Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 450: Danh tướng kháng Nhật: Dương Vũ Đình

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 9 lượt xem
  • 1460 chữ
  • 2025-11-13 07:44:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Từ từ, để ta nhớ lại đã."

Bà chủ ngẫm nghĩ thật lâu mới nói:

"Đúng rồi, lão Tống nói bản danh sách đó rất đáng sợ, tự chảy ra máu, giống như là nước mắt vậy."

Trực giác cho tôi biết bản danh sách này chính là âm vật.

Tôi hỏi bà chủ còn biết manh mối nào khác không?

Kết quả bà ta lắc đầu.

Nhưng tôi cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.

Nếu là năm gã bảo vệ phát hiện bản danh sách kia có quỷ, Dư Hoa vì sao lại mạo hiểm giết chết bọn họ?

Cách giải thích duy nhất chính là, bọn họ đã phát hiện ra bí mật trong đó.

Nghĩ vậy, tôi hỏi bọn họ có thấy điện thoại của Tống Trung không?

Năm người đều đã chết, rất có thể bọn họ đã liên hệ với nhau.

"Điện thoại ở nhà, ngươi đi cùng ta."

Nói xong, vợ Tống Trung đưa chúng tôi về nhà.

Vừa vào cửa, tôi đã thấy Dư Hoa đang đi qua đi lại trong sân.

Lý mặt rỗ sắc mặt lạnh lùng muốn động thủ.

Tôi dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn đừng xúc động, sau đó mỉm cười hỏi Dư Hoa sao lại ở đây?

"Sáng sớm ta tới đây tìm các ngươi mới biết Tống Trung đã chết, cho nên mới tới nhà hắn xem thử."

Nói đến đây, Dư Hoa thần sắc ảm đạm, mặt đầy bi thiết thở dài.

Nhìn vẻ mặt của hắn không giống giả vờ, lòng tôi lập tức rối rắm, chẳng lẽ tôi hiểu lầm hắn?

Lúc này, vợ Tống Trung hoảng loạn thất sắc từ trong phòng chạy ra, thở hổn hển nói:

"Đại sư, điện thoại mất rồi!"

"Cái gì?"

"Điện thoại vẫn luôn đặt trong ngăn kéo, sáng sớm hôm nay vẫn còn, giờ đã không thấy."

Vợ Tống Trung nói.

Tôi nhìn Dư Hoa, nhíu chặt lông mày.


Sau khi rời khỏi Xà Sơn Câu thôn, chúng tôi đến thẳng viện bảo tàng Thẩm Dương, tìm một khách sạn gần đó nghỉ.

Dư Hoa nói bận việc nên sắp xếp cho chúng tôi xong thì rời đi.

Dư Hoa vừa mới đi khỏi, Lý mặt rỗ rốt cuộc nhịn không được, nói:

"Trương gia tiểu ca, chúng ta còn phí lời với hắn làm gì? Ta thấy điện thoại chính là do hắn trộm."

"Ta biết, nhưng giờ chưa phải lúc."

Tôi nói.

Tuy rằng đã xác định Dư Hoa chính là hung thủ phía sau màn, nhưng chuyện này cũng thật sự là có âm vật quấy phá.

Tôi cảm thấy có Dư Hoa ở đây, chúng tôi hành động trong viện bảo tàng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Lý mặt rỗ hiểu đạo lý này, cũng không nói gì nữa.

Giữa trưa, tôi gọi điện cho Tiểu Nguyệt.

Nàng bảo tôi đoàn phim đã xong việc, chuẩn bị tới tìm tôi.

Tôi bảo nàng ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi, rất nhanh tôi sẽ trở về.

Nàng không tin, một hai đòi tới.

Cuối cùng vẫn là nhờ có Lý mặt rỗ dẻo miệng thuyết phục nàng.

Nhưng nàng yêu cầu tôi mỗi ngày phải gọi cho nàng báo bình an, tựa như một đứa trẻ vậy.


Buổi chiều rảnh rỗi không có việc gì, tôi và Lý mặt rỗ tới Thẩm Dương Đại soái phủ tham quan.

Đây là nơi vào thời kỳ Quốc Dân Đảng, cha con quân phiệt Trương Tác Lâm và Trương Học Lương cư ngụ.

Trong một thời gian dài, đây là trung tâm của quân Đông Bắc.

Nơi này bày rất nhiều đồ vật thời kỳ kháng chiến.

Qua những thứ này phảng phất có thể cảm nhận được thời đại mà anh hùng xuất hiện lớp lớp.

Tôi xem rất nhập tâm còn Lý mặt rỗ lại có vẻ buồn chán.

Hắn còn nói mấy thứ này căn bản không đáng tiền, có gì mà say mê?

"Cả đời này ngươi chỉ biết đến tiền."

Tôi trừng mắt nhìn hắn một cái, không hề để ý tới hắn, tiếp tục cảm thụ bầu không khí ở đây.

Không ngờ lần tham quan bình thường này lại khiến tôi tìm được một manh mối rất quan trọng!

Đại soái phủ nổi tiếng nhất là Lão Hổ Sảnh.

Bên trong bày hai tiêu bản hổ.

Nghe nói là do thiếu soái Trương Học Lương bắt được.

Hơn nữa Trương Học Lương còn đã từng ở Lão Hổ Sảnh bày Hồng Môn Yến, bắn chết hai vị tướng trong quân Đông Bắc đã đầu nhập người Nhật: Dương Vũ Đình và Thường m Hòe.

Bởi vậy danh hiệu Thiếu soái truyền khắp Đông Bắc.


Lý mặt rỗ vẫn luôn không hề để ý gì nhưng khi nhìn thấy tiêu bản hai con hổ liền hứng thú.

Hắn mặc kệ bảng "Xin đừng tới gần", rất vô ý thức vượt qua dây xích căng ngang muốn sờ thử một phen.

Tôi muốn ngăn hắn nhưng đã không kịp, đành phải kệ hắn, rồi dọa hắn sẽ gọi quản lý tới.

Nhưng Lý mặt rỗ vừa sờ vào, sắc mặt liền ngưng trọng rụt tay về, cả người không được tự nhiên.

"Sao vậy, sợ à?"

Tôi trêu ghẹo hắn, cho rằng hắn sợ bị phạt tiền.

Không ngờ Lý mặt rỗ liên tục phất tay nói:

"Trương gia tiểu ca, nơi này có chút tà môn, xung quanh tiêu bản quá lạnh, giống như tủ lạnh vậy, mới vài giây ta đã nổi gai ốc."

Hắn nói làm tôi nhăn mày lại, nói:

"Ngươi không gạt ta chứ?"

Ban ngày ban mặt, nếu toàn bộ Đại soái phủ chỉ có một nơi lạnh lẽo đến thấu xương, vậy nhất định có vấn đề.

Nghe Lý mặt rỗ khẳng định, tôi cũng không nghĩ nhiều, vượt qua lan can sờ vào con hổ.

Quả nhiên như lời hắn.

Khi tới gần tiêu bản, không khí đột nhiên lạnh lẽo.

Càng gần con hổ thì hàn khí càng thịnh, tựa như mùa đông khắc nghiệt vậy.

Trong hàn khí còn kèm theo oán khí mãnh liệt!

Oán khí xuất hiện ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có Dương Vũ Đình và Thường m Hòe.

Tôi đọc sách lịch sử, biết năm đó Dương Thường hai người đều là những vị tướng cần mẫn.

Tuy rằng tính tình cổ quái, nhưng đánh chết cũng sẽ không làm Hán gian đầu nhập người Nhật Bản.

Lúc ấy Trương Học Lương trúng kế ly gián của người Nhật mới giết đi hai vị mãnh tướng đắc lực này.

Hai người hàm oan mà chết, khẳng định âm hồn bất tán.

Tôi nhưng không muốn dính vào vũng nước đục này.

Chuẩn bị lui về lại phát hiện một vấn đề: cỗ oán khí này tựa hồ rất giống với âm linh quấn lấy Tống Trung!

Chẳng lẽ, lần này âm vật lại liên quan đến tướng quân Dương Vũ Đình đại danh đỉnh đỉnh?

Nghĩ vậy, tôi không cầm lòng được mà rùng mình, nhưng không phải là do sợ hãi, mà là xuất phát từ sự kính sợ trong nội tâm.

Lại liên tưởng đến lời đối thoại ở khu mộ địa.

Hắn nói chính mình một lòng vì nước vì dân.

Ánh mắt cô độc của kẻ trên cao ấy, tôi cơ hồ có thể kết luận âm linh chính là Dương Vũ Đình.


Cuối cùng, tôi giả bộ như không có chuyện gì, rời khỏi Lão Hổ Sảnh.

Dọc đường, Lý mặt rỗ đều hỏi tôi vì sao không nhúng tay?

Ban đầu tôi mặc kệ hắn.

Về sau thật sự không chịu nổi mới nghiêm túc nói:

"Đó là một người đã từng động can qua với người Nhật, một anh hùng dân tộc thề sống chết không thỏa hiệp! Ngươi nói ta có thể xuống tay sao?"

"Ha, anh hùng thì thôi vậy."

Lý mặt rỗ làm bộ hiểu chuyện gật đầu.

Tôi thở dài thật mạnh.

Lý mặt rỗ hỏi tôi vì sao lại thở dài.

Tôi lắc đầu cười khổ nói:

"Không có gì, đột nhiên cảm khái mà thôi."

Giờ tôi đã hiểu rõ nỗi khổ của Nhất Sơ.

Hắn không nhúng tay vào việc này, chính là vì không muốn đối mặt với Dương Vũ Đình tướng quân.

Cũng sợ ảnh hưởng đến suy nghĩ của tôi, cho nên từ đầu chí cuối hắn không nói cho tôi biết chi tiết về âm vật.

Nhưng tôi đã biết, mà tôi cũng rất kính trọng Dương Vũ Đình tướng quân!

Năm đó quân đoàn Phụng hệ đóng ở Đông Bắc, không ai địch nổi.

Dương Vũ Đình đi theo đại soái Trương Tác Lâm, không biết đã đánh qua bao nhiêu tên quỷ Nhật Bản.

Làm người Nhật sợ tới mức không dám bước chân vào Đông Bắc.

Nếu không phải Trương Học Lương tự hủy trường thành, giết đi đại tướng, mang theo quân đội chạy khỏi Đông Bắc như đám trẻ nít, người Nhật sẽ phát động chiến tranh xâm lược Trung Hoa sao?

Tuyệt đối không.

Âm vật thương nhân hoặc là không nhúng tay, hoặc là nhúng tay thì phải quản cả đời.

Quy củ này tôi chưa từng phá hoại, giờ phút này lại có chút dao động…

Nhưng khi nghĩ tới về nhà có Tiểu Nguyệt đang đợi tôi, còn có ánh mắt bất lực của vợ Tống Trung, cùng với hung thủ giết người phía sau, tôi càng cảm nhận được trách nhiệm của mình.

Không thể từ bỏ!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top