Đại Kim Nha thấy chúng tôi đều nhìn hắn, nhất thời luống cuống, quá sợ hãi từ dưới đất bò dậy:
“Các ngươi có ý gì? Hoài nghi lão tử? Mẹ kiếp, các ngươi không có lương tâm a, vừa rồi nếu không phải ta, các ngươi đã sớm ợ ra rắm rồi có biết không!"
Lý mặt rỗ phẫn nộ đạp Đại Kim Nha ngã nhào xuống đất, không nói hai lời giáng hai tát:
“Ông nội ngươi, đã sớm thấy ngươi cổ cổ quái quái, không ngờ quả thật có điều mờ ám.”
Đại Kim Nha gào khóc như con nít: “Ta oan uổng a, oan uổng, ta nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch oan tình này, các ngươi giết chết ta đi."
Tôi nhíu mày, nhìn hắn không giống như giả bộ.
Vậy nếu không phải là Đại Kim Nha, trừ phi là Lý mặt rỗ?
Tôi hồ nghi nhìn Lý mặt rỗ.
Lý mặt rỗ dở khóc dở cười: “Trương gia tiểu ca, ngươi không phải là nghi ngờ ta chứ.”
Tôi lắc đầu, nói trừ phi là có quỷ đang theo dõi chúng tôi?
Tần Tư Tư chợt nhớ ra cái gì, liền vội vàng tiến lên đẩy ngã Lý mặt rỗ, muốn cởi quần áo hắn.
Lý mặt rỗ sợ hãi: “Uy, uy, các ngươi muốn làm gì? Mau dừng tay.”
Tần Tư Tư nói: “Đừng nhúc nhích, trên người ngươi khả năng có thiết bị nghe lén."
Nói rồi Tần Tư Tư lại cởi nút áo của Lý mặt rỗ, nhặt lấy một cái nút: “Các ngươi nhìn xem, đây là cái gì.”
Hả? Tôi hồ nghi cầm cái nút áo trong tay, cẩn thận quan sát.
Cái nút này rất bình thường, không khác gì loại thông thường.
Nhưng nếu quan sát kĩ sẽ phát hiện nút áo này nặng hơn một chút.
Tôi bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, lập tức vứt nó lên mặt đất, một cước đạp tới.
Nút áo vỡ ra, bên trong lại có chip điện tử.
Quả thật là thiết bị nghe lén siêu nhỏ.
Lý mặt rỗ trông thấy cảnh tượng này, lập tức trợn tròn mắt: “Đây là sao? Ta căn bản không biết a.”
Đại Kim Nha chuyển bại thành thắng, thừa dịp Lý mặt rỗ sững sờ, một tay đẩy ngã Lý mặt rỗ xuống đất:
“Tiểu vương bát đản, ngươi vừa ăn cướp vừa la làng a.”
Nói rồi cũng không chút khách khí cho Lý mặt rỗ hai tát:
“Tiểu tử ngươi được a, chui vào nội bộ tổ chức đủ sâu, ngay cả ta cũng không phát giác được.”
Lý mặt rỗ tức khí chửi rủa, muốn giãy dụa, nhưng Đại Kim Nha bụng bia thân thể to béo, Lý mặt rỗ sao có thể giãy dụa được?
Cuối cùng Lý mặt rỗ chọc vào trên mông vết thương Đại Kim Nha, hắn đau đớn phải tránh ra.
"Xem như ngươi lợi hại.”
Đại Kim Nha che lấy cái mông chửi rủa.
Lý mặt rỗ nhìn tôi:
“Trương gia tiểu ca, ngươi sẽ không nghĩ ta là nội gián chứ.”
Tôi nói:
“Đương nhiên không, ta cảm thấy, hẳn là có người lén lút lắp thiết bị nghe lén lên người ngươi.”
Tần Tư Tư lập tức gật đầu:
“Nút áo này rất khó để ý, bởi vì bình thường sẽ không ai kiểm tra cho nên rất khó bị phát hiện.”
Lý mặt rỗ bỗng nhiên vỗ đầu một cái nói:
“Móa nó, ta nhớ ra rồi, ta biết là ai lắp vào rồi.”
Ba người chúng tôi lập tức nhìn về phía Lý mặt rỗ, trăm miệng một lời mà hỏi: “Là ai?"
Lý mặt rỗ nói:
“Đương nhiên là đồ đáng chết Tần đại tiểu thư, ta thắc mắc Tần đại tiểu thư vô cớ xum xoe, còn cố ý lấy lòng ta, khẳng định là không có chuyện tốt. Nhìn Tần đại tiểu thư cũng không giống người phóng đãng a.”
“Tỷ tỷ?"
Lý mặt rỗ làm Tần Tư Tư cảm thấy ngoài ý muốn: “Không thể nào.”
Lý mặt rỗ nói: “Ta còn có lý do lừa ngươi sao?"
Tần Tư Tư bất đắc dĩ thở dài:
“Mặc dù tỷ tỷ ta nhanh mồm nhanh miệng, thích cậy mạnh, nhưng chuyện liên quan đến cha ta, sao lại không biết nặng nhẹ như thế? Ai, thật sự là làm ta quá thất vọng.”
“Không được, ta phải tìm Tần đại tiểu thư tính sổ.”
Lý mặt rỗ nói: “Xém chút hại chết chúng ta không nói, còn ly gián quan hệ giữa chúng ta, thất đức cỡ nào mới có thể làm ra loại chuyện này a.”
Nói xong, Lý mặt rỗ liền chuẩn bị lao ra.
Tôi lập tức ngăn cản hắn:
“Đừng lỗ mãng, hiện giờ không phải là lúc lỗ mãng, cho dù chúng ta tìm tới bọn hắn, bọn hắn chắc chắn sẽ không thừa nhận, nếu vạch mặt, bọn hắn sẽ càng nhắm vào chúng ta."
Lý mặt rỗ buồn bực: “Vậy chúng ta làm sao bây giờ a, cứ nén giận như vậy?"
Tôi nói:
“Nén giận cũng là vì tương lai mở mày mở mặt. Đúng rồi Tần Tư Tư, hiện giờ có thể nói rồi, ông nội của ta rốt cuộc đã nói gì!"
Tần Tư Tư gật đầu:
“Lão già quái dị nói với ta, Thất Sát Tỏa Hồn Trận chỉ còn lại một chút uy lực, cho nên sẽ không chống đỡ được bao lâu, bảo chúng ta không nên ký thác hi vọng vào Thất Sát Tỏa Hồn Trận. Còn nói ngươi tối nay đến bờ Ô Giang gặp lão, lão có mấy lời muốn nói với ngươi.”
Trong lòng tôi không khỏi kích động, tối nay có thể gặp ông nội, đến lúc đó có thể làm rõ rất nhiều nghi hoặc, tôi càng kích động hơn.
Tần Tư Tư ngồi xuống, kiểm tra thân thể Tần Minh Hạo, thở dài nói:
“Cũng không biết cha ta có sao không, có thể kiên trì đến cùng được không.”
Tôi nói:
“Yên tâm, ông nội ta tựa hồ đã sớm liệu định chuyện hôm nay, ông nội ta là người có lòng dạ thiện lương, người đã liệu định sự tình, chắc chắn sẽ không có chỗ sơ suất.”
Tần Tư Tư gật đầu: “Hi vọng là như thế."
Hiện giờ Tần Tư Tư hẳn là rất thương tâm, dù sao người thân nhất của mình lại làm chuyện táng tận thiên lương bực này, thậm chí còn muốn giết cô ta.
Đừng thấy Tần Tư Tư nội tâm kiên cường, một vẻ nữ cường nhân, cô ta dù sao cũng chỉ là một nữ tử, trong lòng hẳn là rất khó chịu, cần có người tới dỗ dành, nếu thừa lúc vắng mà vào, nhất định có thể lấy được trái tim cô ta.
Tần Tư Tư đỡ Tần Minh Hạo lên giường, nhìn y ảm đạm.
Tôi nói: “Ở đây xảy ra chuyện này, ngươi gọi Tần lão bản tới đi! Vẫn nên báo cho hắn một chút ... Mặc dù hắn khẳng định đã biết.”
Tần Tư Tư gật đầu, lấy điện thoại gọi cho Tần lão bản.
Thấy Lý mặt rỗ và Đại Kim Nha phẫn nộ, tôi liên tục khuyên bảo hai người, chờ lát nữa tuyệt đối đừng nói chuyện thiết bị giám sát, hiện giờ chưa thể vạch mặt Tần lão bản.
Hai người mặc dù phẫn nộ nhưng vẫn còn lý trí, đều nhẹ gật đầu.
Tôi trầm tư một lát, nói: “Ông nội ta nói, Thất Sát Tỏa Hồn Trận là bị người ta cố ý phá hỏng, trận pháp mất đi hiệu lực, thứ bị trấn áp tự nhiên là sẽ thoát ra.”
Lý mặt rỗ như có điều suy nghĩ nhìn tôi: “Ngươi nói là sau lưng Tần lão bản có người tài ba, phá hỏng Thất Sát Tỏa Hồn Trận?"
Tôi gật đầu: “Không rõ ràng người sau lưng Tần lão bản có bao nhiêu bản sự, các ngươi nói có thể liên quan đến Long Tuyền sơn trang hay không?"
Tôi nói vậy, Đại Kim Nha lập tức giận tím mặt:
“Móa nó, khẳng định là Long Tuyền sơn trang làm, đã sớm biết Long Tuyền sơn trang sẽ không từ bỏ ý đồ, bề ngoài không dám công kích, nhưng lại vụng trộm giở trò, Long Tuyền sơn trang luôn thích làm chuyện thất đức. Mẹ kiếp, nhất định phải bắt bọn hắn giải thích mới được.”
“Giải thích cái rắm chó a.”
Tôi không nhịn được nói:
“Ngươi có chứng cứ chứng minh Long Tuyền sơn trang làm sao? Không có chứng cứ thì đừng nói lung tung."
