Rạng sáng hôm sau, Lão Dược gọi tôi dậy.
Nhìn lão trên người trên mặt đều là bùn đất, hiển nhiên trời còn chưa sáng đã tự mình đào đất.
Tôi có chút ngượng ngùng nhìn lão một cái.
Lão Dược thì vội vàng lôi tôi đến trước mộ huyệt.
Lão đã đào xuống sâu hơn hai mét, đất chỗ đó lộ ra một quan tài màu đỏ tươi. Nhìn màu sắc giống như máu, tôi nhìn thấy mà run rẩy.
Không ngờ, ở đây lại là hình thế Tử Mẫu Liên Hoàn Quan Tài. Phía trên một quan tài, phía dưới một quan tài, không phải tử nuôi mẫu, mà là mẫu nuôi tử.
Trong huyệt mộ như thế sẽ hấp dẫn âm khí trong vòng mấy chục dặm quanh đây, rất dễ dàng sinh ra lệ quỷ!
Lão Dược cao hứng nhìn tôi cười cười.
Tôi không nói hai lời, cùng Lão Dược đào tiếp.
Sau khi Lý mặt rỗ tỉnh lại, phát hiện thấy quan tài màu đỏ, khẩu khí ngày hôm qua đã thay đổi:
"Mẹ kiếp, rốt cuộc vẫn là Lão Dược a, nhãn quang rất độc đáo a."
Lão Dược không nói tiếng nào.
Hai chúng tôi bận rộn đến xế chiều, cuối cùng quan tài phía dưới đã hiện ra rõ ràng.
So với quan tài thông thường, cỗ quan tài màu đỏ này rõ ràng nhỏ hơn một chút, quan tài như vậy tôi chưa từng thấy qua.
Lão Dược có chút kích động lấy xà beng, chuẩn bị khai quan.
Tôi lúc đầu muốn đi tới giúp, kết quả Lão Dược nhìn tôi khoát tay, nhẹ nhàng đẩy tôi sang một bên.
Lão Dược mở quan tài ra, động tác liền mạch thông suốt. Trước khi khai quan còn cố ý đốt lên một ngọn nến sáp ong phía dưới quan tài.
Khi quan tài mở ra, tôi và Lý mặt rỗ cùng bịt kín mũi.
Kết quả cũng không có mùi thi xú, mà lại có một luồng khí màu đỏ đục ngầu luẩn quẩn quanh bốn phía quan tài, thật lâu vẫn không tan đi.
Lão Dược giật nảy mình, mau chóng đẩy nắp quan tài sang một bên.
Tôi biết đó là oán khí, giống như oán khí của Lý Hiểu Linh! Xem ra nơi khởi nguồn của Kim Ngư Trạc chính là chỗ này.
Vài giây sau, ngọn nến của Lão Dược tắt ngóm.
Thổ phu tử có quy củ, nến tắt không thể lấy đồ vật, nếu không sẽ bị âm linh trong quan tài lấy mạng.
Lão Dược sửng sốt một chút, tiện tay đem ngọn nến bỏ vào túi.
Tôi và Lý mặt rỗ tiến lên xem xét, lập tức ngây ngẩn cả người!
Trong quan tài có một nữ nhân trẻ tuổi độ hai lăm hai sáu tuổi.
Trên mặt nữ nhân có một lớp phấn lót nhàn nhạt, mắt phượng môi đỏ, quả thực tựa như một ngôi sao điện ảnh.
Cô ta mặc một bộ sườn xám màu đỏ tươi, nhìn kiểu dáng và màu sắc hẳn là đồ của thời dân quốc.
Đã nhiều năm như vậy, mà thi thể không hề hư thối, tuyệt đối là do âm vật!
Lão Dược bỗng nhiên kéo áo tôi, chỉ về phía cổ tay nữ nhân nọ.
Tôi theo đó nhìn sang, lập tức ngây ngẩn cả người. Trên cổ tay mảnh khảnh có tới ba cái Kim Ngư Trạc.
Tôi kéo cổ áo nữ nhân xuống, nhìn thấy trên cổ có vết dây hằn màu đen.
Hẳn đây là ngôi sao điện ảnh thời dân quốc năm đó vì phải chịu lời đồn ác ý mà tự sát - Nguyễn Linh Ngọc?
