Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 299: Lão Hoàng ngộ hại

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 74 lượt xem
  • 2161 chữ
  • 2025-05-15 11:42:13

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Chúng tôi tâm tình nặng nề gõ cửa phòng Lão Hoàng.

Nhưng không có ai ra mở cửa.

Tiểu Ái quắc mắt, một cước đá văng cửa, vọt vào trong.

Một mùi cháy khét nồng đậm xông vào mũi, khiến người ta tê cả da đầu.

Tôi nhìn thoáng qua Lão Thử tiền bối, lão lại lắc đầu nhìn Tiểu Ái.

Tôi biết lão muốn tôi ngăn Tiểu Ái, bên trong khẳng định đã không ổn, Lão Thử tiền bối không muốn Tiểu Ái xông vào lung tung.

Tôi liền vội ngăn lại Tiểu Ái đang vô cùng lo lắng, bảo nàng không nên làm loạn.

Lão Thử tiền bối đi đến trước cửa phòng ngủ, lỗ tai kề sát lên cửa, nghe ngóng động tĩnh bên trong.

Sau đó lại đưa tay gõ cửa.

Bên trong là yên lặng như tờ, không có ai đáp lại.

Lão Thử tiền bối lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, mở cửa phòng ngủ.

Cửa phòng ngủ vừa mở ra, trong nháy mắt mùi cháy khét lại càng nồng nặc truyền đến.

Tiểu Ái dù đang bịt miệng bịt mũi, nhưng vẫn không nhịn được nôn thốc tháo.

Trên giường có một người, người kia không ai khác chính là Lão Hoàng!

Thân thể trần trùng trục, không mảnh vải che thân, chăn che nửa người bên trái.

Nhìn qua vẫn không có gì khác thường, không có vết tích bị cháy.

Tôi cũng không vì vậy mà buông lỏng.

Tràng diện này thật cổ quái, thi thể không bị đốt cháy, vậy mùi cháy khét cổ quái kia từ đâu mà đến?

Lão Thử tiền bối cũng hồ nghi nhìn quanh phòng, trong phòng cũng không có dấu vết cháy, ngay cả khói cũng không có.

Sau đó tôi thấy Lão Thử tiền bối cắn răng một cái, đi tới lật chăn bông.

Tình cảnh dưới chăn làm chúng tôi giật mình!

Nửa bên thi thể bị chăn bông che kín đã biến mất, chỉ còn lại khung xương cháy thành than đen.

Da thịt đã biến thành tro tàn bám vào xương cốt, nhìn qua còn tưởng là một đống than cốc chất lên nhau.

Bên trái là nhục thân không chút tổn hại, bên phải là thân thể đã thành tro bụi.

Tương phản mãnh liệt thế này khiến tôi chịu không nổi, dạ dày cuộn lại, quay đầu ói ra.

Lý mặt rỗ cũng không chịu nổi, ngã ngồi trên mặt đất, hét thảm một tiếng.

Còn Tiểu Ái, có thể là sớm đã chuẩn bị tâm lý, nên cũng không chật vật như tôi.

Chỉ là sắc mặt xanh lét nhìn chằm chằm nửa thi thể cháy đen, không nói một lời, nước mắt từ khoé mắt chảy ra, không để ý đến hình tượng cảnh sát mà khóc lớn.

Lão Thử tiền bối bất đắc dĩ nói: "Được rồi, tất cả chớ khóc. Nhục thân bị đốt đi một nửa, hồn phách cũng bị hao tổn một nửa! Quỷ hồn kiểu này đã mất đi nhân hồn có ý thức tự chủ, là quỷ điên, lục thân bất nhận, nếu chậm chạp, hậu quả thiết tưởng sẽ không tưởng tượng nổi."

Tôi và Lý mặt rỗ an ủi Tiểu Ái, bảo nàng mau chóng thông báo cho lãnh đạo cục, cảnh sát chết không phải là chuyện nhỏ.

