Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh (Dịch)
  4. Chương 96: Kiến tạo nhà xưởng

Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh (Dịch)

  • 329 lượt xem
  • 1657 chữ
  • 2022-07-02 22:51:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Liễu tứ thúc đi nhanh, quay lại cũng nhanh.

Té dập mặt một phát tựa hồ để lão nghĩ thông suốt, đứng lên vỗ vỗ bụi đất trên người như không có gì, sảng khoái đáp ứng, hắn đã cân nhắc tốt, phí dụng năm thành "Gia nhập liên minh", hắn nguyện ý.

Đương nhiên, đối phương vụng trộm mắng lão thất bội bạc heo trong lòng cũng không phải chuyện Lý Dịch quan tâm.

Sinh ý băng đường hồ lô nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, bọn người Lão Phương còn có càng chuyện trọng yếu hơn muốn làm, tự nhiên không thể luôn luôn hao tổn vào việc này.

Thiếu nhân thủ là vấn đề hàng đầu cần đối mặt khi muốn mở rộng sinh ý băng đường hồ lô.

Nhu cầu của Khánh An Phủ Thành đối với Liễu thị băng đường hồ lô còn xa xa chưa đạt đến bão hòa, vẫn còn có lợi nhuận rất lớn để kiếm.

Đương nhiên, Lý Dịch không có khả năng tăng không một bộ phận lợi nhuận cho Liễu thị trực hệ, bọn họ muốn nhúng tay cũng không phải không thể được. Bất quá, không cạo mấy lớp da từ người họ thì đâu có xứng với những "Chiếu cố" của họ đối với Liễu thị tỷ muội.

- Cô gia, ngươi thật muốn để bọn hắn buôn bán băng đường hồ lô?

Lão Phương từ bên ngoài đi vào, lấy Lý Dịch, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi.

Đối với Lão Phương mà nói, đây chính là một việc duy nhất kiếm tiền, tự nhiên không nguyện ý để người trực hệ không công chiếm tiện nghi.

Mấy năm qua, hắn tận mắt chứng kiến cảnh những người này đối đãi như thế nào với hai vị tiểu thư, đừng nói năm thành, một thành lợi nhuận lão cũng không muốn nhường cho bọn họ.

- Phải tính đường lâu dài, coi như bọn họ đang kiếm tiền cho chúng ta đi.

Đối với tên khờ chỉ chăm chăm lợi ích trước mắt như Lão Phương, Lý Dịch cũng chỉ đành giải thích cho hắn.

Tuy Lão Phương không quá thông mình, nhưng IQ vẫn trong còn phạm vi của người bình thường, nghe Lý Dịch nói kiểu này cũng có chút hiểu được.

Chỉ để bọn hắn mượn dùng tên tuổi Liễu thị băng đường hồ lô thì có thể không công năm 5 thành lợi nhuận, nghĩ như vậy tựa hồ cũng không ăn thiệt thòi.

Nghĩ tới đây, trên mặt chữ điền của lão lại lộ ra chiêu bài cười ngây ngô.

Nhìn lấy trên mặt chữ điền của lão hiện ra nụ cười ngây ngô, Lý Dịch không khỏi nhớ tới một màn đêm qua con hàng này hố mình, nhịn xuống xúc động muốn cởi giày xông lên quất vào gương mặt này mấy cái, trên mặt tươi cười, nói:

- Đừng cười ngốc nữa, đến đây, vừa vặn có chuyện muốn thông báo ngươi một chút.

Chẳng biết tại sao, nhìn thấy nụ cười trên mặt Lý Dịch, trong lòng Lão Phương không khỏi run lên, trong nội tâm bỗng nhiên có một dự cảm không tốt.

Sau nửa canh giờ, Lão Phương ưu sầu đi ra khỏi viện, quay đầu nhìn trong phòng một chút, thở dài một hơi.

