Vân Hoành tựa ở bên cửa, thấy nàng còn chưa có làm động tác phức tạp gì, vậy mà đã làm xong một đĩa rau trộn đủ cả hương vị cùng màu sắc, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi than một tiếng.
Một bên khác, bột mì hấp thu đầy đủ hơi nước, chậm rãi căng phồng lên. Thẩm Vãn Tịch mắt thấy thời gian vừa đủ, liền rửa sạch tay bắt đâu nhào bột. Cổ tay của nàng thon dài trắng noãn, một chút xíu bột mì dính lên cánh tay càng như thêm non mịn, hơn nữa động tác nhào bột thành thạo, cả người đều trở thành cảnh đẹp ý vui.
Nàng chuyên chú làm sự tình trong tay, không một chút phát giác Vân Hoành đang nhìn nàng.
Nắm bột mì trải qua nhào nặn xoa nắn, mặt ngoài đã trở nên nhắn mịn trơn bóng, mười phần tinh tế tỉ mỉ. Thẩm Vãn Tịch ngón tay bốc lên một nắm bột mì khô, rắc lên mặt trên chỗ bột đã nhào, dùng chày cán ép nắm bột xuống thành bánh tròn, đè ép liên tục thành hình dáng tròn dẹp. Một bên vẩy chút bột khô, một bên dùng chày cán bột lăn qua lăn lại liên tục, qua lại nhiều lân, đến khi miếng bột càng ngày càng mỏng, Thẩm Vẫn Tịch rốt cuộc hài lòng dùng dao cắt thành sợi mì đẹp đẽ, vung vẩy chút cho bột mì khô còn sót lại rơi xuống, rồi để trên bàn gỗ chờ sử dụng.
Mì cắt xong rồi, Thẩm Vẫn Tịch lại bắt đầu điều chế tương trộn, nàng phải làm món mì trộn dâu hành, mà dầu hành vừa vặn chính là linh hồn của bát mì.
Nàng đem hành lá tẩy rửa sạch ởi lớp lá ngoài cùng, đem phân lá xanh cắt thành đoạn dài nửa ngón tay, củ hành cùng đoạn thân trắng để lại, rồi sau đó cho dầu vào nồi đun nóng, lại đem đầu hành cắt tốt ném vào chảo dầu đảo sơ qua, chiên tới khi có sắc vàng liên vớt ra, đổ hành đã làm tốt vào trong chén nhỏ trước đó đã chuẩn bị sẵn muối, đường trắng, xì dầu, dâu vừng cùng nước kho đại nhạn tồn lại quấy thành hỗn hợp.
Mì cho vào nồi nấu chín rồi vớt ra, dùng nước lạnh rửa qua một lân để ngừa dính liền lại, chờ cho nguội bớt hơi nóng, Thẩm Vấn Tịch từ trong tủ lấy ra hai cái bát đem mì bỏ vào, đem tương dầu hành đổ lên phía trên, lại rắc chút hành thái rôi trộn đều.
"Làm xong rồi!" Thẩm Vấn Tịch võ vỗ vụn hành lưu lại trên tay, thỏa mãn cười cười, quả nhiên đồ ăn có thể khiến người ta vui vẻ.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận