Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 333: Thanh lý môn hộ

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 43 lượt xem
  • 1644 chữ
  • 2025-07-31 13:36:52

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tần lão bản tựa như phát điên, cười lớn: “Tiểu tử, ta xông xáo giang hồ nhiều năm như vậy, có gió to sóng lớn gì mà chưa thấy qua? Bại tướng dưới tay ta không phải một ngàn thì cũng tám trăm. Vạn vạn không ngờ a, hôm nay ta lại bại trong tay tiểu tử ngươi, ngươi bảo ta làm sao cam tâm?"

Đến nước này rồi, trong lòng mọi người đều đã rõ, tôi cũng không cần thiết phải giả bộ, chỉ bất đắc dĩ thở dài:

“Kẻ có tiền như các ngươi, thật sự là ăn nhiều chết no. Vĩnh viễn không biết thỏa mãn, rõ ràng có nhiều tiền như vậy, còn muốn kiếm nhiều tiền hơn...” 

 “Bớt nói nhảm!"

Tần lão bản nổi giận gầm lên một tiếng, khuôn mặt vặn vẹo, nổi giận nói:

“Lập tức rời khỏi Tần phủ, đừng nhúng tay vào chuyện này, nếu không ta sẽ giết chết Tần Điềm Điềm.” 

Tần Điềm Điềm vừa sợ vừa hận, mất sạch hình tượng mà gào khóc, nhìn bộ dáng chính là một con ngốc, hoàn toàn không có khí chất đại tiểu thư.

Tần Tư Tư bất đắc dĩ nói: “Nhị thúc, ngươi hà tất phải như vậy?"

Tần lão bản nhìn Tần Tư Tư, hận đến nghiến răng nghiến lợi:

“Tư Tư a Tư Tư, ngươi bảo ta nên nói ngươi thế nào đây, ngươi giấu diếm ta đến khổ a! Trước kia ta chỉ cảm thấy ngươi trung thực, không chút tâm cơ, bây giờ lại liên thủ với ngoại nhân lừa ta, ta thật đúng là mắt mù."

"Nhị thúc, ngươi bây giờ hối hận vẫn còn kịp. Ta sẽ không nói chân tướng cho cha, về sau ngươi vẫn là nhị thúc của ta, có được không?"

Tần Tư Tư nói.

"Ta đã không có đường lui.” 

Tần lão bản hừ lạnh nói: “Cho các ngươi năm giây, nếu không rời đi, đừng trách ta không khách khí.” 

Nhìn Tần lão bản hiển nhiên đã mất đi nhân tính, chúng tôi nếu động thủ, đoán chừng hắn sẽ giết Tần Điềm Điềm.

"Được, chúng ta rời đi.” 

Tần Tư Tư đáp.

Dù sao cũng là chị ruột của mình, mặc dù phản bội mình, nhưng vẫn là máu mủ, Tần Tư Tư là không thể nào bỏ qua.

Cho nên cô ta nói xong liền chậm rãi rút lui.

Tôi không cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì.

Tần Tư Tư vừa lui lại vừa nói: “Nhị thúc, ra biết ngươi muốn làm tổng giám đốc tập đoàn Tần thị, nhưng cần gì phải hại chết cha ta?"

 “Ta không muốn hại chết y.” 

Tần lão bản đã tỉnh táo hơn rất nhiều, có lẽ là hắn cảm giác kế hoạch của mình đã sắp thành công: “Ta chỉ muốn tinh thần y rối loạn, không thể tiếp tục làm gia chủ mà thôi, nhưng bây giờ xem ra, y đã không thể sống."

"Nhị thúc, kỳ thật là không cần thiết, cha đã nói với ta, tinh thần và thể xác đều mệt mỏi, đã chuẩn bị chuyển giao công việc của Tần gia cho ngươi, ai...” 

Tần Tư Tư nói.

Tần lão bản sửng sốt một chút, sau đó cười lạnh: “Ngươi thấy ta sẽ tin sao?"

“Ta không lừa ngươi.” 

Tần Tư Tư nói: “Ta lấy cổ phần của cha ta phát thệ.” 

 “Hiện giờ nói những lời này thì có ích lợi gì?"

Tần lão bản lạnh lùng nói: “Chỉ trách cha ngươi ôm hết tất cả, không chia cho người khác một chút nào, kỳ thật cũng không chỉ mình ta có ý kiến với y.” 

Tần Tư Tư còn muốn nói tiếp, nhưng tôi đã ngăn lại: “Nói nhiều cũng vô dụng, hắn đã sắp chết, tự gây nghiệt thì không thể sống.” 

Tần Tư Tư bất đắc dĩ nói: “Nhị thúc, ngươi thật sự làm ta quá thất vọng.” 

Tần lão bản ngơ ngác: “Các ngươi có ý gì?"

Vừa nói xong, sau lưng hắn có một người giơ trường đao, chém xuống cánh tay của hắn.

Một đao này mạnh mẽ vô bì, dễ dàng chặt đứt cả cánh tay của Tần lão bản, máu tươi như suối chảy ra.

Mà Tần lão bản đáng thương lại vẫn chưa kịp phản ứng, toàn thân lung lay, vẻ mặt sợ hãi nhìn chúng tôi.

Tôi lập tức xông tới kéo Tần Điềm Điềm trong ngực hắn ra.

Đến lúc này, hắn mới kịp phản ứng, hét thảm một tiếng, ôm cánh tay cụt quay người nhìn sau lưng.

Khi hắn thấy Tần Minh Hạo xách đao đứng phía sau, hoảng sợ hô to một tiếng:

“Đại ca, ngươi... Ngươi dám...” 

Tần Minh Hạo thất vọng lắc đầu: “Lão nhị, ngươi làm ta quá thất vọng, không ngờ vì vị trí gia chủ hư vô mờ mịt mà ngươi lại làm ra loại chuyện lục thân bất nhận này.” 

 “Không thể, không thể!"

Tần lão bản tuyệt vọng nổi giận gầm lên một tiếng: “Ngươi rõ ràng đã bị Lôi Đao quấn lên, sao có thể thanh tỉnh lại?"

 “Ngươi cho rằng, chỉ có ngươi mới có cao nhân tương trợ sao?"

Tần Minh Hạo thất vọng nói: “Ngươi còn quá non, đánh giá quá thấp đối thủ, đây cũng là nguyên nhân ta không truyền lại tập đoàn Tần thị cho ngươi.” 

Tần lão bản tuyệt vọng ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng: “Là trời muốn diệt ta a.” 

Sau đó vì mất máu quá nhiều mà hôn mê bất tỉnh.

Tên lùn thấy đại thế đã mất, quay người định chạy trốn.

Tôi lập tức phản ứng, vội vàng vọt tới chỗ bồn hoa, không chút do dự nhổ sạch Thi Hương Thảo:

 “Còn đứng ngây đó làm gì? Còn không mau mau giết chết tên lùn kia? Chẳng lẽ còn muốn đợi hắn trở về tìm các ngươi báo thù sao?"

Thất Sát lúc này mới phản ứng, nhe răng trợn mắt bổ nhào tới.

Tên lùn giật mình, nhanh chóng lấy kiếm ra chống lại, song phương giao chiến quyết liệt.

Tần Tư Tư lập tức chạy đến bên người Tần Minh Hạo: “Cha, cha... không sao chứ?"

Tần Minh Hạo thống khổ lắc đầu, hán tử kiên cường này lại chảy mấy giọt lệ nóng:

“Tốt xấu cũng là nhị thúc ngươi, đưa hắn tới bệnh viện đi.” 

Tần Tư Tư lập tức gật đầu, rút điện thoại bấm 120 (~115 ở VN).

Tần Minh Hạo nhìn tôi:

“Trương tiên sinh, phiền ngươi tới đây, ta sắp không kiên trì được nữa, vong linh trong Lôi Đao muốn cướp lấy thân thể ta, ngươi mau trói ta lại đi!"

Tôi kinh hãi, lúc này tuyệt đối không thể sơ suất, đến lúc đó chúng tôi không chết trong tay Thất Sát thì cũng chết trong tay Tần Minh Hạo.

Tôi và Đại Kim Nha, Lý mặt rỗ không chút do dự trói chặt Tần Minh Hạo, tôi lại dùng vài thủ pháp đặc thù lên người Tần Minh Hạo, để giảm bớt sự công kích của vong linh lên y.

Tôi càng lúc càng không hiểu được Tần Minh Hạo, y giờ phút này đã thanh tỉnh.

Điều này có nghĩa là gì?

Tức là y cũng không phải cả hai mươi bốn giờ đều bị vong linh quấn lấy, vẫn có mấy giờ hắn thanh tỉnh.

Hắn vẫn luôn giả bộ hôn mê cho Tần lão bản xem!

Tôi không khỏi bội phục y, điều này cần ý chí mạnh thế nào, mới có thể làm được a.

Nhưng ngẫm lại thì cũng là điều hiển nhiên, có thể lấy sức một người duy trì tập đoàn Tần thị to lớn hoạt động bình thường, nếu nói Tần Minh Hạo không có ý chí mạnh mẽ là không thể.

Một tiếng hét thảm truyền vào tai tôi.

Tôi lập tức quay đầu nhìn lại, hoảng sợ phát hiện Thất Sát không ngờ đã đẩy tên lùn ngã xuống đất, mà tứ chi và đầu của hắn, đều bị Thất Sát giữ chặt, khớp xương hai tay hai chân phát ra tiếng vang tạch tạch tạch.

Một cỗ cảm giác ngạt thở mãnh liệt truyền đến, trong lòng tôi tràn đầy sợ hãi!

Giết thì giết đi, như thế này thật không có nhân tính, bọn chúng đang chuẩn bị đem tên lùn ngũ mã phanh thây a.

Tôi đang chuẩn bị ngăn bọn chúng lại, nhưng đã không kịp, tên lùn đã bị kéo thành năm mảnh, thi thể bị ném mỗi nơi một mảnh.

Tôi trông thấy linh hồn tên lùn muốn chạy trốn.

Nhưng Thất Sát lại không định buông tha linh hồn hắn, xông tới ăn sạch.

Trong lòng tôi thấp thỏm lo âu, Thất Sát mặc dù bị trọng thương, nhưng nhìn qua vẫn dư sức giết chết chúng tôi.

Tôi hoảng sợ nhìn Thất Sát, cảm giác được nguy hiểm mãnh liệt.

Tôi không đợi được, lập tức lệnh cho mọi người mau trốn về phòng.

Nhưng Thất Sát đã cản đường, bọn chúng thoát khỏi thể xác tên vệ sĩ, phiêu phù trước mặt tôi, âm trầm cười nói: “Giờ đến phiên ngươi!"

Nói rồi Thất Sát đột nhiên nhào tới.

"Mẹ nó.” 

Tôi cắn răng mắng một câu, tiện tay vẩy một nắm lớn đậu nành về phía chúng.

Thất Sát đã bị trận pháp của tên lùn đả thương, lại cùng tên lùn đại chiến một trận, đã tiêu hao phần lớn sức mạnh.

Nhìn qua đã vô cùng suy yếu, đậu nành đánh cho bọn chúng la lớn, liên tiếp rút lui.
 

Tôi mừng rỡ, xem ra dùng đậu nành có thể giải quyết bọn chúng a!

Tôi vội hô Lý mặt rỗ và Đại Kim Nha phát động công kích.

Nhưng Thất Sát rất thông minh, biết đậu nành có thể đối phó với bọn chúng, nên đã nhanh chóng thay đổi vị trí, đậu nành không đánh tới bọn chúng.

Bọn chúng lại thừa cơ đánh lén, làm tôi không thể phòng bị.

Bọn chúng công kích vào linh hồn, không bao lâu, tôi đã thấy hoa mắt chóng mặt, cảm giác sắp bị bọn chúng đánh chết.

Đang nghĩ ngợi, phương xa chợt truyền tới một thanh âm hùng hậu: “Hắc hắc, đám tiểu tử thối các ngươi, ngay cả mấy tên nguyên khí đại thương cũng không đánh nổi, phải để lão phu xuất thủ.” 

Tôi vui mừng quá đỗi, là Lão Thử tiền bối! 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top