Đại Kim Nha lập tức suy sụp, thở dài:
“Móa nó, chuyện này thật đúng là không đơn giản như vậy. Tiểu thiếu gia, ngươi bắt được hung thủ phía sau màn thì đến lúc đó ta không tin bọn hắn không thừa nhận.”
Tôi gật đầu nói:
“Muốn bắt được hung thủ phía sau màn nào đơn giản như vậy? Dù sao ở giữa còn có Tần lão bản, Tần lão bản lại là tường đồng vách sắt, chỉ bằng vào chúng ta thì không thể giải quyết được.”
Ngay khi chúng tôi đang thương lượng, Tần Tư Tư chợt ngăn lại, nói Tần lão bản tới.
Chúng tôi lập tức im lặng, đồng thời ngoài hành lang có tiếng người dùng sức mở cửa: “Vệ sĩ, mau mở cửa.”
Tôi và Tần Tư Tư lập tức chạy tới, thấy Tần lão bản và Tần Điềm Điềm đang ở bên ngoài cửa nóng nảy muốn mở cửa gỗ đã gãy tùm lum.
Tần Tư Tư hỏi: “Nhị thúc, ngươi không mang chìa khóa sao?"
Tần lão bản nói: “Ai bảo các ngươi khóa cửa ? Rất nguy hiểm a, đại ca ta đâu?"
Tần Tư Tư nói: “Không phải ngươi bảo vệ sĩ khóa cửa sao? Vệ sĩ cũng không có ở đây."
"Cái gì?"
Tần lão bản sợ hãi: “Vệ sĩ cũng không có? Tư Tư, ngươi không có chuyện gì chứ.”
Nói xong, hắn ân cần nhìn Tần Tư Tư.
Tần Tư Tư nói: “Không sao, vị Trương tiên sinh này thật lợi hại, đã đánh cho vong linh nhập vào cha ta phải bỏ chạy dễ như trở bàn tay.”
Tần lão bản nhẹ nhàng thở ra: “Vậy là tốt rồi. Nhưng những vệ sĩ kia không thể tha tội, đại quản gia đâu?"
“Tới ngay, tới ngay.”
Thanh âm của quản gia từ dưới lầu truyền đến, một lát sau đã thở hồng hộc chạy tới: “Lão gia, ngài tìm ta."
"Lâm thúc, những vệ sĩ kia đâu?"
Tần lão bản hỏi.
"A, bọn hắn nói ở đây sẽ ảnh hưởng đến đại sư thi pháp, cho nên đã ra ngoài chờ lệnh. Còn nói nếu như nghe thấy gì không đúng, thì ta cứ báo cho bọn hắn, bọn hắn sẽ đến giúp đại sư...”
Nói rồi Lâm thúc lại nhìn tình cảnh bên trong, cười nói: “Nhưng bây giờ xem ra cũng không cần, hai vị đại sư này quả nhiên lợi hại.”
Trong lòng tôi sớm đã chửi mắng bọn hắn đến mức máu chó phun đầy đầu, mẹ nó, diễn kỹ (kĩ năng diễn xuất) này thật đúng là không thể chê, nói dối không có chút nào đỏ mặt, ngược lại còn thoải mái, giống như chuyện thật vậy.
Tôi nói: “Được rồi, chuyện này chúng ta không truy cứu, những vệ sĩ kia cũng là vô tình thôi, lần sau không phạm phải nữa là được.”
Tần lão bản lại kiên trì, nói nhất định sẽ xử phạt những vệ sĩ kia, khẳng định sẽ trút giận cho chúng tôi.
Tôi cười cười, lời này và đánh rắm khác nhau ở đâu? Tôi cũng không lý tới Tần lão bản nữa.
Tần lão bản bảo Lâm thúc mở cửa rồi tiến vào liền ngửi thấy mùi Ete.
Hắn biết rõ còn cố hỏi tôi: “Đây là mùi gì?"
“Không có gì, Ete y tế.”
Tôi nói: “Vốn muốn dùng thuốc này để chế phục Tần Minh Hạo, nhưng bây giờ xem ra cũng không có hiệu quả.”
“Cắt!"
Tần Điềm Điềm vẫn luôn cúi đầu chơi điện thoại hừ lạnh một tiếng.
Lý mặt rỗ thuận thế hỏi một câu: “Đại tiểu thư, ngươi có ý gì?"
“Thật sự cho rằng ta không biết ư, Ete này là...”
Vị đại tiểu thư không có đầu óc này còn muốn chủ động vạch trần ra.
Nhưng Tần lão bản đã ngăn cản, bảo cô ta đừng nói lung tung.
Thấy tình cảnh chật vật không chịu nổi, Tần lão bản mặt ngoài giả bộ như lo lắng, còn chủ động gọi bác sĩ cho chúng tôi.
Mẹ nó, đã diễn thì diễn từ đầu tới cuối.
Nếu không phải sớm đã biết lòng dạ của hắn, đoán chừng tôi còn thực sự nghĩ là hắn vô tội.
Sau khi hỏi rõ tình hình nơi này, Tần lão bản liền ân cần hỏi chúng tôi đêm nay chuẩn bị làm thế nào?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận