Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 300: Ngũ quỷ chuyển quan

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 88 lượt xem
  • 1987 chữ
  • 2025-05-15 11:44:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thì ra cục cảnh sát quả thực đã theo lệnh cấp tiếp nhận một cảnh sát đến thực tập.

Cục trưởng cũng không cẩn thận thẩm tra đối chiếu, cho rằng sẽ không có người giả mạo liền cứ thế tiếp nhận.

Ai ngờ mới được vài ngày, người kia đã vội vàng từ chức.

Buổi sáng vừa từ chức, buổi chiều cục trưởng đã được cấp trên thông báo, nói rằng cảnh sát thực tập được chỉ định đã mất tích một cách kì lạ, tạm thời sẽ không phái người tới thực tập, mệnh lệnh trước đó bị huỷ bỏ.

Cục trưởng lúc này mới ý thức được, người vừa từ chức là kẻ giả mạo.

Nhưng thấy kẻ đó cũng không tạo thành ảnh hưởng gì đối với cục cảnh sát, hắn cũng không muốn chuyện này lộ ra ngoài liền bỏ mặc, tránh cho bản thân bị xử phạt.

Tôi nghe xong đau cả đầu.

Hiện giờ đã có hai người bị hại, lại mất tích một cảnh sát thực tập là người thứ ba, mà tôi dám khẳng định con số này sẽ còn gia tăng!

Tôi khuyên cục trưởng tốt nhất nên mau chóng tìm cảnh sát thực tập mất tích kia, nếu không đối phương khẳng định là dữ nhiều lành ít.

Cục trưởng luôn mồm đồng ý nhưng tôi biết là hắn chỉ qua loa đáp lời mà thôi.

Cảnh sát thực tập còn chưa đến đã mất tích, hắn trốn tránh trách nhiệm còn không kịp, như thế nào lại chủ động chọc vào chuyện này?

Lý mặt rỗ rất thích hợp kết giao với những quan lão gia này.

Nhớ tới lúc trước chúng tôi kết giao với các quan lão gia, mặc kệ quan lớn bé thế nào, chúng tôi tất thảy đều phải ra vẻ như con cháu họ vậy.

Hiện giờ đã có chỗ dựa, những quan lão gia này hận không thể ra vẻ như con cháu trước mặt chúng tôi, nhưng tôi nhưng lại không có nửa điểm vui vẻ.

Nếu như có thể, tôi vẫn là muốn làm con cháu người ta hơn...

Quyền thế càng lớn, trách nhiệm càng lớn.

Có mối lo thì không dám tùy ý làm việc nữa, tôi thà chịu chút uỷ khuất, cũng không muốn bị trói buộc như vậy.

Đang mùi mẫn, cục trưởng chợt có điện thoại, hắn vừa nghe điện thoại liền sầu mi khổ kiểm, buồn bã gục đầu xuống.

Sau khi cúp điện thoại, cục trưởng vội vàng đi đến trước mặt Lão Thử tiền bối nói: "Lão tiền bối, cục cảnh sát xảy ra chuyện."

Chúng tôi liền vội hỏi cục trưởng đã xảy ra chuyện gì?

Cục trưởng hít sâu một hơi, nói: "Giữa ban ngày trong nhà xác có động tĩnh, ai, dăm ba câu cũng không giải thích rõ được..."

: "Đừng nói nữa."

Tôi quyết định thật nhanh: "Mau đi nhìn xem."

Lúc chúng tôi đi vào cục cảnh sát, phát hiện trước cửa nhà xác có không ít người vây quanh.

Đại bộ phận đều là cảnh sát, cũng có một số là người tới báo án, đều đang châu đầu ghé tai nói gì đó.

Cục trưởng thấy vậy lập tức nổi giận, hùng hổ xông tới, đuổi đám người này đi.

Cảnh cáo bọn hắn tuyệt đối không được nói chuyện ngày hôm nay ra ngoài, nếu không sẽ lấy tội làm mất trật tự trị an mà bắt giữ.

Sau khi đuổi đám người đi, cục trưởng liền tìm nhân viên quản lý nhà xác hỏi tình hình.

Không ngờ Lưu lão cũng ở đó.

Vừa nhìn thấy chúng tôi, lão đã quắc mắt mắng lớn: "Ta tín nhiệm các ngươi mới đem nhà xác giao cho các ngươi, các ngươi lại quản lý như vậy?"

Cục trưởng thấy Lưu lão dám làm khó dễ chúng tôi, lập tức giận tím mặt, xông tới mắng Lưu lão một trận, làm lão ta không nói nên lời, đoán chừng lão nghĩ không ra cục trưởng vì sao lại nghiêng về phía ba người chúng tôi.

Tôi ngăn cục trưởng lại, nói đừng trách cứ ai cả, hỏi xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Tôi thay Lưu lão giải vây, Lưu lão rất cảm kích, vội vàng nhẹ giọng nói với chúng tôi.

