Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 741: Tạm biệt, Lão Thử tiền bối!

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 12 lượt xem
  • 1266 chữ
  • 2025-11-17 09:02:28

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cõng Lão Thử tiền bối về tiệm, Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư đều sửng sốt.

Tôi đặt Lão Thử tiền bối nằm lên ghế sofa, quỳ xuống cung kính dập đầu mấy cái.

Hai mắt tôi vô cùng chua xót nhưng lại không có nước mắt.

Tiểu Nguyệt theo tôi quỳ ở một bên, nói là do nàng không ở cạnh trông chừng lão.

“Không liên quan đến các ngươi.”

Lý mặt rỗ một quyền nện lên bàn, vô lực nói.

Tiểu Nguyệt không thể tin được hỏi:

“Thật sự là Như Tuyết?”

Lý mặt rỗ gật đầu.

Hắn xoay người đi vào phòng.

Tiểu Nguyệt còn muốn hỏi.

Tôi nhìn nàng lắc đầu, ý bảo nàng đừng hỏi nữa. Trong lòng Lý mặt rỗ nhất định là không dễ chịu.

Rất nhanh, tiếng khóc nức nở trầm thấp từ phòng truyền ra.

Tôi thở dài nói:

“Mấy ngày nay các ngươi đừng chọc Lý mặt rỗ.”

“Như Tuyết đã chết?”

Nhất Sơ đột nhiên hỏi một câu.

Tôi "ừ" một tiếng nói:

“Lý mặt rỗ đích thân giết.”

Mọi người trong lúc nhất thời đều trầm mặc.

Nhất Sơ nói người của Long Tuyền sơn trang không chừng sẽ không an phận.

Hắn nói trong khoảng thời gian này hắn sẽ đi xem thử.

Tôi thở dài muốn để hắn dưỡng thương cho tốt rồi nói.

Hắn không trả lời mà nhìn thi thể Lão Thử tiền bối nói:

“Chờ Tiểu Phàm giải hết độc thì hoả táng Lão Thử đi!”

“Trước khi hỏa táng niệm Đạo Đức Kinh, đừng để lại oán khí.”

Nói xong, hắn đưa giải dược cổ trùng cho Bạch Mi thiền sư rồi bỏ đi.

Lúc ra khỏi cửa, hắn xoay đầu nhìn thi thể Lão Thử tiền bối, đôi mắt đỏ lên.

Khi xoay người rời đi, bờ vai của hắn khẽ run lên.

Hắn đã khóc! Nam thần không dính khói lửa phàm tục này đã khóc.

“A Di Đà Phật. Yên tâm đi!”

“Giải dược này là do bần tăng và Nhất Sơ đạo hữu tìm thấy, đợi bần tăng dẫn cổ trùng ra, lại dùng thuốc này cho đứa bé ăn xong thì sẽ ổn.”

Bạch Mi thiền sư thương xót nói.

Tiểu Nguyệt nước mắt chảy ra ào ào, liên tiếp vái tạ Bạch Mi thiền sư.

Bạch Mi thiền sư bảo tôi dùng khăn nóng lau toàn thân Tiểu Phàm. Cổ trùng thích mát mẻ, khí nóng có thể khiến nó hoạt động, chỉ là có lẽ Tiểu Phàm sẽ phải chịu khổ.

Tôi cầm khăn nóng có chút do dự.

Tiểu Nguyệt đã lấy khăn bắt đầu lau người cho Tiểu Phàm.

Bạch Mi thiền sư sâu kín nói:

“Tiểu hữu còn không quyết đoán bằng Tiểu Nguyệt cô nương a.”

Khóe miệng tôi muốn cười, nhưng không hiểu sao lại khóc.

“Tiểu hữu đừng bi thương, Lão Thử không coi là ủy khuất, sống đến mấy năm nay cũng coi là thọ rồi, lão cũng đã sớm đoán được đại nạn của bản thân sắp buông xuống!”

“Cát bụi lại về cát bụi, đất về với đất, ngươi cũng đừng quá mức chú ý.”

Bạch Mi thiền sư vỗ vai tôi.

Lão nói cũng không sai. Lão Thử tiền bối đã chết, bản mạng thử tự nhiên cũng chết theo.

Đáng tiếc Lão Thử tiền bối mấy năm nay vì tránh né kẻ thù, cuộc sống thoạt nhìn thì tiêu sái nhưng thực tế lại so với bất kì ai cũng nghẹn khuất hơn.

Đi rồi, có lẽ cũng là một loại giải thoát? Ít nhất lão cũng không lưu luyến, không có gì lưu luyến…

Khi đang nói chuyện, Tiểu Nguyệt đã lau người Tiểu Phàm vài lần.

Bạch Mi thiền sư lập tức bắt đầu dẫn cổ trùng.

Đầu tiên là dùng dao cắt một lỗ trên cánh tay Tiểu Phàm, sau đó xoa nát một nửa giải dược đặt lên miệng vết thương.

Bạch Mi thiền sư nghiêng đầu nói:

“Lát nữa các ngươi im lặng, cổ trùng bị dọa mà lại chui vào thì thật sự là hết cách đó.”

Tiểu Nguyệt vội vàng che bịt miệng, không dám phát ra một chút thanh âm nào.

Chỉ chốc lát sau trên bụng Tiểu Phàm nhô lên một khối như ngón cái. Khối này bò lên cánh tay, sau đó từ miệng vết thương lộ ra.

Đôi tay Bạch Mi thiền sư làm thành hình kẹp, vẫn không nhúc nhích nhìn cổ trùng.

Cổ trùng thử thò ra một chút, phát hiện không có nguy hiểm mới chậm rãi bò ra.

Chờ nó bò ra hơn phân nửa thì Bạch Mi thiền sư tay lanh mắt lẹ kẹp cổ trùng lại, dùng lá bùa dán lên, sau đó thiêu nó thành tro bụi.

Trong nháy mắt cổ trùng biến mất, Tiểu Phàm đột nhiên khóc lớn.

Việc đó làm tôi và Tiểu Nguyệt đau lòng không thôi.

Bạch Mi thiền sư xử lý vết thương xong, để một nửa giải dược còn lại vào bình cẩn thận cho Tiểu Phàm uống.

Lúc này, lão mới nhìn chúng tôi gật đầu.

Tiểu Nguyệt vừa khóc vừa cười quỳ bên mép giường, hôn lên mặt Tiểu Phàm, nói không nên lời.

Tôi vái Bạch Mi thiền sư một cái:

“Làm phiền đại sư.”

Nếu không có Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư, lần này Tiểu Phàm sợ là thật sự khó giữ được cái mạng nhỏ.

Bạch Mi thiền sư vẫy vẫy tay nói:

“Lần này Long Tuyền sơn trang tổn thất cũng không nhỏ, hẳn là sẽ ngừng nghỉ một đoạn thời gian, bần tăng còn có chuyện khác, xin đi trước.”

Tôi cũng không giữ lão lại.

Bạch Mi thiền sư đi rồi, Tiểu Nguyệt ở trong tiệm nghỉ ngơi mấy ngày rồi nói muốn đưa Tiểu Phàm về quê.

Tôi cau mày nói:

“Nơi ở của cha mẹ không phải đã bị Long Tuyền sơn trang biết được sao, trở về cũng không nhất định sẽ an toàn.”

Tiểu Nguyệt ôm Tiểu Phàm nói:

“Muội đã đổi chỗ ở cho cha mẹ, so với nơi này còn an toàn hơn.”

Vốn dĩ tôi muốn đưa Tiểu Nguyệt trở về, nhưng thi thể Lão Thử tiền bối vẫn còn đang chờ tôi xử lý, cho nên chỉ đưa nàng đến nhà ga tôi liền trở lại.

Một thân ảnh quen thuộc đứng ở cửa, là Lý mặt rỗ.

Hắn vẫn như trước xách theo một hồ rượu lâu năm.

Nhìn thấy tôi thì hắn nhếch khóe miệng nói:

“Trương gia tiểu ca, lại đây cùng ta uống một chén.”

Mấy ngày không gặp hắn đã gầy đi không ít.

Tôi vỗ vai hắn, cũng không nói gì.

Vào tiệm, tôi liền lấy đậu phộng, lại lấy một chai rượu trắng đi xuống.

Lý mặt rỗ ngồi vào bàn im lặng rơi lệ.

Tôi ngồi đó cũng không nói gì.

Lý mặt rỗ đột nhiên quăng chai rượu xuống đất:

“Lão tử đối xử vởi nàng không tốt sao? Nàng vì sao… Vì sao phải làm như vậy.”

Như Tuyết tàn nhẫn nhất là ở chỗ này, lúc sắp chết còn làm ra vẻ ủy khuất nhưng cái gì cũng không nói. Lý mặt rỗ trong lòng biết đây là ả giả vờ, nhưng vẫn bị ả làm cho chết đi sống lại.

Tôi tát hắn một cái quát:

“Mặt rỗ, ngươi đối với Như Tuyết thế nào, chúng ta đối với Như Tuyết thế nào, con mẹ nó trong lòng ngươi đều rõ ràng, ả bị ủy khuất gì mà lại muốn mạng chúng ta?”

Lý mặt rỗ khóc lóc nói:

“Lòng ta rõ ràng, chỉ là ta yêu nàng như vậy, nàng muốn cái gì ta cũng liều mạng đi kiếm tiền mua, đây rốt cuộc là vì sao?”

Tôi thở dài thật sâu, không nói nữa.

Lý mặt rỗ vừa uống rượu vừa khóc lóc kể lể. Tôi nghe thấy mà trong lòng chua xót.

Hắn kéo tay áo tôi nói:

“Có phải kiếp trước lão tử đã tạo nghiệt không? Sở Sở sinh bệnh mà chết, Như Tuyết bị chính tay ta giết, con mẹ nó đây là chuyện gì a!”

Nói rồi hắn say đến gục xuống.

Tôi sắp xếp cho hắn xong rồi thở dài xoay người đi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top