Chúng tôi tìm kiếm trong quan tài. Nguyễn Linh Ngọc mặc dù là ngôi sao điện ảnh, nhưng vật bồi táng chỉ có ba cái Kim Ngư Trạc và một tấm ảnh đen trắng mà thôi.
Trong ảnh là cô ấy và một nam nhân anh tuấn.
Nam nhân này dĩ nhiên chính là Đường Quý San, người tình sau này của Nguyễn Linh Ngọc.
Nguyễn Linh Ngọc tuy là một đóa hoa trong làng giải trí, nhưng xuất thân nông thôn, một mình cố gắng ở Thượng Hải, nếm trải vô số ngọt bùi cay đắng.
Về sau kết hôn với Trương Đạt Dân. Kết quả hắn là tên côn đồ cờ bạc, chẳng những phá đi gia nghiệp mà Nguyễn Linh Ngọc tân tân khổ khổ mới góp nhặt được, còn cưỡng bách Nguyễn Linh Ngọc uống rượu với nam nhân khác để trả nợ cho hắn.
Nguyễn Linh Ngọc không chịu được cuộc sống như vậy đã quyết định ly hôn.
Về sau nàng gặp được đại cổ đông của công ty điện ảnh là Đường Quý San.
Đường Quý San là người phong lưu phóng khoáng, anh tuấn hào sảng, dốc lòng chăm sóc Nguyễn Linh Ngọc. Nàng tự nhiên là không thể nào không đổ gục trước tình yêu của họ Đường, rất nhanh đã sống chung với hắn.
Vốn là một cặp tài tử giai nhân làm người ta hâm mộ, không ngờ Trương Đạt Dân lại tiếp tục vòi tiền Nguyễn Linh Ngọc, thậm chí nói xấu nàng khắp nơi.
Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm, cuối cùng một đồn mười mười đồn trăm, Nguyễn Linh Ngọc đã trở thành kỹ nữ ai cũng có thể làm chồng.
Cuối cùng nàng không chịu nổi sự chế giễu, dùng tất bện thành dây treo cổ tự sát.
Trước khi chết đã để lại bốn chữ:
"Miệng đời đáng sợ."
Nguyễn Linh Ngọc yêu tha thiết Đường Quý San, cho nên sau khi chết chỉ cho một tấm ảnh chôn cùng...
Xem ra oán khí của Nguyễn Linh Ngọc đã bị bốn cái Kim Ngư Trạc hấp thu, lại ở trong quan tài màu đỏ mấy chục năm liền, chẳng lẽ cứ như vậy mà có được thực lực của quỷ vương?
Lý mặt rỗ nhỏ giọng hỏi:
"Trương gia tiểu ca, xem ra chính là cô ta, xử lý thế nào đây?"
Tôi cau mày khó nghĩ cả nửa ngày, vẫn không nghĩ ra cái gì.
Lúc này Lão Dược mở miệng đề nghị:
"Đốt!"
Đúng, một mồi lửa thiêu hủy tất cả oán hận, để Nguyễn Linh Ngọc sớm đầu thai, cát bụi trở về với cát bụi đi.
Tôi quả quyết gật đầu:
"Được, tìm củi lửa thôi!"
Ba người chúng tôi leo ra khỏi mộ huyệt, tìm trong rừng cây rất nhiều cành khô và lá cây, chất lên quan tài.
Trong ba lô của Lão Dược vừa hay lại có một bình rượu đế lâu năm.
Tôi ngậm một ngụm rồi phun lên quan tài, sau đó móc ra bật lửa ném vào.
Phụt một tiếng, ngọn lửa cháy rừng rực, một trận thanh âm lốp bốp.
Tôi mơ hồ có thể nghe được một tiếng tru tê tâm liệt phế vang lên bên tai.
Ngọn lửa cháy suốt hai giờ, thiêu hai cỗ quan tài thành tro tàn.
Khi thế lửa tắt dần, tôi tới cạnh mộ huyệt nhìn xuống dưới, chỉ thấy trong tro than, ba cái Kim Ngư Trạc đen nhánh lẳng lặng nằm ở đó.
Chúng tôi lấp lại cái hố.
Lão Dược thu thập xong đồ đạc.
Ba người chúng tôi mang tâm tình phức tạp trở về.