Khoảng nửa giờ trước có năm người kỳ quái xông vào cục cảnh sát.

Năm người kia đều là các lão đầu, nhìn qua phải bảy tám chục tuổi, người mặc áo liệm, mặt đầy nếp nhăn.

Nhưng tốc độ của họ rất nhanh, đều mở ô đen, nâng một cỗ quan tài sơn đen, còn có một lão đầu thổi kèn nhạc hiếu, mạnh mẽ tiến vào, người gác cổng không kịp ngăn trở.

Ngay từ đầu mọi người cho rằng người nhà của người chết oan đến cục cảnh sát làm loạn.

Nhưng năm người này lại một mạch đi tới nhà xác, oanh một tiếng đạp tung cửa.

Sau khi đi vào, liền ném quan tài xuống đất, lầm bầm vài câu, rồi vội vội vàng vàng rời đi.

Thời gian bọn họ lưu lại không quá ba phút, thậm chí ngay cả cảnh sát còn chưa kịp tới, bọn họ đã đi mất.

Nhà xác xảy ra chuyện như vậy, Lưu lão cảm thấy chuyện này thực sự rất mất mặt, là do mình thất trách.

Vội đi khóa cửa, định đuổi đám người vây quanh đi.

Nhưng một đám người tò mò chưa rõ chân tướng sao chịu rời đi?

Hết cách, Lưu lão đành phải gọi cho cục trưởng.

Tim tôi nhảy loạn lên.

Chúng tôi còn chưa đi tìm bọn họ, bọn họ lại dám đến tìm chúng tôi!

Nếu tôi đoán không, năm lão già mở ô mặc áo liệm, hẳn không phải là người?

Tôi cũng không rõ năm lão già đó có mục đích gì, liền cố ý nhìn Lão Thử tiền bối.

Lão Thử tiền bối gương mặt âm trầm, lại có nét buồn rười rượi.

Qua nét mặt của lão, tôi biết tình huống khẳng định là phiền phức vô cùng.

Lão Thử tiền bối bảo Lưu lão mở cửa nhà xác để mấy người chúng tôi đi vào.

Còn chưa tiến vào, đã cảm giác được khí nóng hừng hực.

Tôi hoảng hốt, nơi này chính là nhà xác a, làm sao lại nóng như vậy?

Tôi biết chuyện này không bình thường, lại liên tưởng trước đó Lão Thử tiền bối đã cảnh cáo tôi, nói tôi trúng quỷ ấn, rất dễ trở thành đối tượng bị vong hồn công kích.

Cho nên tôi liền đề cao cảnh giác, nắm chặt Đào Hồn Hoa.

Khí nóng rất nhanh đã biến mất, thay vào đó là một trận băng lãnh, cái lạnh sâu tận xương tủy.

Tôi trước đó cũng đã thể nghiệm qua trong nhà Tiểu Ái.

Vừa bật đèn, tình cảnh trước mặt khiến tôi không nhịn được hít sâu một hơi!

Một cỗ quan tài sơn đen, âm u đầy tử khí nằm chính giữa nhà xác, nắp quan tài vứt ở một bên.

Bên trong có hai thi thể, chính là hai người bị hại liên quan đến Vô Tự Thiên Thư.

Thi thể vẫn có màu cháy đen, bởi vì bị di chuyển nhiều cho nên nhiều chỗ đã bị vỡ, băng sương đông cứng cũng đã tan chảy, theo thi thể chảy tí tách…

“Ngũ quỷ chuyển quan, câu hồn đoạt phách a."

Lão Thử tiền bối bất đắc dĩ thở dài

“Xem ra không cần chúng ta động thủ, Long Tuyền sơn trang đã câu đi vong hồn của hai người chết."

“Bọn chúng câu hồn người chết làm gì?"

Tôi giật mình hỏi.

Lão Thử tiền bối nói

“Không rõ, nhưng ta cảm thấy hẳn là bọn họ lợi dụng hai quỷ hồn này để đối phó chúng ta? Cũng có thể là hai quỷ hồn đó biết nhược điểm của Vô Tự Thiên Thư, Long Tuyền sơn trang lo rằng chúng ta bắt được hai quỷ hồn đó, sẽ hỏi được điều gì bất lợi cho bọn họ, cho nên chi bằng sớm câu đi quỷ hồn."

Tôi ngẫm nghĩ gật đầu

“Mẹ nó, Long Tuyền sơn trang thật đúng là gan lớn, giữa ban ngày dám phái quỷ tiến vào cục cảnh sát."

Tiểu Ái lập tức trợn mắt hốc mồm, vội vã cuống cuồng nhìn tôi

“Ngươi mới vừa nói... Năm người kia thật ra là quỷ hồn?"

Tôi lúc này mới ý thức được mình lỡ mồm, vội vàng nói không chắc chắn, là tôi nói bừa thôi, đừng để trong lòng.

Nhưng hiển nhiên là Tiểu Ái sẽ không tin, nàng và cục trường nhìn nhau, trên mặt thần sắc kinh sợ.

Lão Thử tiền bối bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng đi tới chỗ tủ lạnh.

Trước đó lão đặt Vô Tự Thiên Thư trong tủ lạnh, cũng không biết ngũ quỷ có trộm Vô Tự Thiên Thư đi hay không.

Cũng may, Vô Tự Thiên Thư vẫn ở trong tủ.

Nhưng đặt trong tủ lạnh Vô Tự Thiên Thư đã co lại rất nhiều.

Lão Thử tiền bối cầm Vô Tự Thiên Thư lên, nhẹ nhàng lật giở hai lần, cuối cùng tìm được một sợi lông vũ màu đen.

Sợi lông vũ kia toàn thân màu đen, to bằng ngón tay, toàn thân tản mát ra khí tức băng lãnh, nhìn qua không giống lông của loài chim thông thường.

Tôi nhìn Lão Thử tiền bối, hi vọng lão có thể cho tôi một lời giải thích!

Lão Thử tiền bối cầm sợi lông trong tay quan sát kỹ, đưa lên tai, dùng ngón tay nhẹ nhàng búng một cái, sợi lông vũ phát ra thanh âm huyên náo như gió thổi làm cây cỏ xao động.

Lão Thử tiền bối vừa nghe, gương mặt càng lúc càng khó coi.

Sau khi Lão Thử tiền bối buông sợi lông xuống, tôi lập tức hỏi lão nghe ra cái gì?

Lão Thử tiền bối thở dài

“Ngũ Linh Chiến Thư, lũ con cháu đến hạ chiến thư. Chỉ cần tiếp nhận Ngũ Linh Chiến Thư, chúng ta không thể bại, nếu bại thì sẽ hồn phi phách tán. Thắng thì coi như giải quyết được vụ án Vô Tự Thiên Thư. Xem ra Long Tuyền sơn trang đã không chờ được nữa..."

Trong lòng tôi lo sợ bất an, vội hỏi lão, chúng tôi có thể không ứng chiến hay không?

Dù sao chúng tôi vừa mới tới đây, còn chưa thăm dò nội tình kẻ địch.

Lão Thử tiền bối lắc đầu, như có điều suy nghĩ nói

“Ngũ Linh Chiến Thư không giống với các chiến thư khác, người nhận chiến thư chỉ có hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất là không ứng chiến, điều này cho thấy người nhận chiến thư đã sợ hãi, hạ tràng không khác gì thua trận cả. Lựa chọn thứ hai là nghênh chiến, bằng bản lĩnh thật sự phân cao thấp với đối phương."

Lý mặt rỗ tức khí nhảy chồm

“Ông nội nó, ai chế định ra cái quy tắc đáng chết này, không muốn nghênh chiến cũng không được, đây là phá hoại nghiêm trọng nguyên tắc cạnh tranh công bằng a! Là nhiễu loạn trật tự chủ nghĩa xã hội, cục trưởng, ngươi mau bắt hắn lại."

Cục trưởng lúng túng cười hắc hắc, không nói một lời.

Đã cùng đường mạt lộ, chúng tôi tránh né sẽ chỉ thêm bất lợi, cho nên tôi liền hỏi Lão Thử tiền bối có mấy phần nắm chắc có thể thắng được đối phương?

Lão Thử tiền bối trầm ngâm một lát, nói

“Một mình ta thì không được, nhưng nếu chúng ta hai người liên thủ, nói không chừng còn có cơ hội."

“Được."

Tôi nói

“Long Tuyền sơn trang ép chúng ta đã đủ thảm rồi, nếu không hoàn thủ, sợ là bọn hắn sẽ càng làm bậy, cưỡi lên đầu lên cổ chúng ta mà đi tiểu, cơn giận này ta nuốt không trôi."

“Đi, chúng ta đi chuẩn bị ngay."

Lão Thử tiền bối nói

“Mau đi chuẩn bị, thời gian vẫn còn kịp."

Nói xong, Lão Thử tiền bối liền nói với cục trưởng

“Cục trưởng, các ngươi hẳn là có quyền thi hành án tử hình chứ?"

Cục trưởng không hiểu nhìn Lão Thử tiền bối, không biết Lão Thử tiền bối có ý gì, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.

Lão Thử tiền bối nói

“Các ngươi xử bắn tội phạm, những thi thể không có ai nhận sẽ chôn ở nơi nào?"

Cục trưởng ngẫm nghĩ, nói

“Ở nghĩa trang công cộng cách đây không xa."

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top