Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 438: Bí mật của trưởng thôn

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 13 lượt xem
  • 1437 chữ
  • 2025-11-13 07:28:07

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thông thường thì ở những vùng nông thôn xa xôi đều có tập tục như vậy. Vì không để người nhà của bệnh nhân có bệnh nặng, hoặc là người nhà của bệnh nhân tâm thần làm liên lụy, bọn họ sẽ lựa chọn đưa bệnh nhân vào núi sâu tự sinh tự diệt.

Tiểu nha đầu này còn nhỏ như vậy, nếu đưa vào trong núi thì chỉ có con đường chết!

Ngô đại thẩm vừa nghe, lập tức tê tâm liệt phế mà khóc: "Không được, đây là hy vọng sống sót duy nhất của hai vợ chồng già chúng ta, nếu đưa nó vào trong núi, hai chúng ta cũng không cần sống nữa."

Trưởng thôn cau mày: "Vậy ngươi nói làm sao bây giờ? Nó điên điên khùng khùng làm người khác bị thương thì sao đây."

Ngô đại thẩm nói: "Nó cho dù điên thật cũng không thể vào núi. Ta học lão Vương, trói nó lại cho tiện chăm sóc."

Trưởng thôn thở dài nói: "Ngươi và Lão Ngô đã bao nhiêu tuổi? Hai ngươi còn có thể sống được mấy năm? Hai ngươi mà chết, nó còn không phải chỉ có đường chết sao?"

Ngô đại thẩm chép miệng, không biết nên trả lời thế nào.

Tiểu nha đầu trong lòng Lão Ngô vẫn đang hắc hắc cười ngây ngô: "Nàng lại gọi ta, các ngươi mau thả ta ra, ta phải đi, nàng đang chờ đến sốt ruột. Nàng còn khen ta đẹp, nàng muốn khuôn mặt của ta."

Trưởng thôn nghe xong, nháy mắt sắc mặt đại biến: "Các ngươi nghe đi, nó bắt đầu ăn nói khùng điên, nếu không đưa đi, toàn thôn chúng ta sẽ không có đường sống. Nếu các ngươi không thể hạ được quyết tâm, chúng ta liền họp toàn thôn!"

Cái gọi là họp toàn thôn, chính là từ mỗi hộ trong thôn chọn một người, bỏ phiếu giải quyết sự tình. Loại thói quen này vốn chỉ xuất hiện trước khi đất nước thống nhất, hiện giờ đã sớm bị loại bỏ.

Lão Ngô nhìn tiểu nha đầu trong lòng, cắn răng gật đầu.

Tôi không dám ở lại, lén trốn đi từ góc tường.

Xem ra Vô Diêm Thôn đã từng xảy ra chuyện này, thậm chí cô gái điên điên khùng khùng có khả năng chính là người từng xảy ra chuyện lần trước. Chỉ là các thôn dân cố ý im lặng, bọn họ là không biết nên làm như thế nào hay là có ẩn tình khác?

Khi tôi trở lại ngôi nhà nọ, vừa lúc Vương lão đầu ra khỏi cửa, hắn cảnh giác nhìn tôi: "Ngươi lại đi đâu vậy?"

Giọng điệu thập phần không có thiện ý.

Tôi nhìn hắn khách khí nói: "Ở trong phòng buồn chán quá, đi ra ngoài cho đỡ chán."

Hắn cau mày, giọng nói vô cùng nghiêm khắc: "Đừng đi lung tung."

"Nơi này cũng không phải là điểm du lịch, không có việc gì thì ngươi ở trong phòng đi, nếu chụp ảnh xong rồi thì mau đi đi."

Hắn nói xong thì quay đầu rời đi.

Tôi trở về phòng, phát hiện chỉ có Triệu Võ Dương, Lý mặt rỗ không biết đã đi đâu.

Triệu Võ Dương vốn đang nằm trên giường, thấy tôi trở về vội vàng ngồi dậy: "Thế nào, có phát hiện gì không?"

Tôi ừ một tiếng: "Có một chút. Thôn này quả nhiên như ngươi nói, khắp nơi lộ ra vẻ cổ quái. Ta hoài nghi người trong thôn đều biết khu mộ địa có chuyện lạ, chẳng qua là mọi người đều im lặng, thậm chí cô gái điên điên khùng khùng này…"

Chưa nói xong, Lý mặt rỗ đã từ ngoài cửa lao vào: "Có thu hoạch, có thu hoạch."

Gương mặt vô cùng hưng phấn.

"Sao vậy?"

Tôi tò mò hỏi hắn.

"Ta vừa rồi nói chuyện phiếm với cô gái điên khùng, các ngươi đoán xem thế nào?"

"Tuy rằng cô ta đã bị điên nhưng vẫn nhớ rõ chuyện trước kia. Ta hỏi cô ta lúc trước vì sao muốn lên núi chơi, cô ta nói là Tiểu Mai nhà trưởng thôn đưa cô ta cùng đi, còn nói trong núi có cảnh đẹp. Lúc sau ta hỏi lại, cô ta sợ tới mức run rẩy không dám nói. Ta nhìn bộ dáng mà đoán, đại khái là chuyện xảy ra sau đó rất đáng sợ, cho nên cô ta mới phát điên."