Trên đường đi Lý mặt rỗ đều đang hỏi tôi, mọi chuyện rốt cuộc là thế nào?
Tôi nhàn nhạt giải thích.
Nguyễn Linh Ngọc khi còn sống bị lời đồn bậy bạ hủy đi thanh danh, cho nên sau khi tự sát thì âm hồn bất tán, bám vào Kim Ngư Trạc.
Đến khi Lão Dược trộm mộ, moi ra một cái Kim Ngư Trạc bán cho Lý Hiểu Linh.
Lý Hiểu Linh cũng bị lời đồn bậy bạ hại chết. Oán khí của cô ta và oán khí của Nguyễn Linh Ngọc hợp làm một, bắt đầu trả thù, cho nên đại học Vũ Hán mới liên tiếp xảy ra án khâu miệng.
Lời đồn đại là từ miệng mà ra, cách trả thù tốt nhất là khâu miệng bọn họ lại!
Đường Song Song là kẻ đầu tiên thêu dệt vô cớ, ác ý hãm hại Lý Hiểu Linh, tự nhiên sẽ là người đầu tiên bị khâu miệng.
Nhưng theo thời gian, oán khí của Lý Hiểu Linh càng ngày càng nặng, việc khâu miệng đã không thể thỏa mãn được lòng trả thù của cô ta, cho nên mới lần lượt giết chết Đường Song Song và Vương Nam.
Kỳ thật mọi chuyện bắt nguồn chỉ từ một lời đồn mà thôi.
Ngoại trừ Đường Song Song, những người khác chỉ là hiếu kỳ, cười trên nỗi đau của người khác mà truyền bá lời đồn Lý Hiểu Linh được bao nuôi.
Kết quả bọn họ chẳng những bức tử Lý Hiểu Linh, mà còn hại chính mình. Cho nên nói:
"Cơm có thể ăn bậy, nhưng lời không thể nói bậy."
Nghĩ tới đây, tôi lườm Lý mặt rỗ.
Gia hỏa này nói nhiều, cũng toàn là nói nhảm, nói không chừng ngày nào đó tôi sôi máu lên sẽ khâu miệng của hắn.
Mấy ngày sau, Trang Ninh đã khỏi bệnh gọi điện cho tôi, nói với tôi trường học đã bình yên, không còn ai bị hại nữa.
Cô ta hỏi tôi chuyện này thật sự đã kết thúc ư? Kim Ngư Trạc của Lý Hiểu Linh xử lý như thế nào?
"Nếu ngươi thích, cứ giữ làm kỷ niệm. Nếu không thích, thì tìm một chỗ chôn đi! Nhớ kỹ khi chôn phải chuẩn bị một ít lưỡi chôn cùng."
Tôi nói.
"Lưỡi?"
Trang Ninh không dám tin hỏi.
"Không sai. Lưỡi gà, lưỡi vịt, lưỡi heo... đều có thể. Lý Hiểu Linh hận nhất là người khác lắm mồm, ngươi dùng những thứ đó chôn cùng, trong lòng Lý Hiểu Linh sẽ dễ chịu hơn một chút."
Tôi cười ha ha nói.
"Tên bại hoại này!"
Trang Ninh cười vài tiếng, cúp điện thoại.
Sau khi trở về tiệm đồ cổ, tôi bỏ ra một tuần để tìm kiếm về việc tự sát trên Baidu.
Tôi bi thống phát hiện ra, mấy năm gần đây không biết bao nhiêu nữ sinh vì lời đồn bậy bạ mà tự sát.
Bọn họ vốn là thiếu nữ xinh đẹp khiến người khác hâm mộ, có tương lai sáng lạn, có tình yêu đẹp đẽ, nhưng lại vì mấy kẻ tiểu nhân hãm hại, bị người xung quanh hiểu lầm, cuối cùng nản lòng thoái chí bước lên con đường tự sát.
Tôi mặc dù tự tay hàng phục Kim Ngư Trạc, nhưng tôi biết, chuyện này còn lâu mới kết thúc.
Chỉ mong trên thế giới này nếu còn có lời đồn bậy bạ, thì sẽ có Kim Ngư Trạc mới sinh ra, hung hăng khâu cái miệng thối của bọn chúng lại!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận