Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 337: Chuộc tội

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 40 lượt xem
  • 1966 chữ
  • 2025-07-31 13:49:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Chú ngữ này là một pháp thuật tên là 'Tụ Linh Chú'!

Mặc dù năm đó ông nội cũng không nói Tụ Linh Chú rốt cuộc là dùng để làm gì, nhưng dựa vào câu chữ của chú ngữ, tôi vẫn có thể hiểu rõ.

Đây kỳ thật là pháp môn cao minh hơn Khống Quỷ Thuật một bậc.

Trước tiên mời Bạch Khởi ra, sau đó lại dùng một phương thức đặc thù mê hoặc đối phương ký khế ước cho mình sử dụng.

Cứ như vậy, cho dù đối phương kịp nhận ra cũng đã không kịp rồi.

Nhưng Tụ Linh Chú mười phần nguy hiểm, nhất định phải có đủ sức hấp dẫn để mê hoặc Bạch Khởi mới được.

Vạn nhất không khống chế nổi Bạch Khởi, để hắn làm loạn vậy thì phiền phức lớn rồi, đến lúc đó e là tất cả mọi người đều không sống được.

Tôi có chút nhức đầu nhìn Lão Thử tiền bối:

“Tiền bối, ta nghĩ đến một cách, nhưng nhất định phải tìm được thứ gì đó dụ hoặc Bạch Khởi, ngươi suy nghĩ kỹ xem có cách gì có thể dụ hoặc được sát thần Bạch Khởi?"

Lão Thử tiền bối nghe xong lập tức đau đầu, ôm đầu nói:

“Móa nó, phiền toái như vậy? Vậy thì không có cách rồi."

Tôi lại suy tư, cũng không nghĩ ra được cách nào khác:

“Mà Tụ Linh Chú mười phần nguy hiểm, hơi không chú ý sẽ bị quỷ vương phản phệ. Ta phải liều mạng a.” 

Nghĩ rồi Lão Thử tiền bối đáp lời:

“Bạch Khởi thích ăn tim người nhất, năm đó Bạch Mi thiền sư dùng tim người mới khiến hắn mắc câu, từ đó giam hắn trong Phật tháp. Tim người không dễ tìm a.” 

Tần Điềm Điềm lập tức nói:

“Cái này dễ, ta có thể làm cho các ngươi.” 

Đúng vậy a, chút chuyện nhỏ này cô ta quả thực có thể làm được, chỉ cần có tiền, còn sợ không mua được nội tạng người sao?

Cho dù không mua được, trên đường nhiều kẻ lang thang và ăn mày như vậy, cũng là mục tiêu hạ thủ.

Lão Thử tiền bối liếc nhìn Tần Điềm Điềm: “Có tiền thì ngon rồi? Có tiền có thể mua được tình yêu sao? Có tiền có thể mua được tình thân sao? Có tiền có thể mua được tình bạn sao?"

Tần Điềm Điềm không nhịn được liếc lão một cái: “Cắt! Lão điểu ti."

(Lão điểu ti: từ lóng trên internet để chỉ người có ngoại hình xấu, lùn, béo, vụng về hoặc ngu ngốc, láu cá, giả tạo… Hoặc chỉ người muốn được xã hội công nhận nhưng không biết cách sống, không có mục tiêu và thiếu nhiệt huyết, thường dùng để chỉ nam giới - maxpayne_09)

Một câu làm Lão Thử tiền bối á khẩu, cuối cùng tức khí nhảy lên nhảy xuống:

“Nhất định phải chân thành dâng ra trái tim mới được, như thế mới có thể dụ hoặc sát thần Bạch Khởi.” 

Tần Điềm Điềm nói: “Cho thêm ít tiền không phải là được rồi sao?"

 “Mẹ kiếp!"

 Lý mặt rỗ tức điên lên: “Nếu tiền có thể giải quyết được, các ngươi còn tìm chúng ta sao?"

 “Tìm các ngươi không dùng đến tiền sao? Cho các ngươi một ngàn vạn, các ngươi có đồng ý bán mạng hay không?"

Tần Điềm Điềm tràn đầy tự tin.

Cô ta làm chúng tôi nghẹn họng trân trối, có chút xấu hổ.

Hoàn toàn chính xác, chúng tôi tới đây, còn không phải là vì tiền ư?

Cốc cốc! Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa.

Tần Điềm Điềm hỏi: “Ai vậy?”

Vạn vạn không ngờ ngoài cửa lại có tiếng của Tần lão bản: “Là ta!"

Đáng chết!

Trong lòng tôi thầm mắng, thật sự là giải quyết một chuyện, chuyện khác lại tới, chuyện của Tần Minh Hạo còn chưa xong, Tần lão bản lại tới.

Không cần phải nói, hắn trở về khẳng định là muốn gây chuyện.

Tần Điềm Điềm lo lắng nhìn chúng tôi.

"Đi mở cửa.” 

Tôi nói: “Nếu hắn dám tạo phản, lão tử dùng Lôi Đao chém chết tươi hắn.” 

Tần Điềm Điềm nơm nớp lo sợ chạy đi mở cửa.

Ngoài cửa, Tần lão bản sắc mặt tái nhợt, trên tay băng kín, toàn thân suy yếu, lảo đảo đi tới.

Nhìn thần sắc của hắn rất hoảng hốt, hơn nữa là đi một mình, đối với chúng tôi căn bản là không có gì uy hiếp.

Tôi nhẹ nhàng thở ra, buông Lôi Đao xuống:

“Tần lão bản, ngài không ở trong viện dưỡng thương, lại trở về làm gì?"

Tần lão bản nhìn tôi, biểu cảm phức tạp, khiến người ta thấy khó hiểu: “Chuộc tội!"

 “Chuộc tội?"

Tôi hồ nghi nhìn hắn, không rõ trong hồ lô của hắn bán thuốc gì.

Tần lão bản đi thẳng tới trước giường, bịch một tiếng quỳ xuống: “Ca!"

Không ngờ Tần Minh Hạo vẫn còn ý thức, tôi nhìn thấy khóe miệng của y nhẹ nhàng nhúc nhích, tựa hồ có lời gì muốn nói.

Nhưng trạng thái của hắn vẫn quá yếu, không thể ngồi dậy, chỉ có thể nằm trên giường.

"Ca, cánh tay này của ta bị chặt rất đáng.” 

Tần lão bản ngữ khí trầm thấp kiềm chế, tôi nghe mà tâm tình xốn xang.

"Biết ta nhớ tới điều gì không?"

Tần lão bản nói.

"Khi chúng ta còn bé, trong nhà rất nghèo, thường hay bị đói. Có một lần ta sinh nhật, trong nhà nghèo đến trứng gà cũng không có, ta liền dụ đại ca cùng ta đi trộm trứng gà. Kết quả bị hàng xóm phát hiện, hàng xóm hù dọa nói phải đánh gãy tay chúng ta, làm hai chúng ta gào khóc..."

"Cuối cùng vẫn là đại ca đứng ra, nói hãy đánh gãy tay đại ca, đừng đánh ta."

...

"Khi đó còn nhỏ, vẫn ngây thơ cho rằng, trộm trứng gà thật sự sẽ bị đánh gãy tay. Đại ca lại dũng cảm đứng ra, thay ta gánh chịu hết thảy, điều này cần bao nhiêu dũng khí!"

...

"Nhưng bây giờ ta... Ai, đại ca xem những gì ta đã làm.” 

Nói rồi, Tần lão bản bắt đầu gào khóc:

“Ta có lỗi với ca, ta phải chuộc tội.” 

Tần lão bản khóc còn thương tâm hơn cha chết, tôi không biết có phải hắn đang diễn trò hay không, chỉ là tiếng khóc của hắn rất cảm động, chí ít, trong tiềm thức tôi đã tin là thật.

"Thôi thôi.” 

Lão Thử tiền bối bị Tần lão bản làm cho tâm phiền ý loạn:

“Con mẹ nó đừng giả mù sa mưa, ngươi nếu thật sự hối lỗi muốn sửa sai, vậy thực tế một chút đi, khóc lóc ở đây có gì tài ba?"

Tần lão bản ngừng khóc, quay đầu nhìn Lão Thử tiền bối: “Nói đi! Chỉ cần có thể cứu đại ca ta, bảo ta chết cũng được... Ai, ta đã làm ra chuyện không bằng cả súc sinh, chỉ sợ cho dù là ông trời, cũng nhìn ta không vừa mắt, muốn dùng ngũ lôi oanh đỉnh đánh ta."

...

"Cũng là chết, chẳng bằng dùng cái chết để chuộc tội, dù chỉ có thể giúp đại ca một chút, ta cũng được an lòng hơn một chút.” 

Tần lão bản mệt mỏi lấy ra một điếu thuốc, châm lửa, co quắp nằm trên ghế sofa, từ từ nhắm hai mắt, nhìn qua có vẻ hữu khí vô lực.

Hắn rít sâu một hơi, ngửa đầu nhìn lên trần nhà.

"Nhị thúc, ngươi thật sự nguyện ý cứu cha ta?"

Tần Điềm Điềm vui mừng quá đỗi: “Hiện giờ có một cơ hội để ngươi chuộc tội, ngươi có nguyện ý không?"

Mẹ kiếp, con hàng này chẳng lẽ không có chút đầu óc nào sao?

Tôi nhìn Tần Điềm Điềm mà á khẩu.

Đây là nhị thúc của cô ta a, cho dù Tần lão bản khốn nạn thế nào, ngoan độc thế nào, cô ta là con cháu cũng không nên để Tần lão bản đi chịu chết.

Huống chi, mới mấy giờ trước, cô ta còn chung một chiến tuyến với nhị thúc!

Thật đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã a, Tần lão bản vì âm mưu của mình mà không tiếc bắt cóc Tần Điềm Điềm.

Còn Tần Điềm Điềm vì giữ lại địa vị cũng không tiếc hi sinh Tần lão bản.

Tần lão bản biểu cảm rất phức tạp, tôi nghĩ hắn nhất định là đã tuyệt vọng?

Tần lão bản không nhịn được cười rộ: “Điềm Điềm, ta có thể giúp các ngươi, dù là mất đi tính mạng. Nhưng, ta chuộc tội với cha ngươi, cũng phải chuộc tội thay cho ngươi, trước kia ngươi đi theo ta, nhân sinh của ngươi bị bóp méo, là nhị thúc có lỗi với ngươi, xém chút làm ngươi lầm cả một đời. Nhưng cũng may ngươi còn trẻ, chuyện này qua đi, tất cả của cải của ta đều sẽ đầu tư cho ngươi học tập.” 

 “Không có vấn đề gì, quyết định vậy đi.” 

Tần Điềm Điềm sảng khoái đáp ứng: “Chỉ cần ngươi có thể bán mạng vì cha ta, ta đi học đại học cũng không sao.” 

Học đại học?

Tôi cười, chỉ sợ Tần lão bản nói 'học tập' không chỉ đơn giản là học đại học, người như Tần Điềm Điềm, nếu không ngăn chặn, e là sẽ trở thành 'Mã Dung' tiếp theo.

(Mã Dung: vợ diễn viên Vương Bảo Cường, nổi tiếng vì scandal ngoại tình rồi lén chuyển tiền cho tình nhân, ồn ào khắp showbiz Tàu - maxpayne_09)

'Học tập' theo ý của Tần lão bản hẳn là để cô ta ăn chút khổ sở, tỉ như vào công ty làm việc vặt, giết chết ngạo khí của cô ta, cho cô ta nếm thử ngọt bùi cay đắng trong xã hội này, trải nghiệm đủ loại cảm giác nhân sinh.

Chúng tôi đều ngạc nhiên, bởi vì nhìn Tần lão bản, không giống như đang giả vờ để đánh vào tình cảm, mà là thật muốn dùng tính mạng để chuộc tội.

Lão Thử tiền bối kinh ngạc nhìn hắn:

“Tần lão bản, ngươi thật sự nghĩ kỹ rồi chứ?"

Tần lão bản gật đầu: “Nghĩ kỹ rồi.” 

 “Tên đã bắn ra không thể quay đầu, một khi ngài đã tham gia vào kế hoạch của chúng ta, muốn toàn thân trở ra rất khó khăn, mà rất có khả năng mất đi tính mạng...” 

Tần Điềm Điềm nghe không nổi nữa:

“Ta nói này các ngươi bị bệnh gì vậy, nhị thúc ta đã đáp ứng, các ngươi còn dông dài cái gì, các ngươi cầm tiền làm việc là được, nhanh lên.” 

Tần lão bản lần nữa sâu kín thở dài.

Hắn đã đáp ứng, chúng tôi cũng bớt đi một chuyện đau đầu, việc không nên chậm trễ, chúng tôi liền chuẩn bị thực hiện kế hoạch.

Đầu tiên là Lão Thử tiền bối đi Đại Bi Tự ngày trong đêm, đưa đến Phật tháp cầm tù Bạch Khởi, thuận tiện tìm Bạch Mi thiền sư đến hộ pháp.

Về phần tôi thì chuẩn bị cho Tụ Linh Chú.

Tụ Linh Chú là dùng Cương Bộ phối hợp với chú ngữ để thi triển, cũng không cần bố trí trận pháp gì, cho nên cũng không cần phải chuẩn bị gì nhiều.

Điều duy nhất phải chuẩn bị chính là để Tần lão bản tĩnh dưỡng thân thể.

Tối mai Tụ Linh Chú sẽ thi triển trên người hắn, đến lúc đó nếu thân thể hắn không chống đỡ nổi, e là không thể thuận lợi thi triển Tụ Linh Chú.

Hắn đã mất máu quá nhiều, nếu trái tim không tốt, cũng không đủ để dẫn dụ Bạch Khởi, cho nên hôm nay nhất định phải bổ huyết cho hắn.

Cả ngày nay, Tần lão bản đều ăn gan heo và cao da lừa, ăn tới nôn mửa.

Tôi thừa dịp trời chưa tối, ôn lại Tụ Linh Chú, bảo đảm tất cả không có vấn đề gì.

Đêm đến, chờ Lão Thử tiền bối trở về, Bạch Mi thiền sư cũng đi theo, trong tay cầm một ngọn tháp nhỏ bằng đồng xanh, phía trên đầy vết rỉ loang lổ, hiển nhiên đã rất lâu đời.

Tôi mừng rỡ đi tới: “Lão Thử tiền bối, Bạch Mi thiền sư, các ngươi đã đến.” 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top