Lý Dục là vị vua cuối cùng của nước Nam Đường thời Ngũ Đại Thập Quốc trong lịch sử Trung Quốc.
Ông được cho là vị vua thiếu bản lĩnh và kém cỏi, nhưng cũng được biết đến là một nhà thơ, từ, họa sĩ và nhà thư pháp lỗi lạc nổi tiếng của Trung Quốc trong thế kỷ 10.
Ông được xem là một người uyên thâm thể loại từ vào hàng bậc nhất, do đó được xưng tụng là Thiên cổ từ đế.
Từ nhỏ ông đã là người nhân hậu và khá nhu nhược.
Ông thường bị người anh Lý Hoằng Ký đố kỵ truy sát, phải trốn chạy nhiều lần.
Do đó ông tỏ ra không quan tâm đến chính trị, không muốn tranh chấp.
Khi ông lên ngôi, Nam Đường dù lãnh thổ khi đó vẫn là nước lớn nhất miền nam Trung Hoa, khống chế toàn bộ miền Nam Trường Giang nhưng đã nhiều lần thua trận nên phải xưng thần, dùng niên hiệu nhà Tống (lúc này Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn đã phế nhà Hậu Chu lập nhà Tống).
Ông tỏ ra hết sức cung kính với nhà Tống, tự coi mình là phiên vương.
Ông không ở trong cung điện tỏ ý không muốn hưởng thụ như hoàng đế, tự giáng tước của những người trong hoàng tộc từ "vương" xuống "công" và "hầu".
Do vậy quân Tống tạm thời bỏ qua cho Nam Đường.
Ông liền sai các em trấn thủ các nơi nhưng dần dần sa vào hưởng lạc, vui thú với thơ ca nhảy múa.
Có trung thần Phàn Hựu, Lâm Nhân Khánh dâng sớ xin vua bỏ hưởng lạc mà tập trung chính sự cũng bị ông giết.
Khi quân Tống đến đánh, quân Nam Đường liên tiếp thất bại.
Nhưng Lý Dục vẫn không lo lắng về tình hình mặt trận mà chỉ vui thú trong cung.
Khi quân Tống phá thành Kim Lăng, Lý Hậu Chủ đang ngồi nghe giảng kinh Phật ở chùa Tịnh Cư.
Ông vội vàng cởi áo dẫn quan viên ra hàng rồi bị giải lên Biện Kinh.
Sống trong cảnh giam lỏng, ông luôn bị giám sát chặt chẽ.
Khi Tống Thái Tông lên ngôi, việc cung ứng đồ dùng cho Lý Dục ngày càng kém.
Lý Dục làm thơ gửi cung nhân cũ ở Kim Lăng, thể hiện sự đau khổ vì tình cảnh hiện tại, tiếc nuối vì đã giết trung thần.
Tống Thái Tông thấy vậy sợ ông có ý làm phản nên sai người chuốc thuốc độc giết ông trong đau đớn.
Đại Chu Hậu và Tiểu Chu Hậu là chị em ruột, cùng lấy Nam Đường hậu chủ Lý Dục.
Cả hai người đều nổi tiếng là giỏi ca vũ.
Khi 19 tuổi Đại Chu Hậu đã lấy Lý Dục.
Cuộc sống hai người rất hạnh phúc, luôn mặn nồng ân ái.
Năm 29 tuổi, Chu hậu sinh bệnh, đem đứa con mới 4 tuổi vào biệt viện nuôi nấng.
Sau đó đứa con đang chơi đùa trước tượng Phật thì chân đèn bị mèo làm đổ, đứa bé kinh sợ mà chết non.
Chu hậu thương cảm không thôi, bệnh càng nặng thêm.
Lý Dục ngày đêm ở bên cạnh bà, thuốc cũng tự tay nếm để chăm sóc.
Không lâu sau bà qua đời.
Lý Dục thương tiếc người vợ mất khi còn trẻ, làm bài "Chiêu Huệ Chu hậu lụy" rồi "Vãn từ" lời văn thống thiết không nguôi.
Khi làm lễ tang ông cứ thẫn thờ, đi đứng cũng phải có người đỡ.
Tiểu Chu Hậu kém chị 14 tuổi.
Lúc còn nhỏ hay vào cung chơi.
Về sau khi Đại Chu Hậu mất thì được Lý Dục chọn làm Quốc hậu.
Tương truyền, trước đó Tiểu Chu Hậu đã thông dâm với Lý Dục ngay khi Đại Chu hậu bị bệnh.
Bài từ Bồ tát man chính là mô tả việc ân ái của hai người.
Đại Chu Hậu biết được chuyện này, cùng với cái chết của con trai mà bệnh tình càng nặng hơn.
Lý Dục sau đó hối hận và áy náy, mới ở bên cạnh chăm sóc Đại Chu Hậu không thôi.
Chu hậu khi đó nằm quay đầu vào trong, cũng không liếc nhìn em gái một cái.
Cuộc sống cá nhân của Tiểu Chu Hậu rất xa xỉ, được Lý Dục cung phụng hết mực.
Sự sủng ái hoang lạc còn hơn cả Đại Chu Hậu.
Vì chiều ý Tiểu Chu Hậu, Lý Dục còn cho dát vàng lên chỉ thêu trên màn, đem đồi mồi làm đinh, dùng ngọc lục bảo khảm lên cửa sổ, lấy hồng la chu sa dán lên vách cửa, trồng đủ loại kỳ hoa dị thảo để Lý Dục và Tiểu Chu Hậu thưởng thức.
Bà vốn thích màu xanh lục, do vậy nơi ở và trang sức quần áo đều có màu này.
Cung tần trong cung vì muốn có ân sủng từ Lý Dục mà cũng bắt chước phong thái này của bà.
Tiểu Chu Hậu cũng như chị mình đều giỏi đàn ca, đặc biệt bà rất thích chế ra hương thơm.
Mỗi ngày, bà đều xông hương khắp điện, khói hương nghi ngút làm Tiểu Chu Hậu như thần tiên.
Đến khi nghỉ cũng dùng hương đặt trong trướng.
Khi Lý Dục bị bắt về Biện Kinh, bà cũng đi theo.
Tương truyền bà thường xuyên phải ra vào cung điện và bị Tống Thái Tông cưỡng hiếp.
Sau khi ra về thì khóc lóc trách mắng Lý Dục.
Khi Lý Dục chết bà cũng tự sát.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận