Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 349: Phân heo khắc bách tà

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 45 lượt xem
  • 1641 chữ
  • 2025-07-31 14:47:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nghe tôi nói vậy, cảnh sát Lương chạy lấy đà, dẫm lên tường bao rồi trèo lên trên, làm tôi và Lý mặt rỗ nhìn đến ngây người.

Y coi như có chút lương tâm, bản thân vừa an toàn liền đứng lên tường bao đưa tay ra: “Nhanh, ta kéo các ngươi lên.” 

Hắn kéo tôi lên trước, sau đó chúng tôi hợp lực kéo lão Lý.

Lúc này hai đám thôn dân đã hội hợp bên ngoài biệt thự rồi lao về phía chúng tôi, trong tay đều là vũ khí.

Kết quả vừa kéo Lý mặt rỗ lên được một nửa, hắn liền hét thảm một tiếng: “Mẹ kiếp, ta bị chém! Ta bị chém!"

Chúng tôi mau chóng kéo hắn lên tường bao, Lý mặt rỗ sắc mặt trắng bệch còn chưa phục hồi tinh thần, một thanh khảm đao sáng loáng chém vào gót giày thể thao của hắn, lão Lý mắng lớn một tiếng rồi nhổ đao ra.

"Không xong, bọn hắn sắp leo vào rồi.” 

Cảnh sát Lương nói.

Tôi ngó đầu qua xem, có mấy cái tay đang với muốn trèo lên, tường bao cao hai mét e là không ngăn cản được bao lâu.

Tôi đưa một túi bột xương cho Lý mặt rỗ, bảo hắn có người bò qua đầu tường thì ném lên mặt, sau đó lấy ra Trấn Thi Phù dán mấy lá lên tường, mấy kẻ vừa trèo lên lập tức buông tay ra.

Xem ra đám người này đã bị âm vật khống chế.

"Cứu mạng, mau cứu chúng ta!"

Bên ngoài tường bao có tiếng hét như heo bị mổ thịt.

Tôi và Lý mặt rỗ kinh ngạc liếc nhau một cái, rồi mau chóng nhìn xem có chuyện gì xảy ra.

Tình cảnh bên ngoài quả thực có thể dùng từ vô cùng thê thảm để hình dung.

Hai đám thôn dân đang chém giết lẫn nhau, có người lấy gạch nện lên trán đối phương, nện đến mặt mũi đầy máu; còn có người dùng dao phay mà chặt, trên tay đẫm máu; người tay không tấc sắt thì dứt khoát ôm lấy đối phương mà cắn xé, tôi còn thấy một thôn dân đã cắn đứt lỗ tai của người khác.

Bọn hắn vừa tự hại mình vừa kêu khóc cứu mạng, hiển nhiên thân thể đã bị khống chế.

Có âm thanh thê lương trong gió đêm, tôi nghe thấy tiếng của Thần Tử Cổ từ trong biệt thự vang tới, tôi nhìn cảnh sát Lương, đã thấy y vọt tới căn biệt thự.

"Đây là tác phong của cảnh sát sao?"

Lý mặt rỗ mắng to, sau đó hỏi tôi: “Trương gia tiểu ca, cứu hay không cứu?"

Tôi cắn răng, cũng không thể trơ mắt nhìn đám thôn dân này chết a?

Con người tôi luôn có thiện tâm, âm vật có thể không cần, nhưng người nhất định phải cứu.

Cho nên tôi cắn chặt răng nói: “Cứu!"

 “Cứu thế nào?"

 Lý mặt rỗ hỏi.

Tôi nhìn xung quanh, phát hiện cạnh biệt thự có một cái chuồng heo, trong chuồng phân heo thúi hoắc, cũng không biết đặt ở đó đã bao lâu, bên cạnh còn có một cái thùng sắt.

Tình thế nguy cấp không thể do dự, tôi vội vàng bảo Lý mặt rỗ hốt phân heo vào trong thùng.

"Dùng gì để hốt?"

Lý mặt rỗ hỏi.

"Tay!"

Tôi nói.

"Cái..cái...cái này thật là buồn nôn, ta không làm!"

Lý mặt rỗ một trận buồn nôn nói.

"Móa nó, để ta!"

Tôi vén tay áo lên, hốt một đống phân heo vào thùng sắt, sau đó bảo Lý mặt rỗ cho bột xương vào, dùng tay mà quấy, xú khí huân thiên giày vò tôi xém chút đã nôn ra.

Tôi bảo Lý mặt rỗ tìm trong sân xem có cà rốt, tỏi gì hay không, không bao lâu sau Lý mặt rỗ cầm mấy cây hành khô cằn tới, tôi nhíu mày, có gì dùng nấy đi!

Rồi bảo hắn thả hành vào thùng.

Đồ vật ô uế thường thường đều có tác dụng trừ tà, nhưng không biết phân heo có tác dụng tốt như phân người hay không, nhưng ở đây có hành và bột xương, hẳn là có thể tạo được chút hiệu quả.

Xong xuôi rồi tôi bảo lão Lý mở cửa ra, tôi cầm thùng phân heo, thấy người là dội.

Các thôn dân còn đang chém giết lẫn nhau trong nháy mắt đã bị dội phân, Lý mặt rỗ nhịn không được chạy qua một bên mà nôn thốc tháo.

Chiêu này đã có tác dụng, bọn hắn rốt cục đã ngừng lại, nhưng người bị thương không ít, tôi bảo Lý mặt rỗ mau chóng gọi 120.

Tôi lắc lắc cái thùng, phân heo còn lại không nhiều lắm, phải dội tiết kiệm một chút.

Ngay khi tôi vừa mới chuẩn bị thở ra một ngụm, đột nhiên đao quang lóe lên trước mắt, tôi theo bản năng né qua một bên.

Không ngờ vẫn còn cá lọt lưới, chính là kẻ vừa rồi chỉ đường cho chúng tôi, trong tay hắn cầm một con dao phay, hai mắt đỏ như máu, cắn răng ken két.

Tôi cảm giác trên vai đau rát, cúi đầu xem, bả vai bị rạch một vệt máu, máu tươi đã nhuộm đỏ cả cánh tay.

Hai tay tôi đều là phân, móc Thiên Lang Tiên và Trấn Thi Phù ra khẳng định sẽ khiến chúng mất hiệu lực, chỉ có thể gọi lão Lý nghĩ cách ngăn hắn lại.

Lý mặt rỗ không biết nhặt được một cây bồ cào ở đâu, miệng kêu ngao ngao vọt tới, tục ngữ nói một tấc dài một tấc mạnh, nhất thời người kia không thể tới gần.

"Trương gia tiểu ca, ngươi xem cây đinh ba chín thước này của ta, có phải rất ra dáng hay không?"

Lý mặt rỗ còn đang khoe khoang, bỗng có một tiếng: “rắc“, bồ cào bị dao phay chặt đứt thành hai đoạn.

Lý mặt rỗ sợ hãi, mau chóng vứt bỏ bồ cào, chạy vòng quanh sân.

Tôi chửi ầm lên, hắn thật không có nghĩa khí, nhưng người kia đuổi rất rát, tôi chỉ đành chạy theo sát Lý mặt rỗ.

Chúng tôi đóng cửa chống trộm của biệt thự lại, dao phay chém vào khe cửa, người kia cố sức đẩy con dao vào làm chúng tôi sợ hãi trợn tròn mắt.

Đột nhiên dao rút trở về.

Tôi bảo Lý mặt rỗ từ nhìn qua khe cửa xem thế nào, hắn liều mạng lắc đầu không dám nhìn.

Chỉ nghe thấy oanh một tiếng, cửa chống trộm bị lay động, thì ra người kia đang đạp cửa.

Hắn đạp ba cước, cửa bắt đầu xuất hiện khe hở, khí lực lớn đến mức làm người ta phải nghẹn họng nhìn trân trối.

Tục ngữ nói, nhất phu đương quan, vạn phu nan địch (một người giữ ải, vạn kẻ khó qua - maxpayne_09).

Tiềm lực của con người còn lớn hơn tưởng tượng, tôi từng nhìn thấy trên TV có một một người bị thôi miên, hắn nằm gác đầu và chân trên hai cái ghế, thân người ở giữa trống không, không có ghế ở dưới, sau đó ba người ngồi lên người vậy mà hắn như tấm sắt không nhúc nhích tí nào.

Thần Tử Cổ có thể khống chế thân thể thân người khác, hiệu quả không khác gì thuật thôi miên, bởi vậy có thể kích phát tiềm lực của con người!

Thấy cửa sắp không chịu nổi, đột nhiên trong biệt thự có tiếng súng, tiếng trống cũng chậm rãi ngừng lại, tôi đánh bạo nhìn qua khe cửa ra bên ngoài, thoáng thấy người kia đang thống khổ ôm đầu.

Thừa cơ hội này, tôi mau chóng mở cửa, đạp hắn té xuống đất, Lý mặt rỗ thì đá bay dao phay.

Nhưng tiếng trống lại lần nữa vang lên, người kia lại bắt đầu vùng vẫy, hai người chúng tôi cũng không đè được.

Tôi hô to bảo Lý mặt rỗ lấy trong ngực tôi một lá Trấn Thi Phù, hắn tìm nửa ngày, móc ra cả một nắm lớn, kết quả người kia giãy dụa quá mạnh, tay Lý mặt rỗ rung lên, Trấn Thi Phù toàn bộ rơi vào đống phân heo.

Tôi lập tức muốn một đao đâm chết thằng ăn hại ấy!

Người kia giãy dụa quá mạnh, cảm giác như cưỡi lên một con ngựa hoang, chúng tôi sắp không giữ được, một lá Trấn Thi Phù đột nhiên: “Ba" một tiếng dán lên trán hắn, người kia như bị trúng Định Thân Thuật, liền bất động nằm đó.

Tôi ngẩng đầu nhìn lên thì ra là Tiểu Nguyệt, trong lòng vừa mừng vừa sợ.

"Nói thử xem, định cảm ơn ta như thế nào, còn chê ta vô dụng không?"

 Tiểu Nguyệt dương dương đắc ý nói.

Tôi hỏi Tiểu Nguyệt: “Sao nàng lại tới đây, hai con búp bê có tác dụng chưa?"

Tiểu Nguyệt nói sau khi chúng tôi đi không bao lâu, hai con búp bê bắt đầu chậm rãi chuyển động, nàng sợ hãi hỏi chúng có phải là Ngao thiếu bảo và Ngao công tử hay không, búp bê giật giật, giống như đang gật đầu.

Nàng mau chóng làm theo lời tôi, dùng dây gai trói hai con búp bê lại, âm linh mới đầu còn không chịu, liều mạng giãy dụa làm Tiểu Nguyệt sợ hãi.

Xong xuôi, nàng nghe thấy ở biệt thự hò hét ầm ĩ, liền mau chóng tới xem, đúng lúc trông thấy tôi và Lý mặt rỗ đang đè lên một người, đúng lúc nguy cấp, nàng không hề nghĩ ngợi lấy ra lá phù tôi cho nàng dán lên trán người kia.

Nếu không phải Tiểu Nguyệt ra tay kịp thời, chỉ sợ hậu quả khó mà lường được, lại thấy tên đồng đội heo Lý mặt rỗ này thành sự không đủ bại sự có thừa, tôi giận dữ mà không có chỗ phát tiết.

Tôi cố ý hô to một tiếng: “Lý mặt rỗ, phía sau ngươi có cái gì kìa!"

 “Ở đâu ở đâu?"

Lý mặt rỗ vội vàng quay đầu.

Tôi thừa cơ một cước đá vào mông hắn, đạp hắn ngã như chó ăn phân, cơn giận này mới xem như tiêu tan mấy phần.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top