Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Tiêu Rồi! Ký Chủ Lại Không Bình Thường! (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 15: 15

Tiêu Rồi! Ký Chủ Lại Không Bình Thường! (Dịch) (Đã Full)

  • 90 lượt xem
  • 1129 chữ
  • 2024-07-02 23:39:16

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Anh yêu em - em yêu anh - em là Tiểu Bạch Ngọc - yêu em - yêu anh

"A - bóng đêm mênh mông - biển người mịt mờ - đời này may mắn -.

Tạ Nguyên Minh nghe âm thanh ma quỷ bên ngoài mà đau đầu không thôi, anh ấy bực bội phàn nàn: "Rốt cuộc là giọng ai vậy? Không sợ chết à?"

Hai người khác trong phòng cũng cau mày.

Bọn họ đã không ngủ ngon hai ngày hai đêm, từ sau khi nạn zombie bùng nổ, tối nào bọn họ cũng khó ngủ vì tiếng gào thét của zombie.

Hơn nữa bọn họ còn phải lo lắng đề phòng, sợ zombie phát hiện ra bọn họ.

Bọn họ ẩn nấp trong căn phòng nho nhỏ này, không dám đi lại lung tung, cũng không dám nói chuyện quá lớn tiếng.

"Em nghe hình như âm thanh này phát ra từ quảng trường." Em gái Tạ Trì Trì của Tạ Nguyên Minh nói nhỏ.

Tạ Nguyên Minh cau mày: "Anh đi xem thử."

Tạ Trì Trì muốn ngăn cản anh ấy, nhưng anh ấy lại nói: "Chỗ của chúng ta ở tầng hai mươi mấy, chỉ cần nhỏ tiếng một chút, đứng bên cửa sổ nhìn sẽ không sao đâu."

"Tôi đi với cậu."

Một người anh em của anh ấy tên là Hoàng Mao cũng đứng dậy.

Bọn họ là sinh viên đang nghỉ hè, vốn đã hẹn nhau ở nhà chơi game, nhưng không ngờ lại gặp phải zombie.

Mấy người bọn họ bị mắc kẹt ở trong này.

"Được, chúng ta nhỏ giọng một chút." Tạ Nguyên Minh và Hoàng Mao đi chân trần tới một căn phòng khác.

Chân trần ít gây ra âm thanh khi đi lại, an toàn hơn khi mang giày.

Hai người cẩn thận đi qua phòng khách, mở cửa phòng sách gần quảng trường.

Tim bọn họ đập rất nhanh, sợ đột nhiên nghe tiếng zombie gầm rú.

May là mọi thứ đều an toàn, Tạ Nguyên Minh và Hoàng Mao di chuyển về phía cửa sổ. nghe như vậy.

Nhưng mà chỉ liếc mắt một cái.

Anh ấy đã sợ đến mức ngã ngồi trên mặt đất.

Hoàng Mao vội đỡ anh ấy lên, lại thấy anh ấy run rẩy chỉ ra cửa sổ.

Hoàng Mao cũng tò mò nhìn.

"Bịch!"

Hai người cùng ngồi trên mặt đất, hai chân bất giác nhữn ra.

Tạ Trì Trì nghe thấy âm thanh của bọn họ thì vội vàng chạy tới xem: "Sao vậy ạ?"

Tạ Nguyên Minh thấy em gái mình tới, run rẩy nói: "Zombie... Rất nhiều zombie."

"Em... Đừng xem!"

Anh ấy cản em gái mình nhìn về phía quảng trường, bởi vì anh ấy vừa nhìn một cái đã cảm thấy đầu óc của mình như bị zombie chiếm giữ.

Trong quảng trường chỉ chít zombie, đám zombie chen chúc nhau như là ong về tổ, lại còn giơ cao hai tay.

Như đang reo hò cổ vũ.

Tạ Nguyên Minh vừa nhìn thoáng qua đã có thể xác định, trong quảng trường có... ít nhất là... hơn nghìn con zombie.

Hoàng Mao nuốt nước miếng, hồi lâu sau mới hoàn hồn: "Cô gái kia là ai2"

Vừa rồi anh ấy nhìn thấy trên sân khấu cao kia có một cô gái mặc váy màu trắng, cầm micro trong tay, âm thanh kia được phát ra từ miệng cô.