Tiểu Ái vẫn rất cảnh giác, nói: "Nếu lãnh đạo hỏi sao đêm hôm khuya khoắt lại xuất hiện ở nhà Lão Hoàng thì trả lời thế nào? Cấp trên chắc chắn sẽ không tin vào ma quỷ."

Chúng tôi cũng vì chuyện này mà cảm thấy đau đầu.

Cuối cùng tôi đem tất cả tiền vốn đặt cược vào Giang Bắc Trương gia.

Giang Bắc Trương gia đã có thể giúp cho Tiểu Ái vào được cục cảnh sát, thì ắt có thế lực nhất định trong ngành cảnh sát.

Cho nên tôi không chút do dự gọi điện thoại cho người của Giang Bắc Trương gia.

Nghe chính là Đại Kim Nha.

Tôi kể lại tình huống cho hắn, Đại Kim Nha rất kinh ngạc, nhưng cuối cùng vẫn nói: "Chúng tôi cứ việc phóng tay, không cần lo trước lo sau, cục cảnh sát bên kia đã có hắn lo, chúng tôi cứ chờ là được."

Không bao lâu đã có hai lãnh đạo cục tới.

Tiểu Ái gọi hắn là cục trưởng, xem ra Giang Bắc Trương gia rất có thế lực trong cục cảnh sát.

Cục trưởng đối với chúng tôi cũng rất khách khí, hỏi han ân cần, nói: "Không kịp tiếp đón từ xa gì gì đó."

Tôi thầm nghĩ tên cục trưởng này cũng không sạch sẽ, nhân viên chết mà vẫn có tâm tư đi nịnh bợ chúng tôi.

Nhưng đưa tay không đánh người tươi cười, tôi cũng không tiện nói gì.

Sau khi đáp qua loa, liền thúc giục hắn mau xử lý chuyện của Lão Hoàng.

Cục trưởng gật đầu, bộ dáng dũng mãnh không e sợ tiến vào phòng ngủ.

Nhưng vừa nhìn thấy thi thể Lão Hoàng thì thảm rồi.

Nếu không có chúng tôi ở đây, đoán chừng hắn đã sớm nôn ra mật xanh mật vàng…

Cục trưởng cường ngạnh kiềm chế cảm giác muốn ói.

Rất lâu sau sắc mặt mới tốt hơn một chút.

Lão Thử tiền bối nói: "Hồn phách Lão Hoàng đã lâm vào trạng thái điên dại, oán khí rất nặng, qua hai mươi bốn giờ sẽ có phản ứng, khẳng định sẽ đi hại người. Cho nên ta đề nghị mau chóng đem thi thể đi hoả táng, để hắn hồn phi phách tán, đây là cách duy nhất có thể ngăn cản hắn hại người."

Cục trưởng trầm mặc, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Lão tiên sinh, ý kiến của ngài ta đồng ý cả hai tay. Nhưng Lão Hoàng là nhân viên kì cựu của cục cảnh sát, chết không minh bạch như vậy, cấp trên khẳng định sẽ điều tra, hiện giờ chúng ta hỏa táng thi thể Lão Hoàng, đây không phải là có tật giật mình sao? Ta thì không sao, cùng lắm là mũ ô sa khó giữ, nhưng chư vị thì lại nguy hiểm."

Cái này đem đi lừa gạt người khác thì có thể, còn lừa gạt chúng tôi lại có chút coi thường rồi, có quỷ mới tin hắn, hắn rõ ràng là không muốn chọc phải phiền phức, đâu phải là suy nghĩ cho chúng tôi.

Nhưng lời của hắn cũng không phải là không có lý, Lão Hoàng dù sao cũng là nhân viên kì cựu, vừa mới chết còn chưa kịp điều tra đã hỏa táng, chắc chắn sẽ gặp rất nhiều chỉ trích.

Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Lão Thử tiền bối cũng thỏa hiệp, nói: "Thế này đi, mau chóng xử lý hiện trường cho thỏa đáng, sau đó đem thi thể đến nhà xác, tối nay ta sẽ nghĩ cách siêu độ cho hồn phách Lão Hoàng."

Tôi biết Lão Thử tiền bối đang an ủi cục trưởng, đã không thể siêu độ được nữa, dù sao hồn phách Lão Hoàng đã không hoàn chỉnh, chỉ có thể đánh cho hồn phi phách tán.

Cục trưởng liên tục gật đầu, đưa chúng tôi rời đi rồi báo cho tổ chuyên án đến xử lý.

Trải qua một phen giày vò cũng đã bốn giờ sáng, sắc trời cũng đã sáng lên.

Chúng tôi đều đã kiệt sức, nhưng Lão Thử tiền bối cũng không đưa bọn tôi về nhà Tiểu Ái nghỉ ngơi, mà lại đến nhà xác trông coi, thuận tiện còn đem Vô Tự Thiên Thư về nhà xác.

Mấy vong linh làm loạn trong nhà xác đều bị Vô Tự Thiên Thư hại chết, Vô Tự Thiên Thư đối với mấy vong linh đó có lực áp chế trời sinh, như vậy không cần lo lắng mấy vong linh đó nữa.

Chúng tôi đến gian phòng bên cạnh nhà xác nghỉ ngơi, trời còn chưa sáng đã bị cục trưởng đánh thức, nói đã chụp ảnh lấy chứng cứ nhà của Lão Hoàng, xử lý thỏa đáng xong xuôi rồi, bảo chúng tôi mau chóng đem thi thể đưa vào nhà xác.

Tôi nhìn thoáng qua thi thể Lão Hoàng lần nữa, nửa bên thi thể hoàn hảo đã cứng ngắc, biến thành màu nâu tím, nửa bên mặt vặn vẹo, hai mắt trợn trừng, con ngươi nhìn chằm chằm về phía trên đầu.

Trong lòng tôi rõ ràng đây là điềm báo thi biến, không khỏi có chút lo lắng.

Xử lý xong sự tình Lão Hoàng, cục trưởng muốn mời chúng tôi dự tiệc tẩy trần, nhưng chúng tôi đâu có tâm tư đi ăn tiệc nên đã cự tuyệt, chúng tôi muốn đến nhà xác trông coi hai mươi bốn giờ để tránh xảy ra việc bất trắc.

Cục trưởng có lẽ không muốn chúng tôi nghỉ ngơi trong gian phòng chật hẹp bẩn thỉu nên đặc biệt cho chúng tôi ở một gian phòng làm việc, nơi này cũng có thể nhìn thấy nhà xác.

Sau khi cục trưởng rời đi, tôi liền hiếu kỳ hỏi Lão Thử tiền bối, vì sao thi thể Lão Hoàng lại bị đốt cháy một nửa?

Lão Thử tiền bối thở dài: "Âm vật kiêng kỵ nhất chính là bị một đao đoạn âm duyên, Lão Hoàng cắt tờ giấy kia thành hai nửa, tương đương với việc cắt đứt vong linh trong âm vật a."

"Vong linh chỉ còn một nửa không những không giảm bớt tà lực, mà ngược lại vì oán khí bạo tăng mà càng thêm không kiêng nể gì cả! Cho nên mới có thể hại chết Lão Hoàng. Mà bởi vì vong linh bị cắt đứt một nửa, chỉ có thể bám vào nửa người Lão Hoàng, cho nên Lão Hoàng mới có tình trạng tử vong kỳ quái như thế ..."

Tôi bỗng nghĩ tới điều gì, vội hỏi Lão Thử tiền bối, chúng tôi vẫn chưa tìm được vong linh hại Lão Hoàng, nó có thể nào đi hại người khác không? Tuyệt không thể để nó chạy loạn khắp nơi.

Lão Thử tiền bối giải thích: "Cho nên hiện giờ chúng ta phải tới nơi ở của Lão Hoàng một chuyến, tìm cho ra tờ giấy da người. Trước đó còn lo lắng tìm tới tờ giấy da người đó sẽ chọc giận vong linh, cho nên ta mới không để cho các ngươi đi tìm, nhưng bây giờ là ban ngày, vong linh đã ngủ say, phải đi tìm ngay!"

Tiểu Ái đành phải lần nữa đưa bọn tôi tới nơi ở của Lão Hoàng, lăn qua lộn lại tìm kiếm.

Cuối cùng Lý mặt rỗ tìm được tờ giấy trong mớ giấy tờ công việc của Lão Hoàng.

Lão Thử tiền bối thận trọng dùng vải bọc tờ giấy da người lại, mang về nhà xác sau đó ghép lại lên trang cuối của Vô Tự Thiên Thư.

Tiếp theo là chờ đợi dài đằng đẵng, chúng tôi phải chờ đêm đến, quỷ hồn ẩn hiện mới có thể đối phó bọn chúng.

Đương nhiên, nhiệm vụ chủ yếu là triệu hồi hồn phách Lão Hoàng, đánh cho hồn phi phách tán, tránh nó làm ra chuyện thương thiên hại lí.

Một ngày này vô cùng dày vò, nằm trên giường căn bản là không ngủ được, tới lui đều là sự tình Vô Tự Thiên Thư.

Liên tiếp phát sinh những cái chết quỷ dị ly kỳ, đoán chừng trong lòng Tiểu Ái đã lưu lại bóng ma không thể xóa nhòa, nàng cũng không dám một mình về nhà ngủ, dứt khoát cùng chúng tôi ở trong phòng làm việc.

Đến trưa, vừa mới buồn ngủ thì lại bị cục trưởng đánh thức, mời chúng tôi đi dự tiệc tẩy trần.

Tôi và Lão Thử tiền bối ngại nhất là tiệc xã giao như vậy, đều không muốn đi, nhưng vì cục trưởng đau khổ cầu khẩn và Lý mặt rỗ góp lời nói khéo, cuối cùng vẫn đi.

Lần này người tới dự tiệc đều là người đứng đầu cục công an, đủ thấy cục trưởng đối với chuyện này rất coi trọng.

Đồng thời trong lòng tôi cũng rất tò mò, Giang Bắc Trương gia rốt cuộc có thế lực to lớn nhường nào lại khiến cục trưởng cục cảnh sát coi trọng như vậy?

Tôi hỏi bóng gió vài câu đã hiểu cục trưởng cũng không biết đến Giang Bắc Trương gia, có lẽ hắn căn bản là không có tư cách được biết.

Hắn nhận được mệnh lệnh trực tiếp từ công an tỉnh.

Điều này khiến tôi giật mình, vạn lần không ngờ được, thế lực của Giang Bắc Trương gia lại vươn tới công an tỉnh.

Cho dù quyền thế to lớn như Giang Bắc Trương gia vẫn bị Long Tuyền sơn trang bức cho phải thận trọng từng bước, xem ra thế lực của Long Tuyền sơn trang lại càng cường đại, nếu như có thể thì cả hai bên tôi đều không muốn trêu chọc.

Tôi liền nghĩ tới viên cảnh sát thực tập đưa giày cho Tiểu Ái khẳng định cũng là người của Long Tuyền sơn trang, liền hỏi cục trưởng có biết về viên cảnh sát thực tập kia không?

Bầu không khí lập tức lúng túng, cục trưởng trên mặt cười ngượng: "Kỳ thật tên thực tập sinh kia đã bị thay thế, đến khi hắn từ chức, chúng ta mới phát giác ra."

"Thay thế?"

Tôi giật mình, vội hỏi cục trưởng rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top