Cô gia thế mà giao chuyện xây dựng nhà xưởng cho mình, đồng thời muốn trong vòng năm ngày hoàn thành, chuyện này làm xong chưa biết sẽ khen thưởng cái gì, làm không xong, lấy hoa hồng nửa tháng bán băng đường hồ lô của hắn, trong nội tâm Lão Phương cực độ hoài nghi, đây tuyệt đối là cô gia đang trả thù chuyện đêm qua mình hố hắn.

Vốn không muốn tiếp củ khoai lang bỏng tay này, nhưng nghĩ tới nếu không để cho cô gia xả ra một hơi, chỉ sợ mỗi tồi lúc ngủ đều sẽ tâm thần không yên, sớm tối đều phải nhận một đao, thôi thì thống thống khoái khoái đón nhận đi...

Sớm biết báo ứng đến nhanh như vậy, đêm qua biết vậy chẳng làm!

Một đường than thở trở về, xa xa nhìn thấy một bóng người đi tới đi lui trước cửa nhà, đó là một hán tử vóc người gầy gò, một bên dạo bước, một bên chà hai tay, khi thì liếc vào trong nhà một cái, từ đầu đến cuối lại không dám nhấc chân đi vào.

- Dương Thiếu Quân, ngươi tới làm gì?

Lão Phương sải bước đi tới, nhìn hán tử kia, sắc mặt lạnh xuống quát hỏi.

- Lão Phương, ta...

Hán tử kia đột nhiên nghe được sau lưng truyền đến thanh âm, quay đầu nhìn thấy Lão Phương, trên mặt hiện ra một tia vẻ xấu hổ, hồi lâu mới há hốc mồm, có chút gian nan mở miệng nói:

- Ta... Ta tới mượn chút lương thực, trong nhà hai ngày rồi chưa ăn một hạt cơm, ta ăn không đủ no cũng không sao, thế nhưng là, hài tử...

Sắc mặt Lão Phương âm trầm hiếm thấy.

Ánh mắt nhìn về phía hán tử có phẫn nộ không thể đè nén.

Lúc phụ thân Như Nghi còn, hán tử kia và nhóm người mình đi theo bên người dòng chính, hắn và mình từ nhỏ lớn lên cùng nhau, xem như hảo huynh đệ.

Nhưng từ khi Lão trại chủ về trời, chỉ có Lão Phương và số ít người lưu lại, đối phương và đại đa số người đều lựa chọn thân cận người trực hệ, từ đó về sau, Lão Phương và hắn không có bất kỳ lui tới gì nữa.

Cho dù có gặp nhau trong trại, thời điểm đối phương muốn chào hỏi, Lão Phương cũng chỉ lạnh lùng đi qua, bị hảo huynh đệ phản bội là tâm kết của Lão Phương những năm gần đây.

- Chuyện năm đó là ta xin lỗi hai vị tiểu thư, có lỗi với các ngươi, ngươi đánh ta một trận cũng được, ta chỉ cầu ngươi cho mượn chút lương thực, không phải vậy... Con ta ở nhà thật sẽ chết đói!

Vẻ xấu hổ trên mặt hán tử kia càng đậm, hắn là hán tử, dù có chết đói cũng không có mặt mũi tìm Lão Phương, nhưng... Trong nhà còn có con nhỏ hai ngày chưa ăn gì!

Trên mặt chữ điền của Lão Phương vẫn lạnh lùng như, cho dù biết đối phương năm đó thực sự đã cùng đường mạt lộ, vì nuôi sống một nhà già trẻ mới bất đắc dĩ rời đi, nhưng trong lòng luôn có một cây gai, đến bây giờ cũng vô pháp tha thứ hắn.

Thấy Lão Phương thật lâu không nói, trên mặt hán tử kia hiện ra một tia đau xót, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng, không nói một lời quay người rời đi.

Tình nguyện chính mình chết đói cũng không muốn cầu người làm đến trình độ này, thật đã đến cực hạn.

Đi được hai bước, sau lưng truyền đến tiếng hét phẫn nộ.

- Dương Thiếu Quân, con mẹ ngươi đứng lại cho lão tử!

Quay đầu, một quả đấm to hun vào mặt hắn, đồng thời cũng truyền tới tiếng rống giận dữ của Lão Phương.

- Tên vương bát đản nhà ngươi, lão tử muốn đã muốn đánh ngươi thật lâu!

Bị một quyền đánh mặt, hán tử kia nhất thời váng đầu, mắt nổi đom đóm, bị đánh ra mấy phần hỏa khí, đồng dạng trả một quyền, mắng.

- Đến đây, chả lẽ lão tử lại sợ ngươi!

Lão Phương không nghĩ tới đối phương thế mà dám trả đòn, không kịp đề phòng bị đánh trúng mặt, mắt lập tức biến thành mắt gấu mèo, trong miệng giận chửi một tiếng, tung thêm một quyền, ẩu đả cùng hán tử kí.

Hai người ngươi một quyền, ta một chân, hán tử kia về mặt hình thể kém Lão Phương rất nhiều, tuy không đến mức bị đè đánh, nhưng cũng thuộc về bên ăn thiệt thòi, không biết bị Lão Phương đạp ngã xuống đất mấy lần, nằm ở nơi đó thở vù vù, không có ý đứng lên.

- Lần trước thống khoái đánh tiểu tử ngươi, sợ rằng đã là chuyện của mười mấy năm trước?

Lão Phương lau mồ hôi trên trán, tuy trên mặt một miếng xanh một một khối tím nhưng hiện ra vẻ thoải mái.

- Đúng vậy, cũng có tầm mười năm...

Hán tử kia nhìn lên trời, trên mặt hiện ra một tia hoài niệm.

Trên mặt chữ điền của lão Phương cũng lóe lên một cái rồi biến mất, sau đó đá hán tử kia một cái, lạnh lùng nói:

- Không chết thì đi theo lão tử!

Sau một lát, Lão Phương nhét một túi lớn gạo trắng bóng vào trong tay hán tử, mắng:

- Những lương thực này là ta cho chất tử, không có quan hệ gì với Dương Thiếu Quân ngươi!

- Lão Phương, ta...

Đoán chừng túi gạo trong ngực ít nhất cũng mười mấy cân, trên mặt hán tử hiện ra một tia kích động, vừa muốn mở miệng đã bị Lão Phương cắt ngang.

- Mấy ngày nay cô gia muốn xây một nhà xưởng, nếu ngươi nhàn rỗi không có chuyện gì thì đến phụ một tay, mỗi ngày 10 đồng tiền, ăn cơm bao no, cũng đừng nói ta Lão Phương bạc đãi ngươi!

Lão Phương tung một quyền lên ngực hắn, nói tiếp.

- Còn những tên hỗn trướng kia, nếu nguyện ý tới làm thì bảo tất cả chạy tới!

- Cám ơn...

Hán tử kia nghe vậy đầu tiên giật mình, sau đó cuồng hỉ, chỉ nói nửa câu, Lão Phương đã khoát tay.

- Được được, nhanh về nhà đi đừng để vợ ngươi sốt ruột chờ, muốn làm thì cơm nước xong xuôi rồi tới tìm ta!

- Cô gia, người đã tìm đủ.

Lý Dịch đang ở trong phòng quy hoạch xem nên xây dựng nhà xưởng nước hoa như thế nào, Lão Phương đã đẩy cửa vào, dắt cuống họng hô.

- Nhanh như vậy thì... Tê, ngươi đây là...

Lý Dịch ngẩng đầu, nhìn thấy mặt mũi Lão Phương bầm dập, hít vào một hơi, nhịn không được hỏi:

- Chẳng lẽ ngươi đêm qua thật đi dạo Kỹ Viện, hôm nay bị vợ phát hiện?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top