"Yêu là anh và em - giày vò nhau -"

Tạ Trì Trì bịt lỗ tai lại, cô ấy cảm thấy giọng hát này còn đáng sợ hơn cả tiếng zombie gầm rú.

Cô ấy không hiểu sao lại có người hát khó nghe đến vậy.

Phục Toa cũng có cùng suy nghĩ với cô ấy, lúc này chị ấy đang đau khổ ngồi trên giá cao, mà phía dưới chị ấy là đám zombie rục rịch ngóc dậy.

Nhưng ngồi ở phía dưới của chị ấy vẫn còn có Tang Tinh, dị năng của Tang Tinh là khống chế trọng lực.

Tất cả zombie trong quảng trường này đều bị cậu ép đến không thể di chuyển.

Chỉ có thể ngoan ngoãn đợi ở chỗ này hưởng thụ sự hành hạ vô nhân Còn cái hành hạ vô nhân đạo này rốt cuộc là khống chế trọng lực hay là giọng hát thì khó mà nói được.

"Hey! Fan của tôi ơi! Các bạn đâu rồi?" Bạch Ngọc Câu có vẻ đã hát đến thấm mệt, cô nói lớn vào micro.

Đám zombie ở dưới sân khấu nhìn đồ ăn tươi ngon trước mặt đang vẫy vẫy tay chào bọn nó thì hùng hổ đáp lại.

"Grào!"

"Grào grào grào!"

"Hét lớn lên chút nữa nào! Tôi không nghe thấy!" Bạch Ngọc Câu đặt tay ở sau tai tạo thành tư thế cái kèn (*).

(*) Hình ảnh minh họa

"Grào grào! Grào grào grào!"

Bạch Ngọc Câu nghe tiếng reo hò bên dưới sân khấu thì cảm thấy vô cùng vui sướng.

Cô đã quên mất bao lâu rồi mình không được hát sảng khoái như vậy.

"Được! Các bạn đã nhiệt tình như vậy!"

Bạch Ngọc Câu giơ micro lên vỗ mấy cái, rồi đưa micro đến bên miệng: "Vậy tôi sẽ kéo dài buổi concert này thêm hai tiếng nữa!"

"Các bạn có kích động không nào! Có vui vẻ không nào!"

Zombie: "... Grào..."

"Sau đây xin mời mọi người thưởng thức bài hát tôi tự sáng tác —— Tôi và các fan zombie của tôi!"

Bạch Ngọc Câu vén tóc ra sau tai, đôi môi khẽ mở: "Tôi và các fan zombie mê âm nhạc của tôi - Đó là một mùa hè -"

Mấy người Tạ Nguyên Minh ở tầng hai mươi mấy bịt lỗ tai nhìn quảng trường.

"Đây rốt cuộc là ai vậy chứ?" Tạ Trì Trì mở miệng hỏi.

Tạ Nguyên Minh quay sang nhìn cô ấy: "Hả? Anh không nghe!"

Tạ Trì Trì: "..."

Ba người rời khỏi phòng sách trở lại phòng ngủ, Hoàng Mao là người đầu tiên lên tiếng: "Vừa rồi tôi thấy bên dưới còn có hai người, một người cầm máy chụp hình, một người ngồi yên trên giá cao."

"Tôi nghĩ có thể bọn họ là người có dị năng trong truyền thuyết."

Tạ Nguyên Minh đồng ý nói: "Tôi cũng nghĩ vậy, hình như đám zombie Bọn họ đều là sinh viên, thường ngày đương nhiên cũng xem không ít tiểu thuyết và phim ảnh, cho nên coi như cũng có chút hiểu biết về những thứ như dị năng.

Tạ Trì Trì nghe cô gái ở bên ngoài cất tiếng hát, lại nghĩ tới tình hình hiện tại của bọn họ.

Bọn họ không thức tỉnh dị năng, bị mắc kẹt ở đây đã hai ngày, đồ ăn cũng sắp cạn kiệt.

Thật ra thì quan trọng nhất không phải là thức ăn, mà là nước uống.

Bọn họ không dám uống nước máy, ai mà biết được nước máy có bị ô nhiễm không.

"Hay chúng ta đến nhờ vả bọn họ đi?"

Trong suy nghĩ của cô ấy, bọn họ chỉ là những người bình thường, gần như không có khả năng sống sót ở mạt thế.

Biện pháp duy nhất là tìm cho mình một chỗ dựa vững chắc.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top