Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Toàn Cầu Tai Biến: Trò Chơi Ngày Tận Thế (Dịch)
  4. Chương 1: Từ trong tử vong trọng sinh

Toàn Cầu Tai Biến: Trò Chơi Ngày Tận Thế (Dịch)

  • 124 lượt xem
  • 1253 chữ
  • 2025-04-22 23:25:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Khô héo.

Hoang tàn.

Trong lòng thành phố, cỏ dại mọc um tùm xuyên qua nền xi măng cứng rắn, khắp nơi trắng xóa những bộ xương khô.

Lâm An lê từng bước chân nặng nề, gắng sức chạy.

Phổi đau rát như bị thiêu đốt. Hơi thở kéo theo những cơn đau buốt từ nơi xương sườn bị gãy, đau nhức thấu tim gan.

Phía sau là một bầy xác sống gào rú đuổi theo, khuôn mặt dữ tợn méo mó.

Hắn không dám dừng lại.

Một khi dừng chân, đám tử thi sống lại này sẽ xé hắn thành mảnh vụn, cắn nuốt máu thịt của hắn.

Tháng 12, năm 2035.

Ba năm trước, tận thế bùng nổ, đã kéo cả thế giới vào địa ngục.

Thấy nơi ẩn náu an toàn tự xây ngày càng gần, trên gương mặt tuyệt vọng của Lâm An, ánh lên một tia hy vọng mỏng manh.

“Bộp! Bộp! Bộp!”

“Mở cửa! Mau mở cửa!”

Lâm An điên cuồng đập vào cánh cửa sắt dày cộp nặng nề. Lũ xác sống phía sau cách hắn chưa đầy trăm mét.

*thây ma: xác sống, zombie.

Mùi hôi thối mục rữa xộc thẳng vào mũi hắn.

"Thuốc anh mang về rồi! Mau mở cửa ra! Đường Uyển!"

Bên trong căn nhà trú ẩn là ba người nhà vị hôn thê của hắn.

"Soạt."

Cửa sổ hé ra, thế nhưng cửa sắt vẫn không mở.

Một con mắt nhìn hắn qua khe cửa sắt hẹp, đầy vẻ lo lắng.

Lâm An nhận ra, đó là Đường Uyển.

“Đường Uyển! Là anh đây! Mau mở cửa ra đi!”

Hắn gào lên đến mức xé gan xé phổi. Vết thương nơi lồng ngực bị kéo rách ra, máu trào ra như suối.

Mùi máu tươi càng khiến đám xác sống phía sau trở nên hung hãn hơn.

Chúng đột ngột tăng tốc.

Sau khi nghe thấy tiếng động.

Ánh mắt sau khe cửa khẽ chuyển, nhìn xuống hộp thuốc nơi tay hắn đang cầm.

Đó là thứ mà Lâm An đã đánh đổi cả tính mạng để tìm về,thuốc hạ sốt cho em trai Đường Uyển.

“Lâm An, em mở cửa ngay đây!”

Giọng nói gấp gáp vang lên từ bên trong, khiến tâm trí đang hỗn loạn của Lâm An được trấn an đôi chút.

Chỉ cần vào được trong đó, hắn sẽ được an toàn.

Giữa thành phố đầy rẫy hiểm nguy này, căn nhà trú ẩn do chính tay hắn dựng lên này là chốn duy nhất có thể gọi là “nhà”.

“Anh đưa thuốc cho em đi, em sẽ mở then cửa ngay.”

Lâm An nghe vậy, cả người mềm nhũn như sắp sụp xuống, vội vàng cố gắng đưa hộp thuốc qua khe cửa nhỏ.

Thế nhưng… trong lòng lại mơ hồ dâng lên một nỗi bất an khó diễn tả thành lời.

Vì sao... không mở cửa ngay?

Bàn tay trong khung sắt nhanh như chớp rút lấy hộp thuốc, nhưng cánh cửa... vẫn không mở.

“Đường Uyển?!”

Giọng Lâm An vang lên giữa màn đêm, chói tai, tuyệt vọng không thể tin nổi.

Một cơn lạnh buốt từ đáy lòng lan ra khắp cơ thể hắn.

Vì sao... vẫn chưa mở cửa?!

Hắn đã có thể nghe thấy tiếng gầm gừ của lũ xác sống sát ngay sau lưng.

“Lâm An, tôi thấy vết thương trên ngực anh rồi.”

Giọng Đường Uyển dừng lại một thoáng. Không còn sự lo lắng thân quen thường ngày, mà trở nên bình tĩnh đến lạ thường.

Như thể đang nói chuyện với một người xa lạ.

“Anh… có khả năng đã bị nhiễm rồi.”

“Tôi sẽ không để anh vào trong đâu.”

Lâm An như rơi xuống hầm băng, lạnh… lạnh thấu tim gan.

Sau lưng, xác sống đã nhào tới, đè lên người hắn.

Da thịt bắt đầu bị xé nát.

“Còn một chuyện nữa, tôi muốn nói với anh.”

“Đội trưởng khu an toàn đã đồng ý với tôi rồi. Chỉ cần tôi chịu lên giường với hắn, tôi sẽ được đưa vào khu an toàn.”

“Và hiển nhiên... anh cũng phải chết.”

Trong phòng, Đường Uyển khẽ vén tóc, nói một cách thản nhiên.

Giống hệt dáng vẻ thường ngày lúc trò chuyện với Lâm An — bình tĩnh, không chút gợn sóng.

Lâm An không thể tin nổi.

Lời nói ấy, như sấm sét giáng xuống giữa trời quang.

Đến mức nỗi đau khi máu thịt bị từng mảng xé toạc... cũng trở nên mờ nhạt.

Hắn gào lên, như xé nát cuống họng, điên cuồng chất vấn người sau cửa sổ sắt:

“Tại sao?! Vì sao lại phản bội tôi?!”

Bàn tay hắn đập mạnh lên cánh cửa, để lại vết máu đỏ rực như địa ngục.

Mắt gần như vỡ ra vì căm hận.

Hắn có thể cảm nhận được... ruột gan đang bị lũ xác sống lôi ra ngoài, cơ thể yếu ớt đến cực điểm, sinh mệnh cạn kiệt dần đi.

Phía trong cửa sắt, ánh mắt của Đường Uyển vẫn thản nhiên, thậm chí còn thấp thoáng hiện lên một tia giễu cợt lạnh lùng.

“Chỉ vì... anh là một kẻ vô dụng.”

“Tôi không muốn sống trong cảnh đói khát, run rẩy lo sợ từng ngày nữa.”

"Hắn ta rất mạnh, là người thức tỉnh."

"Còn anh, chỉ là một người bình thường."

Phía sau, đám xác sống điên cuồng xé rách đầu Lâm An, âm thanh răng rắc vang lên khi cột sống của hắn bị kéo đứt một cách dễ dàng.

Mùi tanh hôi của xác sống, cùng những ngón tay sắc nhọn mục nát móc sâu vào hốc mắt hắn.

“Con gái à, con nói nhiều với thứ phế vật này làm gì?”

“Bảo nó chết ở chỗ xó xỉnh nào đó đi, đừng có chết ngay trước cửa nhà ta nữa.”

Trong nhà, ánh đèn ấm áp.

Mẹ Đường Uyển tùy tiện nhận lấy hộp thuốc nhuốm máu, lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa sổ, nói.

Ba người đứng cạnh nhau, cho đến khi thân thể của Lâm An bị nuốt chửng hoàn toàn mới yên tâm rời đi.

... ... ...

Thành phố Lâm Giang, trong phòng tân hôn được trang hoàng rực rỡ.

“Lâm An, anh còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau gọi điện cho mấy chiến hữu vay tiền đi?”

Người nói là vị hôn thê của Lâm An, Đường Uyển.

Cảm giác như người đang vùng vẫy vì chết đuối.

Lâm An giật mình tỉnh giấc, thở dốc liên hồi.

Hình ảnh trước khi chết và người trước mắt chồng lên nhau.

Vừa rồi là mơ!?

Đầu đau như búa bổ, trên người mơ hồ còn cảm giác cơn đau từng mảng thịt bị cắn xé.

Một cơn đau chân thật, như vừa mới xảy ra ở giây trước.

Hắn vội vàng nhìn vào điện thoại.

"Ngày 9 tháng 11 năm 2032"

Sắc mặt Lâm An biến đổi, cổ họng khô khốc.

Không… đây không phải mơ!

Hắn đã trọng sinh rồi!

Trở về ba năm trước, trở lại ba ngày trước khi tận thế bùng nổ – đúng vào ngày hắn cầu hôn Đường Uyển.

"Lâm An, tôi nói cho anh biết."

"Anh muốn cưới con gái tôi, tiền sính lễ phải thêm 20 vạn."

"Thằng út Đường Thiên nhà tôi sắp kết hôn rồi, làm anh rể, chẳng lẽ không bỏ ra được đồng nào sao?”

Mẹ Đường Uyển liếc mắt ra hiệu cho cậu con trai út, ý bảo nó mở miệng đòi tiền.

"Anh rể, mấy chiến hữu của anh không phải vừa xuất ngũ sao?"

Đường Thiên vắt chân chữ ngũ ngồi trên sofa, vẻ mặt đầy vẻ khó chịu, hỏi.

"Nghe nói tiền xuất ngũ bây giờ nhiều lắm, mượn chút tiền thôi mà, có gì mà phải ngại?”

Đường Uyển thấy Lâm An đứng ngây ra tại chỗ, không khỏi nhíu mày, nói.

Vốn nghĩ Lâm An xuất thân quân nhân, tính tình thật thà, lại có chút tiền, xem như là một lựa chọn không tồi.

Không ngờ hắn ta lúc này cứ chần chừ lề mề, chẳng có chút khí khái đàn ông nào cả, đến cả tiền cũng không lấy ra nổi.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top