Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Tôi Là Một Bệnh Nhân Tâm Thần, Không Sợ Ma Quỷ, Âu Cũng Là Hợp Lý Đi! (Dịch)
  4. Chương 18: Khi quỷ gõ cửa

Tôi Là Một Bệnh Nhân Tâm Thần, Không Sợ Ma Quỷ, Âu Cũng Là Hợp Lý Đi! (Dịch)

  • 37 lượt xem
  • 976 chữ
  • 2025-09-17 11:42:11

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sáng sớm hôm sau.

Bạch Uyên ngáp dài, mắt đỏ ngầu. Tối qua chẳng ngủ được mấy, ám ảnh còn treo lơ lửng trong đầu.

Cả ký túc xá cũng uể oải. Không chỉ thiếu ngủ, mà sợ hãi mới là thứ gặm nhấm tinh thần. Lần đầu tiên nhìn thấy xác chết, lại còn kiểu quỷ dị khó giải thích, thử hỏi ai dám ngon giấc? Chỉ mấy kẻ thần kinh thép mới thản nhiên ngủ được.

"Bạch ca, ngươi nói vụ đêm qua có lan lên mạng không?"

Cao Nghĩa thò mặt lại gần, mắt vẫn còn dính quầng thâm. Bọn họ vốn hay hóng mấy chuyện ma quái online, ai ngờ một ngày lại chính mình thành nhân vật chính.

"Phải xem có ai post không thôi."

Bạch Uyên nhún vai, thản nhiên: "Cơ mà giờ trên mạng nhan nhản chuyện linh dị, vụ của chúng ta chắc cũng chìm nghỉm thôi."

Vu Vĩnh lười biếng chen vào: "Kệ nó. Sống sót được là ngon rồi."

"Ngươi chắc là chúng ta còn sống sót được không?"

Một câu của Cao Nghĩa khiến cả phòng lạnh sống lưng.

Ai dám chắc rời khỏi ký túc là an toàn? Cứ nhìn vụ chiếc giày thêu thì biết: tưởng thoát, hóa ra nó vẫn kè kè ngay bên.

"Thôi lạc quan chút đi."

Bạch Uyên cười nhạt: "Ký túc đông người thế này, quỷ chưa chắc đã chọn riêng ngươi. Chết đạo hữu, còn hơn chết bần đạo… đúng không nào?"

Nghe cũng có lý, Vu Vĩnh tạm thấy nhẹ nhõm.

…..

"Các ngươi biết người chết là ai không?"

Một đứa bạn cùng phòng bước tới. Ai nấy lắc đầu. Đêm qua, tất cả đều sợ vỡ mật, nào dám nhìn thẳng vào mặt xác chết.

Chỉ có Bạch Uyên khác biệt, còn rảnh quan sát kỹ… thiếu điều định selfie chung. Tiếc là chẳng biết tên tuổi người kia.

"Ta nghe ngóng rồi."

Cao Nghĩa hạ giọng: "Là Bành Trần, lớp ba. Lạ một chỗ, bạn cùng phòng hắn bảo cả đêm hắn không ra ngoài, cửa ký túc cũng không hề mở."

Câu nói làm mọi người sởn da gà. Đây không còn là án mạng bình thường, mà chắc chắn là… quỷ sự.

……

"Ta tính về nhà học đây."

Vu Vĩnh xanh mặt: "Ở ký túc không biết chết lúc nào."

"Ta cũng vậy, tối qua đã gọi cho cha mẹ, sáng nay họ tới đón rồi."

Chu Hàn quay sang: "Bạch ca, ngươi thì sao? Về nhà hay ở lại?"

"Ta ư? Về nhà chứ. Ở đây mà lỡ bị nhắm thì toi."

"Hay quá, vậy ta về cùng ca luôn!"

Bạch Uyên nhíu mày: "Gì cơ? Ngươi không về nhà ngươi à?"

"Không. Ta ở với ca." Chu Hàn ánh mắt kiên định như ký hợp đồng trọn đời.

Bạch Uyên khóe miệng giật giật: "Hai thằng đàn ông ở chung, nghe không ổn… ảnh hưởng thanh danh ta mất."

"Cha mẹ cho ta ba ngàn tệ mỗi tháng, tiêu không hết. Ta lo cho ca được!"

"Im! Đây không gọi là lo. Đây là ta bảo vệ ngươi! Thu ít phí bảo hộ không quá đáng chứ?"

"Không quá đáng! Hoàn toàn không quá đáng!" Chu Hàn gật lia lịa.

…….

Lát sau, đám học sinh lũ lượt rời khỏi cung thể thao, giả bộ đi học nhưng thật ra để xin nghỉ. Chẳng ai còn tâm trí nào ngồi lớp sau chuyện đêm qua. Trường học này, giờ chỉ thấy nguy hiểm chứ không còn là nơi an toàn.

Nhà trường cũng đành xuôi theo, chẳng cản. Nếu còn chuyện gì nữa xảy ra, e chẳng ai gánh nổi trách nhiệm.

…….

Trưa hôm đó, Bạch Uyên và Chu Hàn kéo cả đống đồ đạc về nhà Bạch Uyên.

"Ca, ta nói với cha mẹ rồi, thời gian này ở cùng ngươi để học."

Chu Hàn thản nhiên ngả người lên sofa: "Còn có thể kèm ca học nữa chứ."

Bạch Uyên thở dài: "Kèm cái đầu ngươi."

Thế là hai người chính thức bước vào cảnh ru rú trong nhà. Quy luật linh dị còn mơ hồ, nhưng chí ít: không chạy lung tung, thì tỉ lệ đụng quỷ thấp hơn. Trừ khi… số nhọ thật sự.

……

Một tuần trôi qua.

May mắn thay, nhóm học sinh từng chứng kiến xác treo vẫn bình yên. Không ai bị nhắm tới.

Nhưng ngoài kia, các vụ linh dị trên mạng thì nổ ra liên tiếp. Chính quyền bắt đầu rối loạn. Tin đồn lan nhanh: có người bảo chính phủ đã bị lệ quỷ thao túng, nên mới không có động thái rõ ràng.

Rồi đến trưa nay, mười hai giờ đúng, một thông báo chính thức được công bố, gây chấn động cả nước.

"Bạch ca, mau xem! Chính quyền ra thông báo rồi!"

Chu Hàn hớt hải gọi.

 Cả hai chụm đầu trước màn hình laptop, đọc xong liền lặng người.

Chính quyền thừa nhận: thế giới xuất hiện dị biến. Yêu cầu dân chúng hạn chế ra ngoài ban đêm, ưu tiên làm việc – học tập tại nhà. Thậm chí còn lập đường dây nóng để cầu cứu khi gặp sự kiện linh dị.

"Ca, ngươi nghĩ sao?"

"Tình hình nghiêm trọng rồi…"

 Bạch Uyên vuốt cằm, ánh mắt trầm tư.

Rõ ràng sự kiện linh dị sẽ không biến mất trong một sớm một chiều. Nếu không, chính quyền đâu cần phải ra mặt như vậy.

"Ẩn mình thôi."

Hắn lẩm bẩm, ánh mắt liếc sang góc nhà, nơi đặt đống máu gà trống: "Ngươi giúp ta xem, ở Bình An thị có tin ai bị trúng tà không."

Hung quỷ giết người. Quỷ yếu thì chỉ hù dọa. Kế hoạch hiện tại của hắn: tận dụng mấy con quỷ yếu, phối hợp Quỷ Diện để luyện thuốc, tăng dần thực lực.

Dù không sợ, hắn cũng chẳng dại chủ động kiếm hung quỷ. Nhỡ gặp thứ mình đánh không lại thì… đi đời nhà ma.

Thế giới linh dị đã thật sự phủ xuống. Chính quyền cũng bất lực.

Bạch Uyên cười khẽ, đầy chua chát: "Ta còn tưởng họ trấn áp xong, mình sẽ được sống yên. Giờ thì… quỹ đạo cuộc sống bình thường, coi như vỡ nát rồi."

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top