Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 87: Âm Mưu Của Đan Tử Dương

Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch) (Đã Full)

  • 181 lượt xem
  • 972 chữ
  • 2023-11-04 16:33:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ánh trăng trên bầu trời lại xuất hiện, phủ lên mọi thứ trên con đường rừng một lớp bông bạc, bụi hào vào nhau.

Lý Hoả Vượng bụm lấy cổ của mình, cố hết sức ngồi dậy, nhìn đám người còn lại bị vây bởi thân cây, lúc này bọn họ ai nấy đều sợ hãi, đờ người ra, co vào nhau như một quả bóng.

Lý Hoả Vượng dường như biết bọn họ đang suy nghĩ gì, gấp rút giải thích với vẻ yếu ớt:

“Đừng sợ, Đan Dương Tử thật sự đã chết rồi, sẽ không dùng các ngươi làm thuốc nữa.”

Thế nhưng những lời nói của Lý Hoả Vượng không giúp giảm bớt sự sợ hãi trên khuôn mặt của họ, đám trẻ con đã sợ hãi đến mức phát khóc.

Cuối cùng, vẫn là Bạch Linh Miễu - người thân cận nhất lên tiếng, sắc mặt cô lúc này càng trắng hơn:

“Lý sư huynh, Đan...Đan Dương Tử cái gì? Chúng ta không thể nhìn thấy hắn.”

Lý Hoả Vượng khó khăn nuốt từng ngụm nước bọt:

“Ngươi không thấy Đan Dương Tử vừa giết chết mấy vị Phật Đà kia sao? Chẳng lẽ các ngươi không nhìn thấy hắn sao?”

Nhất thời, Lý Hoả Vượng trong lòng có những suy đoán khác.

Lúc này, Cẩu Oa co ro phía sau người đàn ông to lớn kia càng lúc càng run rẩy dữ dội.

Hắn không dám nhìn Lý Hoả Vượng, chỉ có thể nhắm mắt khóc lóc kêu lên:

“Lý Hoả Vượng! Là ngươi chui vào bụng Phật Đà uống máu ăn thịt!!”

“Cái gì?”

Lý Hoả Vượng chịu đựng cơn đau, đưa tay sờ lên khuôn mặt mình, chỉ thấy khuôn mặt tưởng chừng sạch sẽ lại hoàn toàn dính đầy máu.

Tiếp tục sờ xuống dưới, hắn cũng cảm nhận được hai bên khoé miệng đều bị xé nát, giống như vừa há căng miệng.

Nhưng chưa là tất cả, cái quan trọng nhất là hiện tại hắn đang cảm thấy rất no, rất no, rất no.

…

Kẽo kẹt kẽo kẹt, bánh xe lừa quay liên tục, ổ trục không ngừng phát ra âm thanh chói tai khó nghe.

“Cẩu Oa, nhỏ chút dầu mè lên chỗ bánh xe đi.”

Lý Hỏa Vượng đang nằm trên xe lừa cố gắng nói, bây giờ cổ của hắn vừa mới được Bạch Linh Miểu dùng kim may lại, đồng thời đắp thuốc kim sang nên bây giờ không thể nào ngồi dậy được.

Không lâu sau, âm thanh két két giảm đi rất nhiều, Lý Hỏa Vượng nhìn trời bằng ánh mắt vô thần, nghĩ đến những chuyện xảy ra vào buổi tối mấy hôm trước.

Phiền toái của chùa Chính Đức lúc trước đã được giải quyết nhưng phiền toái trên người mình chỉ vừa mới bắt đầu.

Dưới cái nhìn của mình là sau khi Đan Dương Tử thành tiên giết chết những Phật Thích Ca kia.

Nhưng mà trong mắt của những người khác lại là gương mặt dữ tợn kinh khủng của mình xông vào, tiến vào cơ thể của Phật Thích Ca, ăn sống nuốt tươi hết bọn họ.

Một thế giới không thể có hai góc nhìn, vậy thì chắc chắn trong cái mình và bọn họ nhìn thấy, có một cái là giả.

Lý Hỏa Vượng quay đầu sang một bên, Bạch Linh Miểu bị vải buộc quanh mắt nắm chặt tay hắn, không chịu buông ra.

Lý Hỏa Vượng thu hồi tầm mắt, nhìn lên đám mây màu trắng trên bầu trời lần nữa, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.

Nói thật thì vì bệnh tình nên bây giờ ngay cả Lý Hỏa Vượng cũng không tin vào bản thân mình.

Kết hợp với cái bụng to ra và mặt đầy máu của mình thì mọi thứ đều cho thấy người thật sự động thủ chính là mình, cũng không phải là Đan Dương Tử.

“Chẳng lẽ Đan Dương Tử đã chết thật rồi sao? Mọi thứ đều do mình tưởng tượng ra ư?”

Suy nghĩ này vừa hiện lên đã bị Lý Hỏa Vượng phủ định ngay lập tức.

“Chỉ riêng việc mình phát bệnh, hoàn toàn không thể nào giải quyết những Phật Thích Ca to lớn kia một cách nhẹ nhàng như vậy được, suy cho cùng thì vẫn là Đan Dương Tử.”

“Dù bây giờ hắn đã trở thành cái gì thì mấu chốt là hắn vẫn còn sống, vẫn đang theo dõi mình.”

Lý Hỏa Vượng cực kỳ tin vào điều này.

“Nhưng mà lúc trước mình cứ tưởng là người thành tiên như hắn tự mình hạ phàm, bây giờ xem ra, thực ra là hắn đang bám vào cơ thể của mình để hành động mà thôi.”

“Giả thiết Đan Dương Tử đang bảo vệ mình lúc trước bây giờ đã được chứng thực, nhưng dựa theo sự hiểu biết của mình về Đan Dương Tử thì loại người như hắn tuyệt đối không thể nào giúp mình vì thiện chí được, hắn giúp mình tuyệt đối vì mục đích khác!”

Nghĩ đến sự khác thường mình cảm nhận được vào tối hôm đó, trong lòng Lý Hỏa Vượng có một suy đoán mơ hồ, hắn duỗi ngón tay gãi gãi lên lòng bàn tay mềm mại kia.

“Ngươi nói xem từ lúc ra khỏi Thanh Phong Quán đến giờ, tính tình của ta thay đổi nhiều lắm à?”

“Làm gì có chứ, sao Lý sư huynh lại hỏi vậy?”

Ngón tay Lý Hỏa Vượng sờ nhẹ lên mu bàn tay của nàng, cũng không giải thích gì cả, chỉ thầm nói trong lòng:

“Tại sao lại nói vậy ư, vì ta sợ tên Đan Dương Tử kia có liên quan tới chuyện chết tiệt này!”

Mặc dù người khác không nói nhưng chính Lý Hỏa Vượng cũng cảm giác được thái độ của mình có sự thay đổi.

“Chẳng lẽ lão già Đan Dương Tử muốn dùng cơ thể của mình để sống lại? Vậy nên hắn bảo vệ mình cũng như là đang bảo vệ chính cơ thể của hắn ư?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top