đoàn Nhện Đen.

Trong nền văn minh ma thuật này, ma thạch quý chẳng khác nào dầu mỏ. Chúng là tài nguyên chiến lược quan trọng nhất của thành.

Cũng là lý do loài người còn trụ được nơi tiền tuyến, dù mạng sống tiêu hao vô số.

Nhưng dạo gần đây, quái vật ít đi, thu hoạch ma thạch cũng teo lại.

Nguồn thu của thành phố cũng suy kiệt dần.

Vậy mà tôi vừa quét sạch đám Nhện Đen, thu về gần 400 viên ma thạch, còn là loại tinh khiết hạng cao vì quái đều cấp 55–60.

Giá trị? Đủ để cứu vãn ngân khố đang cạn kiệt thêm một thời gian.

Đã vượt qua một một màn tưởng chừng như không thể, thì phần thưởng lớn thế này cũng là lẽ đương nhiên.

Hiện giờ, uy tín của tôi trong mắt dân chúng gần như chạm đáy.

Tình huống giống hệt như trong game.

Ban đầu, dân chúng chẳng hề tin tưởng, thậm chí còn chán ghét người chơi.

Nhưng đến năm thứ ba, họ sẽ trở thành fan trung thành, sẵn sàng hiến mạng.

Muốn chiếm lấy lòng dân?

Tiền.

Chi tiêu đúng chỗ, quyết liệt, không chùn tay.

Khi tôi còn đang nghĩ nên dùng chỗ ma thạch này như thế nào, chiếc xe đã dừng lại trước dinh thự Lãnh chúa.

“Điện hạ, đến nơi rồi.”

Lucas từ ghế đánh xe nhảy xuống, cung kính mở cửa cho tôi.

Tôi bước xuống, chậm rãi quan sát.

Một tòa nhà bằng gạch đỏ xen lẫn cẩm thạch, cũ kỹ nhưng vẫn toát lên nét cổ kính. Diện tích rộng rãi, uy nghi.

Khác xa căn phòng thuê bé tí mà tôi từng ở.

Đang ngắm thì—

“Ôi trời! Ôi trời ơi! Lãnh chúa của tôi!”

Một người đàn ông lao ra từ cửa dinh thự, hớt hải chạy tới.

“Tôi mừng quá, ngài vẫn còn sống trở về!”

Một thanh niên với mái tóc xám tro rối bù, cặp kính dày trễ xuống sống mũi, đôi mắt đỏ hoe lên vì xúc động.

Anh ta phanh gấp, lúng túng sửa lời:

“Không, không, không được gọi là Lãnh chúa… Xin thứ tội, Hoàng tử Điện hạ!”

“Không sao, cứ gọi ta là Lãnh chúa cũng được.”

Tôi bật cười xua tay.

Người thanh niên ấy cầm lấy bàn tay băng bó của tôi, nước mắt lưng tròng:

“Ôi Lãnh chúa, tôi lo quá… sợ ngài bị thương nặng…”

Đây là Aider – tên thuộc hạ lúc nào cũng toát ra cái vẻ khép nép, nịnh nọt một cách giả tạo.

Trong game, hắn là NPC phụ trách quản lý thành, từ xây dựng công trình, tuyển binh, cho tới mấy tiểu tiết rườm rà… tất cả đều phải thông qua hắn.

Thực tế ở đây chắc cũng vậy.

Quản lý thành phố, tôi sẽ phải hợp tác với hắn.

“Mời vào, mời vào! Chúng thần đã chuẩn bị sẵn bồn tắm nóng, cơm tối cũng đã bày xong. Hôm nay, ngài hãy nghỉ ngơi cho thoải mái!”

Đúng là tôi cũng đã mệt lử.

Ý định ban đầu vốn là nghỉ ngơi một ngày.

Tôi gật đầu, theo Aider bước vào. Quay lại dặn Lucas:

“Cho binh sĩ nghỉ ngơi. Lucas, ngươi cũng vậy, tranh thủ ngủ một giấc ngon đi.”

“Nhưng, Điện hạ, còn sự an toàn của ngài—”

“Hôm nay thế là đủ rồi. Nghỉ đi. Ngày mai chúng ta bắt đầu lại.”

“… Vâng, Điện hạ.”

Lucas cúi chào thật sâu rồi lui xuống.

Aider dẫn tôi lên tầng hai, tới phòng riêng.

“Mời, Lãnh chúa! Một bồn tắm nóng sẽ rửa sạch bụi đường và cả mùi máu chiến trận~”

“Được, dẫn đường.”

Căn phòng tắm rộng rãi, bồn nước nóng phả ra hương thơm dễ chịu.

Lâu rồi tôi chưa được tắm đàng hoàng.

Đúng là chỉ muốn lao ngay vào gột sạch hết.

Tôi loay hoay cởi áo với đôi tay băng bó.

Thì—

“Nhưng phải công nhận, RetroAddict, màn trình diễn vừa rồi… thật sự ấn tượng đấy.”

“?!”

Tôi giật bắn, quay phắt lại theo bản năng.

Giọng nói vang lên ngay sau lưng.

Một giọng quen thuộc từ thế giới trước.

“Không ngờ cậu lại phá đảo màn hướng dẫn theo cách đó. Ngoài sức tưởng tượng của tôi.”

“Ngươi…?”

Trước mắt tôi, Aider khép chặt cả cửa phòng lẫn cửa phòng tắm, nhoẻn miệng cười.

“Haha, sao phải bí mật thế? Đúng vậy, chính là ta! Ta chính là người điều hành Protect the Empire! Aider đây~”

*Protect the Empire!:Bảo Vệ Đế Quốc

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top