Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 296: Bí ẩn người tự bốc cháy

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 71 lượt xem
  • 1855 chữ
  • 2025-05-15 10:50:08

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trong lớp da giày có một tầng giấy vàng nhạt mỏng như cánh ve!

Lớp giấy mặc dù khô ráo nhưng lại mềm dẻo hơn nhiều so với giấy bình thường.

Càng quan trọng hơn là lớp giấy nhìn rất mỏng này lại khá nặng, nặng ngang với một tấm sắt có diện tích tương đương.

Tôi buồn bực, trong hiểu biết dường như không có vật liệu gì có thể làm ra loại giấy này.

Tôi đem tờ giấy kia đưa cho Lão Thử tiền bối xem.

Mới đầu lão cũng u mê không hiểu gì, lật tới lật lui mà nhìn, cuối cùng lắc đầu, nói không biết thứ này.

Tiểu Ái tò mò nói: "Trong giày sao lại có thứ đồ chơi này? Trừ phi là phát minh mới độc quyền."

Nha đầu này thật đúng là não tàn a, đến bây giờ vẫn chưa biết mình bị người ta chơi một vố.

Thế là tôi theo 'nghĩa vụ' nhắc nhở nàng một chút, nàng vậy mà vẫn chưa tin, nói tôi hâm mộ nên đố kỵ à?

Nhỏ nhen nên mới nghi ngờ người khác.

Tôi cũng lười tranh luận, chỉ thận trọng gói kỹ vào trong giấy.

"A, ta chợt nhớ tới một chuyện."

Tiểu Ái bỗng nhiên gõ trán nói: "Thứ này hình như ta đã gặp qua."

"Ở đâu?"

Tôi theo bản năng hỏi.

"Cái này phải nói từ vụ án..."

Tiểu Ái nói.

Tôi lập tức bảo Tiểu Ái kể lại vụ án, tới tận giờ chúng tôi vẫn không biết Tiểu Ái rốt cuộc đang phụ trách vụ án gì.

Tiểu Ái đã nhìn thấy tận mắt quỷ hồn, đối với chúng tôi rất tín nhiệm, cho nên kể lại chi tiết vụ án cho chúng tôi.

Chuyện này là từ một tuần trước.

Một tuần trước, Tiểu Ái mới đến cục cảnh sát thực tập không lâu.

Nhưng tiếp nhận toàn là chuyện lông gà vỏ tỏi mâu thuẫn vớ vẩn, lưu manh đánh nhau ẩu đả các loại, điều này khiến nàng vốn đầy lòng khát vọng, một lòng muốn làm nữ siêu nhân phạt ác trừ gian rất phiền muộn, cả ngày tỏ ra bộ dáng có tài nhưng không gặp thời.

Không lâu sau, Tiểu Ái rốt cục đã nhận được vụ án mạng đầu tiên trong đời, điều này khiến Tiểu Ái rất hưng phấn, thề nhất định phải bắt được hung thủ!

Người báo án nói đêm hôm khuya khoắt trông thấy nhà sát vách cháy, ánh lửa ngút trời, còn có rất nhiều tiếng quỷ khóc sói gào, làm người ta sợ hãi.

Trong căn phòng bị cháy là một thanh niên đang chờ việc, chỉ có một người ở, cửa phòng khóa chặt, hắn căn bản là không thể phá cửa mà vào, cho nên mới báo cháy.

Nhưng khi đội chữa cháy chạy đến, lửa đã tắt, đến nửa tia lửa cũng không có, thậm chí ngay cả khói cũng đã biến mất vô tung vô ảnh.

Nếu như không phải từ trong khe cửa bay ra mùi than cốc nồng đậm thì đội chữa cháy còn hoài nghi người báo án đang đùa bọn hắn.

Khi đội chữa cháy phá cửa vào, tất cả đều trợn tròn mắt.

Trên bàn đọc sách, có một người đang ngồi thẳng, toàn thân đã thành tro bụi, từ trên xuống dưới không hề có một khối da thịt hoàn chỉnh.

Bụng cũng bị lửa đốt thành một cái lỗ lớn, thậm chí có thể nhìn thấy nội tạng cháy khét, máu đã khô, dường như dùng tay nhẹ đâm một cái là có thể đổ sập.

Mà những chỗ khác không có dấu vết bị bỏng, bất luận là ghế người chết ngồi, hay bàn, thậm chí ngay cả quyển sách trong tay thi thể vẫn hoàn hảo không chút tổn hại.

Tràng diện này quá quỷ dị, đội chữa cháy hoài nghi là có người cố ý sát hại người chết, sau đó chuyển thi thể đến hiện trường thứ hai.

Nhưng phỏng đoán này không hợp lý, dù sao hàng xóm nói nhìn thấy gian phòng ánh lửa ngút trời, còn có vô số tiếng quỷ khóc sói gào.

Nhưng đội chữa cháy không muốn gây phiền toái cho chính mình, nên đã báo cảnh sát, đem cục diện rối rắm này ném cho đội cảnh sát hình sự.

Tiểu Ái mang người tới đó cũng bị tràng diện này làm chấn động, điều này căn bản là không thể dùng khoa học để giải thích, trên lý thuyết căn bản là không làm được.

Vì sao thi thể đã cháy thành tro bụi, mà những đồ vật bên cạnh vẫn không hề gì?

Nhất là cuốn Vô Tự Thiên Thư trong tay thi thể càng khiến cho người ta nghĩ không ra.

Tiểu Ái đau cả đầu, đành phải theo quy củ trước tiên là chụp ảnh hiện trường sau đó thu thập vật chứng.

Thi thể bị cháy quá nghiêm trọng, nhẹ như đứa trẻ ba tuổi.

Cuốn Vô Tự Thiên Thư kia là manh mối rất quan trọng, cho nên Tiểu Ái chuẩn bị mang Vô Tự Thiên Thư về.

Nhưng khi đám người định cầm Vô Tự Thiên Thư lên, chuyện quỷ dị lại phát sinh, bất luận bọn hắn cố gắng như thế nào, Vô Tự Thiên Thư nặng như một khối đá lớn đè lên bàn, so với một cái TV còn nặng hơn.

Tiểu Ái sau khi thu thập vật chứng đã đem toàn bộ tinh lực đặt lên vụ án này, dùng hết sở học của bản thân, từ tìm dấu tay, dựa vào dấu vết để lại đi tìm hung thủ.

Nhưng những chuyện không thể tưởng tượng cứ nối nhau mà đến.

Đầu tiên là bên pháp y giải phẫu thi thể, phát hiện thi thể mặc dù toàn thân đều bị cháy, nhưng có một bộ phận lại là hoàn hảo không chút tổn hại chính là móng tay, vẫn có đủ lượng nước tựa như tay của người sống.

Cuối cùng pháp y kết luận đây là hiện tượng cơ thể tự bốc cháy rất hiếm thấy, trong đó có rất nhiều điểm đáng ngờ.

Sau đó là người trực phòng lưu vật chứng nói nửa đêm luôn nghe thấy trong phòng có tiếng của ngàn vạn người đồng thanh kêu oan rất yếu ớt, cuối cùng hắn phát hiện ra thanh âm chính là từ cuốn Vô Tự Thiên Thư phát ra.

Còn có người trực ban ở nhà xác suốt hai ngày nay luôn lớn tiếng, nói nhất định phải mau chóng tìm một người nữa cùng làm, bởi vì từ khi đưa thi thể chết cháy về đây, đêm hôm khuya khoắt trong nhà xác luôn có tiếng người đang ngâm thơ làm câu đối, con mẹ nó làm người ta sợ hãi muốn chết!

Mấy chuyện linh dị này đều liên quan đến vụ án Tiểu Ái phụ trách.

Nàng sợ truyền ra ngoài sẽ làm lòng người náo động nên đã giở tất cả vốn liếng ra để ngăn chặn những việc linh dị này.

Nhưng chuyện này vẫn truyền đến tai một người bà con của nàng.

Người bà con xa đó và nhà Tiểu Ái đã mấy chục năm chưa qua lại.

Tiểu Ái chỉ nhớ đó là một lão đầu bằng tuổi cha mình.

Lúc nàng còn nhỏ, lão đầu kia và phụ thân nàng đánh một trận, sau đó cả đời không qua lại với nhau.

Chỉ đến khi phụ thân chết, lão đầu kia mới đến phúng viếng, giúp đỡ Tiểu Ái một chút, thậm chí Tiểu Ái được làm cảnh sát cũng là do lão đầu dùng quan hệ trợ giúp.

Lão đầu kia biết chuyện của Tiểu Ái tao ngộ liền phái mấy người chúng tôi đến hiệp trợ Tiểu Ái phá án, còn cảnh cáo Tiểu Ái, nói vụ án này có khả năng liên quan tới những chuyện linh dị, bảo nàng tuyệt đối đừng phớt lờ!

Đây cũng chính là lí do mà Tiểu Ái thấy phản cảm với chúng tôi, cảm thấy cái gì mà chuyện linh dị rắm chó, ba người chúng tôi thuần túy là hạng người hết ăn lại uống, giống như mấy lão thầy bói trên phố.

Chỉ là nàng vạn lần không ngờ, chúng tôi đến lại cứu được tính mạng của nàng...

Tôi luôn tin rằng cho dù hôm nay không triệu hồi con quỷ đen như than cốc ra, hắn sớm muộn cũng sẽ hại Tiểu Ái.

Chúng tôi nghe xong lời Tiểu Ái nói đều lâm vào trầm tư.

Nếu sớm nói ra thì chúng tôi đã không gặp nhiều rắc rối như thế?

Vô Tự Thiên Thư khẳng định chính là âm vật.

Còn quỷ đen thui sẽ không phải là thanh niên chờ việc chết cháy chứ?

Tôi nói ý nghĩ của mình với Lão Thử tiền bối, Lão Thử tiền bối lại lắc đầu, nói hẳn không phải.

Vong linh hôm nay chúng tôi đụng phải là một con mọt sách cổ đại, chỉ biết ngâm thơ làm câu đối, quả thực là loại đọc sách đọc đến choáng váng, giờ đâu có loại người này.

Tôi ngẫm nghĩ, Lão Thử tiền bối nói cũng có lý.

Nhưng có một điều chúng tôi đều thống nhất, đó là tờ giấy kia hẳn là từ trong 'Vô Tự Thiên Thư'.

Tôi cảm thấy chúng tôi nhất định phải nhìn thấy tận mắt Vô Tự Thiên Thư.

Sau đó, Lão Thử tiền bối liền trầm tư.

Tôi nhìn lão đang suy nghĩ nghiêm túc, cũng không định quấy rầy.

Nghĩ một lát, Lão Thử tiền bối bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn tôi: "Mấy giờ rồi?"

Tôi nhìn đồng hồ: "Năm giờ bốn mươi."

"Đi tìm một ít đỉa tới đây."

Lão Thử tiền bối nói: "Đỉa đã hút no máu chó mực, trước sáu rưỡi nhất định phải có."

Tôi vội vàng hỏi Lão Thử tiền bối muốn tìm đỉa làm gì?

Lão Thử tiền bối có chút không nhịn được nói: “Sao nói nhảm nhiều như vậy, bảo ngươi chuẩn bị thì ngươi mau đi chuẩn bị đi.”

Tôi bất đắc dĩ nhún vai, không nói gì thêm vội vội vàng vàng chạy đi chuẩn bị.

Tiểu Ái đi cùng tôi, nói nàng biết nơi có đỉa.

Gần đó có một chợ hải sản, trong đó có bán đỉa sống.

Tôi buồn bực hỏi Tiểu Ái sao lại đỉa sống?

Đừng nói là để ăn a.

Tiểu Ái nhìn tôi như nhìn quái vật, nói không phải để ăn, chẳng lẽ là dùng đến trị bệnh cho dì ngươi à?

Ngươi thật có ý tứ.

Tôi bỗng thấy buồn nôn, từng thấy ăn côn trùng ăn rắn, không ngờ đến cả đỉa cũng không tha.

Tiểu Ái tìm mua ba cân đỉa, đỉa chen chúc trong thùng, tiếng phát ra làm tôi tê cả da đầu.

Chúng tôi lại mua một con chó mực, đánh chết rồi cho đỉa hút máu.

Sau khi trở về, Lão Thử tiền bối không kịp chờ đợi đã đem tờ giấy kia trải lên trên bàn, chọn ra hai mươi con đỉa no máu, thận trọng đặt lên tờ giấy mỏng như cánh ve đó.

Mới đầu đỉa vẫn tự do tự tại bò trên đó, nhìn qua cũng không có gì đặc biệt, chỉ là bất luận đỉa bò về hướng nào cũng không ra khỏi tờ giấy.

Ba!

Cứ như vậy sau một khoảng thời gian, thân thể một con đỉa bỗng vỡ ra, máu trong người nó nháy mắt dính lên trang giấy.

Lão Thử tiền bối tựa hồ bị tiếng nổ bất thình lình làm giật mình, nhịn không được toàn thân run run một chút, hai mắt càng cảnh giác nhìn tờ giấy trắng.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top