Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Tiêu Rồi! Ký Chủ Lại Không Bình Thường! (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 23: 23

Tiêu Rồi! Ký Chủ Lại Không Bình Thường! (Dịch) (Đã Full)

  • 99 lượt xem
  • 1268 chữ
  • 2024-07-02 23:41:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bạch Ngọc Câu nhìn thấy ở cửa sổ ký túc xá đại học có không ít người thì vui vẻ mở cửa xe lửa đón chào bọn họ.

Đối với cô mà nói, những người này chắc chắn có thể cho cô rất nhiều điểm tích lũy!

Đám người kia chắc chắn là người bình thường, sẽ không giống người trong mấy toa xe trước.

Không một ai bình thường cả!

Khổng Tuyết Nhu há miệng run rẩy lên xe, cô ta đang ngập trong cảm giác sống sót sau tai nạn.

Cô ta ngồi xuống ghế, nhìn các bạn học sống sót lần lượt lên xe, trong lòng rất xúc động.

May là... May là có người đến cứu bọn họ.

Ngay lúc cô ta đang xúc động thì chợt nghe thấy một giọng nói đầy tức giận.

"Cậu dựa vào đâu mà lên xe hả!" Có người nổi giận mắng.

Khổng Tuyết Nhu nhìn về phía cửa xe thì thấy một nam sinh đang mắng một nam sinh đeo mắt kính trông rất gầy.

Cô ta đứng dậy đi tới nói với nam sinh tức giận kia: "Sao cậu lại không có tình thương người vậy? Sao không cho cậu ấy lên xe?"

Chu Canh thấy nữ sinh kia tới nói mình thì lập tức nổi giận: "Cậu ta hại chết bạn cùng phòng của tôi, lúc zombie bùng phát, cậu ta gõ cửa, bạn cùng phòng của tôi đã mở cửa cứu cậu ta."

"Nhưng không ngờ sau khi mở cửa, cậu ta lại đẩy bạn cùng phòng của tôi ra ngoài rồi đóng cửa lại!"

"Các người nói xem, cậu ta dựa vào đâu mà được lên xe chứ! Rõ ràng là bạn cùng phòng của tôi ở ngoài đập cửa, nhưng cậu ta lại không mở! Rõ ràng là zombie vẫn còn ở cửa cầu thang, vẫn còn thời gian để mở cửa!"

"Tôi muốn mở cửa ra thì cậu ta đánh ngất tôi, đến khi tôi tỉnh lại, cậu ta còn giả vờ vô tội!"

Khổng Tuyết Nhu nghe lời cậu ấy nói, luôn cảm thấy cậu ấy đang nói đến cô ta.

Cô ta thoáng đỏ mặt, nói lớn: "Cậu không thể rộng lượng một chút sao? Bây giờ bạn cùng phòng của cậu đã chết, lẽ nào cậu mong cả cậu ấy cũng chết t2" "Trông cậu ấy gầy yếu, đáng thương như vậy!"

Chu Canh cạn lời: "Cậu ta là kẻ giết người! Nếu như không phải vì cậu ta thì bạn cùng phòng của tôi sẽ không chết!"

Khổng Tuyết Nhu cũng không cam lòng tỏ ra yếu thế: "Cái cậu này sao chẳng có chút tình người gì hết vậy? Trông cậu ấy nhỏ yếu như thế, sao có thể giết người được, dù là có thì đó cũng chỉ là do tình thế cấp bách thôi!"

"Nói không chừng là vì bạn cùng phòng của cậu luôn bắt nạt cậu ấy, nên cậu ấy mới buộc phải làm như vậy!"

Chu Canh nghe cô ta nói vậy thì tức không nói nên lời, cậu ấy muốn mắng người nhưng lại không nói được.

Tang Tinh thấy bọn họ cãi nhau mà bực bội, đang định ném hết cả ba người xuống, không ngờ Bạch Ngọc Câu đã đi tới.

"Sao vậy?" Bạch Ngọc Câu hỏi.

Khổng Tuyết Nhu vừa thấy người tới là một cô gái yếu đuối thì kéo cô qua rồi nói: "Cậu ta không muốn cho bạn cùng phòng của cậu ta lên xe, cho dù... Cho dù bạn cùng phòng của cậu ta đã giết người, nhưng chẳng phải là vì lúc đó bị ép phải làm vậy sao?"

Bạch Ngọc Câu nghe cô ta nói mà hai mắt sáng rỡ, cô cân nhắc lời Khổng Tuyết Nhu vừa nói, sau đó bắt chước: "Có hơi quá đáng nhỉ! Thật tàn nhẫn!"

Khổng Tuyết Nhu gật đầu: "Đúng vậy."

Chu Canh ở bên cạnh nghe không nổi nữa, thậm chí còn hoài nghỉ có phải bản thân mình có vấn đề rồi không.

Nhưng Nhạc Tử Thạch đã giết Ngũ Tử, dựa vào đâu mà cậu ta cũng được lên xe, dựa vào đâu mà cậu ta vẫn có thể sống yên ổn không chút hổ thẹn chứ?

"Sao cậu lại không có tình người gì hết vậy?"

Bạch Ngọc Câu nói với Chu Canh: "Cậu ta lỡ tay giết chết bạn cùng phòng của cậu, chắc chắn cũng rất hổ thẹn trong lòng, sao cậu không nghĩ cách xóa bỏ hổ thẹn trong lòng cậu ta chứ?"

"Cậu cũng chưa từng nghĩ đến chỉ dẫn tâm lý cho cậu ta, không nghĩ đến lúc giết người cậu ta có khổ sở hay không, có oán giận chính mình hay không."

"Cậu thật quá đáng!"

Chu Canh nhìn hai cô gái trước mặt, cậu ấy nghĩ hai con nhỏ này có Cậu ấy cần gì phải chỉ dẫn tâm lý cho một kẻ giết người chứ?

Lại còn phải lo lắng kẻ giết người lúc giết người có đau đớn, khổ sở hay không?

Những người trong xe vốn tưởng Khổng Tuyết Nhu đã đủ quá đáng rồi, bây giờ lại nghe Bạch Ngọc Câu nói, bọn họ mới biết được cái gì gọi là ngu ngốc thật sự.

Mọi người nghe xong những lời này đều không nhịn được mà thầm mắng Bạch Ngọc Câu.

Bạch Ngọc Câu nhìn chằm chằm điểm tích lũy thánh mẫu đang từ từ dâng lên mà vui vẻ không thôi.

Chỉ một mình Chu Canh đã cho cô mấy trăm điểm tích lũy.

Vậy nếu cô nói thêm mấy câu nữa chẳng phải sẽ càng nhiều hơn sao?

Bạch Ngọc Câu hắng giọng, đau lòng nhìn đôi giày da của Chu Canh: "Sao cậu lại có thể mang giày da bò chứ?"

"Cậu không biết bò cũng biết đau sao?"

"Huhuhu, cậu thật tàn nhẫn, thật không có tình thương, cậu chưa bao giờ nghĩ cho cảm nhận của loài bò, cậu chỉ nghĩ đến bản thân cậu thôi."

Chu Canh: "Tôi... Cmn cô điên à?"

Người trong xe nghe cô nói, có người cúi đầu nhìn giày của mình cũng không nhịn được mắng: "Cái cô này, đầu óc cô có vấn đề à?"

"Nếu cô thật sự lương thiện như vậy, sao không thấy cô cứu người hả? Chỉ được cái mồm thôi?"

Bọn họ không biết là Bạch Ngọc Câu đã cứu bọn họ, Bạch Ngọc Câu đã dán một lớp màng lên cửa sổ, người ngoài nhìn vào sẽ không thể nhìn thấy bên trong toa điều khiển.

Cho nên đương nhiên cũng không thấy người lái xe lửa là Bạch Ngọc Câu.

Tối hôm qua, cô đã rút kinh nghiệm xương máu, nhiều lần tự hỏi xem đã sai sót chỗ nào.

Sau đó cô phát hiện, sai sót của cô đó là những người trên xe đều biết cô.

Đều biết cô là người cứu bọn họ. Mà những người lúc này đây lại không biết cô là người cứu bọn họ, nên có thể thoải mái nói!

Bạch Ngọc Câu vui vẻ cười lớn trong lòng.

Quả nhiên, Bạch Ngọc Câu nhìn điểm tích lũy đã đạt đến hơn tám Cô quyết định thêm dầu vào lửa.

"Huhuhu, cậu hung dữ với tôi cũng không sao, nhưng cậu đừng làm cô ấy sợ." Bạch Ngọc Câu đẩy Khổng Tuyết Nhu lên trước: "Cô ấy chỉ là một cô gái yếu đuối thôi! Cậu nói lớn như vậy sẽ dọa cô ấy sợ đó!"

Chu Canh chỉ cảm thấy bực mình, cậu ấy không thể hiểu nổi hai cô gái này.

Bạch Ngọc Câu vừa nói vừa kéo một chàng trai cười tráng đang ngồi trên ghế lên: "Sao anh lại nhẫn tâm nhìn cậu ta ức hiếp chúng tôi vậy?"

"Anh cường tráng như vậy sao không biết nhường chỗ ngồi cho cô ấy chứ?"

"Sao anh không có tình người gì hết! Nếu ai cũng như anh thì thế giới của chúng ta đã bị hủy diệt từ lâu rồi!"

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top