Lý mặt rỗ đắc ý mà nháy mắt với tôi: "Thế nào, có phải là phát hiện lớn không?"

Lại có liên quan đến trưởng thôn? Trưởng thôn cực lực muốn đưa người bị oán khí của Chung Vô Diệm mê hoặc đến núi sâu, rốt cuộc là đang che giấu cái gì?

Tôi cảm thấy không thể chậm trễ nữa, bảo Lý mặt rỗ và Triệu Võ Dương cùng đi tới nhà trưởng thôn.

Còn đang tổ chức họp,

Lão Ngô ngồi ở chính giữa, có vẻ ủ rũ cụp đuôi.

Những người khác đang bàn luận, ý kiến không thống nhất. Có người cảm thấy nên đưa tiểu nha đầu vào núi sâu, có người lại cảm thấy trong thôn ít người, nên lưu lại để nối dõi tông đường…

Khi bọn họ đang tranh luận, tôi đẩy cửa ra, thoải mái bước vào.

Tất cả mọi người im miệng, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chằm chằm vào tôi.

Vương lão đầu rõ ràng rất sửng sốt, vội vàng xông đến: "Sao ngươi lại đến đây? Lăn trở về đi!"

Hắn vừa nôn nóng vừa tức giận, thậm chí còn đẩy chúng tôi ra ngoài.

Trưởng thôn cau mày hỏi: "Lão Vương, đây là chuyện gì? Bọn họ là ai?"

"Là người từ nơi khác tới thôn du lịch chụp ảnh…"

Không chờ hắn nói xong, tôi đã nói: "Ta là một thương nhân, chuyên thu mua vật phẩm quỷ dị. Lần này tới Vô Diêm Thôn chính là vì nấm mồ hoang trong cấm địa của các ngươi."

Bốn phía bất ngờ trở nên an tĩnh.

Vương lão đầu mở to hai mắt, tay chỉ vào tôi: "Ngươi…Ngươi…"

Trưởng thôn sửng sốt một lát, sau đó phục hồi tinh thần: "Nơi này của chúng ta không có cấm địa cũng không có nấm mồ hoang gì cả, các ngươi mau cút xéo cho ta."

Hắn càng như vậy, tôi càng cảm thấy hắn chột dạ.

Tôi tâm bình khí hòa mà nhìn hắn cười cười: "Trưởng thôn đại nhân, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi. Lúc trước khi con gái Vương thúc còn chưa bị điên, nghe nói là đi cùng Tiểu Mai nhà ngươi lên núi, có chuyện này không?"

Trưởng thôn bất mãn trừng mắt nhìn tôi: "Chuyện này người trong thôn đều biết."

Lúc hắn nói lời này thì nhìn xung quanh, rõ ràng có chút không đủ tự tin. Xem ra khẳng định là có nội tình mà người trong thôn không biết.

Tôi gật đầu: "Lúc ấy Tiểu Mai nói với cô ta trên núi có cảnh đẹp, rốt cuộc là cảnh đẹp gì? Có thể là có người ở đó trộm mộ không?"

Tôi chỉ là bịa đặt lung tung, không ngờ trưởng thôn nghe xong thì sắc mặt đại biến, như bị sét đánh lui lại mấy bước, thanh âm run rẩy hỏi tôi: "Ngươi…Ngươi là ai? Sao ngươi lại biết?"

Mèo mù vớ cá rán, không ngờ lại đúng.

Tôi quyết định hù dọa hắn: "Là người trong mộ nói cho ta."

Trưởng thôn không hề nghĩ ngợi đã phản đối: "Không thể, nàng đã sớm hóa thành một đám xương trắng, sao có thể nói cho ngươi biết?"

Hắc hắc, ngươi còn không trúng kế ư!

Lý mặt rỗ tiến lên một bước: "Trưởng thôn, sao ngươi biết người trong quan tài đã hóa thành xương trắng? Chẳng lẽ ngươi mở ra xem rồi à?"

Sắc mặt trưởng thôn trắng nhợt, môi rung động, không biết nên nói như thế nào.

Mọi người trong sân trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một màn này, nhỏ giọng bàn luận: "Trưởng thôn từng khai quan? Đó không phải là cấm địa sao?"

"Chẳng lẽ lúc trước Tiểu Mai đưa con gái lão Vương lên núi, chính là để đi xem trộm mộ?"

"Con lão Vương làm sao lại phát điên?"

Tất cả không hẹn mà cùng mà nhìn về trưởng thôn.

Vương lão đầu càng không dám tin tưởng, nhìn chằm chằm trưởng thôn: "Ngươi…Là ngươi hại con ta?"

Trưởng thôn vội vàng lắc đầu: "Không, không phải ta hại."

Hắn tựa hồ rất sợ hãi với tình huống trước mắt, lui mấy bước muốn chạy về phòng, nhưng lại bị các thôn dân ngăn cản.

"Trưởng thôn, rốt cuộc là thế nào?"

"Hôm nay ngươi nhất định phải cho chúng ta một cái công đạo!"

"Cấm địa không phải là không thể tùy tiện đi vào sao? Sao ngươi lại vào đó?"

"Ngươi có phải đi đào mộ không?"

Mọi người đều nhao nhao lên tiếng như động đất nhắm vào trưởng thôn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top