Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 354: Đại chiến bầy hủ thi

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 26 lượt xem
  • 1714 chữ
  • 2025-09-23 08:13:13

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi Trình Tiểu Hổ chạy trốn, Nhất Sơ móc trong ngực ra một con hạc giấy, ném lên không trung.

Hạc giấy vẫy cánh, đáp lấy gió đêm, cấp tốc bay ra ngoài, tôi đoán hắn đang mượn nhờ sức mạnh của âm hồn ở nơi này!

Cô bé nhìn đến ngây người, hỏi chúng tôi là ai, Tiểu Nguyệt hỏi ngược lại:

 "Tiểu muội muội, ngươi là ai, sao đêm hôm khuya khoắt lại xuất hiện ở đây, vừa rồi nam nhân kia uy hiếp ngươi sao?”

Cô bé cắn môi một cái, nói "Không cần ngươi lo!”

rồi định chạy trốn, kết quả bị Lý mặt rỗ đứng ở phía sau bắt được.

Cô bé không ngừng đấm đá phản kháng, Lý mặt rỗ sắp không chế phục được đến nơi, cô bé này nhìn qua có vẻ vô cùng phản nghịch.

Mềm không được, vậy thì cứng, tôi đi qua, cố ý hằm hè nói:

 "Này, ngươi tốt nhất nên nói thật, nơi này rừng núi hoang vắng, chúng ta muốn xử lý ngươi thế nào cũng không có ai biết.”

"Ngươi muốn uy hiếp ta sao, đại thúc!”

Cô bé không hề lo lắng nhìn tôi làm mặt quỷ,

 "Dù sao ta đến nơi này là để tự sát, thuốc ngủ cũng đã chuẩn bị, các ngươi có thể làm gì ta?”

Nói rồi, cô ta vỗ vỗ ba lô của mình.

Tôi chú ý thấy trang phục của cô ta rất không phù hợp, toàn thân quần áo lộn xộn, mà lại tản mát ra thi khí rất nặng.

Tôi đoán cô bé này cũng không phải tới nơi này để tự sát, cô ta lang thang ở đây, đào lấy đồ vật của người chết bán lấy tiền hoặc là tự mình dùng, lá gan này cũng thật là lớn.

Thế là tôi thử hỏi,

 "Ngươi thật sự tới nơi này để tự sát sao? Trên người ngươi âm khí rất nặng, những y phục này, găng tay, ba lô đều lột từ xác chết ra à?”

Bị tôi nhìn thấu, cô bé cúi đầu không nói lời nào.

"Ngươi to gan thật, nếu là ta ở đây một đêm thì đã phát điên rồi, có cần ta giới thiệu cho ngươi công việc trong nhà tang lễ hay không, trang điểm cho người chết, ngươi nhất định sẽ thích.”

"Không cần ngươi quản ta, ta ở đây sống rất tốt, đại thúc!”

Cô ta mở miệng một tiếng đại thúc làm tôi rất khó chịu, tôi nghĩ tôi vẫn chưa già như vậy.

"Ngươi và nam nhân kia quen biết nhau ư?”

Tôi hỏi.

"Quen biết a!”

Cô bé nói,

 "Mới quen vài phút, người kia nói với ta, chỉ cần ta chịu giúp y cắt đuôi mấy người các ngươi, y sẽ cho ta mượn trống, giúp ta giết cha dượng."

Mọi người kinh ngạc, nhưng cuối cùng đã hỏi ra chút đầu mối, tôi hỏi,

 "Cha dượng ngươi đối xử với ngươi không tốt?”

"Ngươi có từng bị người ta cưỡng gian, đánh đập, nhốt vào phòng tối, ở trước mặt người ngoài lại ra vẻ một người cha tốt chưa? Ta thấy hắn là đã muốn ói, nhưng người mẹ ngu xuẩn của ta lại bảo vệ cho hắn, đổ tất cả tội lỗi lên đầu ta, ta mong cho hai người bọn họ đi ra ngoài bị xe đụng chết.”

Cô bé nói xong, tròng mắt đẫm lệ, chúng tôi thì đều trầm mặc.

"Tại sao không nói gì? Đại thúc!”

Cô bé chất vấn.

"Người kia lừa gạt ngươi, y sẽ không cho ngươi mượn Thần Tử Cổ.”

Nhất Sơ thản nhiên nói.

"Y nói nhất định sẽ giúp ta, chỉ cần ta giúp y cắt đuôi các ngươi, y còn thề độc.”

Cô bé không tin.

Nhất Sơ lắc đầu,

 "Y là kẻ phạm tội ác tày trời, sau khi chuyện thành sẽ giết ngươi diệt khẩu, nhưng điều y hứa với ngươi, chúng ta cũng có thể giúp ngươi...”

"Ngươi nói thật?”

Cô bé kinh hỉ hỏi.

 Nhất Sơ nhẹ gật đầu, tôi nhìn hắn, không rõ hắn nghiêm túc hay là lừa gạt cô bé này.

Cô bé đối với bất cứ ai cũng không khách khí, duy chỉ có trước mặt Nhất Sơ là thành thật, nghĩ kĩ thì tôi nghĩ là do...hắn quá đẹp trai đi!

Cho dù là Song Joong Ki ở trước mặt Nhất Sơ cũng chỉ như con vịt so với thiên nga.

Lúc này, hạc giấy đã từ trong rừng bay trở về, Nhất Sơ duỗi tay, để nó đậu lên đầu ngón tay, hạc giấy không ngừng gật đầu, tựa hồ đang nói chuyện với hắn.

"Đi bên này!”

Nhất Sơ chỉ một hướng.

Chúng tôi đuổi theo Nhất Sơ, càng vào sâu trong rừng, âm khí càng lúc càng thịnh.

Tôi lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bảo Lý mặt rỗ, Tiểu Nguyệt và cô bé đi ở giữa, Nhất Sơ đi đầu mở đường, tôi thì đi sau cùng, cầm Thiên Lang Tiên, miệng niệm Đạo Đức Kinh.

 Cô bé trên đường cứ líu lo không ngừng hỏi han, mặc dù có chút phiền, nhưng có người nói chuyện, không khí cũng đỡ căng thẳng.

Phanh phanh! Phanh phanh!

Một tràng tiếng trống từ trong rừng cây truyền đến, tôi lập tức căng thẳng thần kinh.

Đám lá dưới đất bỗng nhiên phát ra tiếng sột soạt, một đám hủ thi (thi thể thối rữa) từ trong đống lá cây ló đầu ra, chậm rãi đi về phía chúng tôi, có thi thể đã nát rữa phần bụng, có cả thi thể không đầu lao về phía chúng tôi.

Đám hủ thi bước đi tập tễnh phát ra tiếng rên rỉ quái dị, thân thể cứng ngắc vặn vẹo, khung xương không trọn vẹn cũng phát ra tiếng răng rắc.

Tôi vung Thiên Lang Tiên, cuốn lấy một thi thể khẽ kéo về phía sau, lập tức nó tan thành từng mảnh.

Nhất Sơ vọt thẳng qua, trường kiếm ra khỏi vỏ, một đạo hào quang màu lam hiện lên đã xử lý xong hai cỗ hủ thi.

"Quá soái!”

Cô bé vỗ tay ầm ầm.

 Những hủ thi này kém xa so với hoạt thi mà Trình Đại Long tỉ mỉ luyện chế nên rất dễ đối phó, chỉ là số lượng hơi nhiều, tôi và Nhất Sơ tả hữu khai cung, dần dần giết ra một con đường, bảo ba người còn lại đi mau, hai chúng tôi ở lại bọc hậu.

 Nhất Sơ đột nhiên hô một tiếng "Tránh ra", tôi cảm giác trên đầu có cái gì đó rơi xuống, vội vàng lùi một bước.

Một cỗ hủ thi từ trên cây rơi xuống định vồ lấy tôi đã bị Nhất Sơ dẫm lên lưng, một kiếm đâm xuyên miệng.

Ở phía trên, cành cây rung động, tôi mới chú ý thấy đám hủ thi đổi sang chiến thuật 'tập kích từ trên không', ở trên ngọn cây nhảy tới nhảy lui, nhanh chóng bao vây chúng tôi lại.

Hủ thi có thân thể không rắn chắc, nhảy xuống đã tan thành từng mảnh, nhưng vẫn vây kín chúng tôi với số lượng không nhỏ, lần này có chút khó giải quyết, tôi hỏi Nhất Sơ có chiêu gì không?

"Dùng Nam Đẩu Thiên Lang Quyết của gia gia ngươi.”

Nhất Sơ nói. "Cái gì? Không phải Bắc Đẩu Thiên Lang Quyết sao?”

Tôi hỏi. "Thiên Lang Tiên Pháp có phân chia Nam Đẩu và Bắc Đẩu, Nam Đẩu chuyên đối phó với cương thi, Bắc Đẩu chuyên đối phó với yêu tà, niệm theo ta: Long xuất cửu tiêu, vạn pháp lôi đình!”

Nhất Sơ nói gấp.

 Tay trái tôi kết ấn, đọc theo Nhất Sơ một lần, sau đó đem Nam Đẩu Thiên Lang Quyết gia trì lên Thiên Lang Tiên, tôi lập tức cảm giác Thiên Lang Tiên trong tay như sống dậy, như một con mãng xà chuyển động thân thể.

Tôi thuận theo cảm giác vung roi hất lên không trung, chỉ thấy tiếng ba ba ba ròn vang, roi như gió xoáy không ngừng xoay tròn trên ngọn cây, đánh nát tất cả hủ thi.

Xương cốt rơi xuống như một trận mưa to.

 Trong chớp mắt đã tận diệt đám hủ thi, trong lòng tôi thống khoái không nói nên lời, thuận thế thu Thiên Lang Tiên lại.

Cô bé lại lớn tiếng khen hay, tôi hỏi cô ta cảm thấy ai lợi hại hơn, cô ta chỉ Nhất Sơ, tôi kinh ngạc hỏi vì sao?

 "Trong manga đều là như thế, người lợi hại sẽ không nhiều lời! Ngươi nói quá nhiều, đại thúc!"

Cô ta nói lời trẻ con không kiêng kỵ đã chọc cười Nhất Sơ, nhưng cũng chỉ là nhẹ mỉm cười, thoáng qua đã biến mất, nhưng việc hắn cười quả thực so với hiện tượng thiên văn học còn hiếm thấy hơn.

Vừa mới nhẹ nhàng thở ra, tiếng trống lại truyền đến, lần này cách chúng tôi rất gần.

"Một hơi lao tới bắt Trình Tiểu Hổ!”

Tôi nói.

"Ừm!”

Nhất Sơ khẽ gật đầu.

Tôi và Nhất Sơ phóng đi trước mở đường, tiếng trống càng ngày càng gấp, khi tôi gạt một đám cành cây ra, phát hiện Trình Tiểu Hổ đang liều mạng gõ trống, hủ thi có thể thao túng ở quanh đây đã bị chúng tôi tiêu diệt hết, hắn gấp đến độ đầy đầu mồ hôi.

"Dừng tay!”

Tôi hô một tiếng. Trình Tiểu Hổ hung hăng cắn răng, lại chạy vào trong rừng cây, vừa chạy vừa điên cuồng gõ trống, tiếng trống phanh phanh không ngừng bên tai.

Tôi nghĩ thầm con thỏ con này chạy cả đêm, chúng tôi chẳng lẽ cũng phải đuổi cả đêm hay sao?

Đang nghĩ thì tiếng trống bỗng im bặt, phía trước có tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, quanh quẩn trong rừng cây u tĩnh làm người ta sợ hãi, tôi và Nhất Sơ liếc nhìn nhau, cấp tốc chạy tới.

Khi chạy đến, tôi phát hiện một đám hủ thi tụ lại một chỗ, đang điên cuồng cắn xé Trình Tiểu Hổ, mùi máu tươi gay mũi tràn ngập trong không khí, tay chân y run rẩy mấy lần, cuối cùng đã bất động.

Có lẽ do hắn không thể hàng phục được âm linh Ngao Bái bên trong Thần Tử Cổ, lại sử dụng không chút kiêng kỵ cho nên cuối cùng tự nhận lấy ác quả.

Nhất Sơ niệm một câu chú ngữ, ném kiếm lên không trung, kiếm hạ xuống cắm trước mặt Trình Tiểu Hổ, trường kiếm tản mát ra lam quang lạnh buốt, đám hủ thi đang điên cuồng cắn nuốt tựa hồ vô cùng e ngại, đã nhao nhao ngừng lại, dùng tứ chi bò trên mặt đất, lặng yên không một tiếng động biến mất trong rừng cây… 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top