Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 316: Ngàn năm một Lý Bạch

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 42 lượt xem
  • 1288 chữ
  • 2025-07-31 09:50:32

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tôi lập tức nhắn tin cho Tề đại tẩu: “Hiện giờ hắn không tỉnh táo lắm, đợi chút nữa chờ hắn vẽ tranh hẳn là sẽ khôi phục một chút thần trí, lúc đó sẽ nhận ra ngươi, ngươi cứ yên lặng chờ đợi là được...” 

Tề đại tẩu đành phải tiếp tục chờ đợi, nhưng nhìn nét mặt của cô ta, rõ ràng có chút không yên.

Tề lão bản tắm rửa xong, lại vào thư phòng, phun ra một giọt tâm tiêm huyết lên giấy Tuyên.

Màu sắc tâm tiêm huyết càng thêm mờ nhạt, đã không nhìn ra là máu nữa rồi.

Tề lão bản bắt đầu mài mực, vẽ tranh.

Cứ như vậy, hắn lại liên tiếp vẽ bốn, năm bức vẫn chưa phát hiện ra Tề đại tẩu, điều này làm cho lòng tôi nổi sóng, thầm nghĩ chẳng lẽ Tề đại tẩu không giống mỹ nữ trong tranh? Hết cách, chỉ có thể để Tề đại tẩu 'tự chui đầu vào lưới'.

Tôi liền khoa tay vẽ trong không khí chữ “hai", bảo cô ta làm theo kế hoạch thứ hai.

Tề đại tẩu nhìn tôi gật đầu, đứng dậy, từng bước đi tới thư phòng, trong miệng nhẹ giọng ngâm xướng Thanh Bình điệu:

“Vân tưởng y thường hoa tưởng dung, Xuân phong phất hạm lộ hoa nùng.

Nhược phi Quần Ngọc sơn đầu kiến, Hội hướng Dao Đài nguyệt hạ phùng.

Nhất chi hồng diễm lộ ngưng hương, Vân vũ Vu Sơn uổng đoạn trường.

Tá vấn Hán cung thuỳ đắc tự, Khả liên Phi Yến ỷ tân trang.

Danh hoa khuynh quốc lưỡng tương hoan, Trường đắc quân vương đới tiếu khan.

Giải thích xuân phong vô hạn hận, Trầm Hương đình bắc ỷ lan can….”

Đây chính là bài thơ Lý Bạch viết cho Dương quý phi khi hai người lần đầu gặp mặt.

Tề đại tẩu tư thái cử chỉ cao quý, tiếng nói nhu hòa ngọt ngào, quả thật có phong phạm quý phi, khiến tôi tròn mắt mà nhìn.

Nghe được có người ngâm xướng thơ của mình, Tề lão bản lúc này hơi sửng sốt, ánh mắt hồ nghi ngẩng đầu nhìn lại.

Tề đại tẩu cười với hắn: “Quan nhân, có nhớ ra nô tỳ hay không?"

Tề lão bản lập tức trợn mắt hốc mồm, kích động toàn thân run rẩy, bút trong tay rơi xuống đất, hai mắt cuồng nhiệt nhìn Tề đại tẩu, ngạc nhiên đến rơi lệ.

Nhưng hắn vẫn tự chủ, thoáng sửa lại trang phục, liền nhẹ giọng ngâm:

“Mỹ nhân quyển châu liêm, Thâm tọa tần nga my.

Đãn kiến lệ ngân thấp, Bất tri tâm hận thuỳ...

Quý phi, là ngươi sao?"

Tề đại tẩu gật đầu: “Là ta.” 

Lý Bạch kích động đi tới: “Không ngờ sinh thời lại vẫn có thể gặp được quý phi, Lý Bạch chết cũng không tiếc a.” 

“Gọi ta là Ngọc Hoàn được rồi.” 

Tề đại tẩu cười nói.

Tề lão bản lập tức gật đầu: “Ngọc Hoàn, ngươi có biết ta thương nhớ ngươi nhiều thế nào không? Cho dù đem trúc Nam Sơn chẻ thành thẻ tre, cũng không đủ viết ra hết a, ai."

"Ta hiểu.” 

Tề đại tẩu nói: “Nô gia lại không như thế ư? Sau khi ngươi tàn nhẫn rời đi, nô gia mỗi ngày đều bị thương nhớ giày vò, gần như điên dại, ô ô, ô ô...” 

Lý Bạch lập tức tiến đến an ủi Tề đại tẩu, hai người bắt đầu tâm sự, nước mắt rơi như mưa, tựa như đôi tình nhân bị buộc phải xa nhau cuối cùng đã gặp lại.

Chỉ là thời gian xa cách hơi dài mà thôi, dài cả ngàn năm.

Thấy hai người đã tiến vào quỹ đạo, tôi cũng khổ sở thở nhẹ, thấy Tề đại tẩu tựa hồ đã hoàn toàn nhập tâm, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Hiểu rõ điểm ấy, tôi bảo Lý mặt rỗ quan sát giúp tôi, còn tôi thì mê man thiếp đi.

Không biết ngủ bao lâu, đang mơ màng bị Lý mặt rỗ đánh thức, mơ hồ nghe thấy Lý mặt rỗ kinh hô làm tới rồi, hai người họ thật sự làm tới rồi.

Tôi không để ý tới đam mê nhìn trộm của lão Lý, nhắm mắt lại ngủ tiếp.

Không biết bao lâu sau, tôi bị một trận la to đánh thức, mở mắt ra phát hiện Tề lão bản như quỷ mị đứng trước cửa phòng bếp, phẫn nộ trừng mắt nhìn chúng tôi chửi ầm lên.

Tề lão bản lần này đã thật sự thức tỉnh, nhưng hắn tựa hồ đối với chuyện trước đó không nhớ chút nào.

Tôi mỉm cười: “Tề lão bản, ngươi rốt cục đã tỉnh.” 

Tề lão bản cảnh giác né ra một chút: “Các ngươi sáng sớm ở nhà ta làm gì? Có phải định trộm đồ cổ không?"

Mấy cô nàng đang ngủ say sau lưng tôi cũng bị Tề lão bản la to làm thức giấc, mơ mơ màng màng nhìn Tề lão bản, tức giận nói: “Ngươi sao không có lương tâm như vậy? Chúng ta cứu ngươi một mạng, ngươi lại đối xử với chúng ta thế này?"

Một câu nói khiến Tề lão bản giật mình, không hiểu hỏi bọn họ có ý gì.

Tề lão bản nhìn mấy cô nàng, vẻ tham lam hiện ra, hận không thể nuốt chửng bọn họ.

Nhưng hắn vẫn khống chế được mình: “Trương gia tiểu lão bản, mấy vị này là ai, sao ta chưa thấy qua? Ngươi tốt nhất nói cho rõ ràng, nếu không đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt, gọi điện thoại báo cảnh sát.” 

“Báo cái gì a.” 

Tề đại tẩu ngáp liên tục từ trong phòng ngủ đi ra.

Lúc này cô ta đã thay áo ngủ, nhưng son phấn trên mặt vẫn còn, cổ kim kết hợp, nhìn qua gợi cảm đến cực điểm.

Tề lão bản mau chóng đi tới: “Nàng đã tỉnh. Bụng còn đau không?"

Tề đại tẩu ngơ ngác một chút, tiếp đó bất đắc dĩ thở dài, ôm Tề lão bản, nước mắt rào rào rơi xuống: “Ai! Ngươi đó, ta vẫn thích ngươi như hiện tại a.” 

 “Cái gì mà ta hiện tại?"

Tề lão bản càng kinh ngạc, đầu óc mơ hồ.

Tề đại tẩu liền đem chuyện hắn trúng tà kể lại, lão Tề nghe xong lại không tin, cho rằng nghiên mực không có vấn đề gì, ngược lại còn nhét nó vào ngực, sợ Tề đại tẩu vứt nghiên mực đi.

Tề đại tẩu cuối cùng ép buộc Tề lão bản phải đưa nghiên mực cho tôi, nếu không sẽ ly hôn.

Tề lão bản bất đắc dĩ, chỉ có thể ngoan ngoãn hai tay dâng lên.

Nhưng hắn là một thương nhân rất tinh minh, nửa điểm thua thiệt cũng không chịu, nhất định phải thu tiền của tôi mới chịu.

Tề lão bản sau chuyện này đã bình thường trở lại, càng củng cố quan hệ giữa hai vợ chồng.

Tề lão bản sau khi tỉnh lại, câu đầu tiên là quan tâm hỏi thăm Tề đại tẩu, làm cho cô ta cảm động.

Lão Tề cũng xém chút ngỏm củ tỏi, mà trong lòng vẫn nhớ tới an nguy của cô ta, có lẽ bất kì nữ nhân nào cũng sẽ cảm động a?

Sau đêm phong lưu với 'tình thơ ý hoạ' Lý Bạch, Tề đại tẩu cảm thấy mình vẫn ưa thích Tề lão bản như bây giờ, Tề lão bản có năng lực lo cho gia đình, không giống Lý Bạch, suốt ngày chỉ biết trả thù, cả ngày lo nghĩ cho nước cho dân, còn cái bụng của mình lại không no.

Nhi nữ tình trường dưới bánh xe lịch sử lại lộ vẻ mong manh yếu đuối như vậy, không chịu nổi một kích.

Nhưng Lý Bạch lại vì đối với ánh mắt kia nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu), mà đợi Dương quý phi cả ngàn năm, vạn năm.

Ngươi nói hắn ngốc cũng tốt, si cũng được.

Hắn chính là Lý Bạch, Lý Bạch độc nhất vô nhị.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top