Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 152: Chứng mất trí nhớ

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 435 lượt xem
  • 1445 chữ
  • 2021-10-11 20:41:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nhất Sơ hít sâu một hơi, nhìn về phía Bạch Mi thiền sư.

Bạch Mi thiền sư ha ha cười nói "Dạ Long Đạm quả nhiên là đồ tốt, là vật chính nghĩa vậy mà bị mang đến chợ quỷ. Xem ra đêm qua cũng không phải là Dạ Long Đạm bị trộm, mà là Dạ Long Đạm bảo vệ thôn dân, trục xuất toàn bộ ma quỷ tham gia chợ quỷ! A di đà phật, công đức vô lượng a."

Lý béo hưng phấn kéo áo Bạch Mi thiền sư hỏi "Nói như vậy, Dạ Long Đạm vẫn còn trong thôn trang?"

Bạch Mi thiền sư gật đầu "Hẳn là còn. Nếu chúng ta vận khí tốt có thể mượn Dạ Long Đạm dùng một lát, vậy đã là tốt lắm rồi..."

Nhất Sơ trên mặt cũng toát ra vui vẻ như trút được gánh nặng. Mặc dù cười rất miễn cưỡng, nhưng có thể trông thấy hắn cười cũng đã là kỳ tích.

"Đi thôi, đi xem Dạ Long Đạm một chút."

Nhất Sơ nói.

Giờ phút này, chúng tôi đều giống nhau, không hề nghĩ tới nguồn gốc sự việc trong vòng một đêm chuyển biến nhanh như vậy.

Chúng tôi theo Nhất Sơ chui ra khỏi bụi rơm, theo hướng gian nhà ngói hôm qua mà đi tới. Vì hôm qua khi hai thôn dân nói chuyện, có nói tới việc Dạ long đạm đang ở nhà Chung thúc.

Khi chúng tôi tới nhà Chung thúc, thì thấy một ông già ước chừng năm chục tuổi đang bổ cúi, một cái radio nát đang phát Triệu Bản Sơn, tôi có chút hâm mộ cuộc sống của lão nông này.

Nhìn thấy chúng tôi lão đầu buông xuống rìu hỏi "Các ngươi tìm ai?"

- "Lão tiên sinh, chúng ta tới nơi này du lịch, phát hiện phong thủy gian nhà của ngươi đặc biệt tốt, cho nên tiến đến xem."

Tôi tùy tiện viện lý do.

"Lừa đảo, mau đi đi!"

Lão già không chút khách khí liền đuổi chúng tôi ra ngoài.

Tôi lập tức khoát tay "Đừng đừng đừng, lão tiên sinh, đây là cho ngài."

Nói xong móc túi ra mấy trăm tệ, nhét vào ngực lão "Chúng tôi không có yêu cầu khác, muốn ngài cho vào thăm quan một chút, xem qua phong thuỷ nơi đây."

Lão đầu nhìn thấy tiền, thái độ lập tức chuyển biến, lão vừa cười vừa nói "Vậy thì cứ thoải mái xem đi! Không ngờ gian nhà nát này lại có phong thủy tốt. Bảo sao ta lớn tuổi vậy rồi vẫn có thể chẻ củi gánh nước, lũ thanh niên cũng không thể sánh bằng."

Tôi lễ phép cười cười, sau đi dạo vòng quanh khuôn viên.

Dạo qua một vòng, tôi hỏi dò “Lão tiên sinh, có phải ngươi đang giữ một thứ gọi là long giác?”

 - "Cái gì long giác? Không có."

 Lão đầu đáp.

"Mấy ngày trước đào từ dưới đất lên đó."

Tôi nhắc nhở. Lão đầu mờ mịt "Nói gì vậy, mấy ngày nay ta chưa xuống ruộng làm việc..."

Tôi càng kinh ngạc "Thật ư?"

Lão đầu thề nói "Ta lừa ngươi trời đánh chết."

Tôi còn muốn tiếp tục hỏi tiếp nhưng Nhất Sơ lại ra dấu nhìn tôi nói "Đi thôi."

 Đi?

Còn chưa thấy được Dạ Long Đạm đã đi?

Nhất Sơ trong đầu đang suy tính gì đây. Trước thái độ cứng rắn của Nhất Sơ, chúng tôi liền rời đi.

Đi đến đầu thôn, hắn mới dừng bước lại nói "Kì quái..."

Tôi vội vàng hỏi Nhất Sơ có gì kì quái?

Nhất Sơ giải thích "Lúc nãy khi các ngươi nói chuyện, ta vẫn đang ngó chừng lão già kia, lão từ đầu tới cuối không hề nói dối, cho nên ngươi có hỏi tiếp cũng vô dụng. Mà lại ta có cảm giác khí tức Dạ Long Đạm đã biến mất, thôn trang này thật sự là quá kì quái."

Tôi cũng không tin, trong tiềm thức tôi cảm thấy, lão già kia không muốn chúng tôi thấy Dạ Long Đạm.

Đúng lúc này từ cổng thôn có thôn dân đi qua, người này tôi nhìn thoáng qua liền nhận ra, không phải là người hôm qua nói Chung thúc đào ra long giác sao?

 Hắn chắc chắn biết. Tôi lập tức chạy lên mời thôn dân kia điếu thuốc, vừa cười vừa nói "Huynh đệ, chúng ta là người của Cục bảo hộ văn vật, nghe nói chỗ các ngươi đào ra một cái long giác, cho nên đến đây giám định một chút."

Hắn sửng sốt, nhìn tôi không hiểu chuyện gì.

"Yên tâm, chúng ta chỉ tới quay chụp ảnh, giám định một chút, quyết không đem đồ vật đi."

Đối phương càng hồ đồ "Ngươi nói cái gì? Ta nghe không hiểu. Cái gì long giác, ngươi nghe ai nói? Tìm lộn chỗ rồi."

Tôi quay đầu nhìn thoáng qua Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ, sắc mặt hai người cũng không dễ nhìn.

Tôi gấp gáp nói "Huynh đệ cẩn thận suy nghĩ lại một chút, gần đây Chung thúc không phải đào từ trong lòng đất ra một vật gọi là long giác sao? Chúng tôi muốn nhìn một chút xem có đúng là long giác hay không, dù sao rồng cũng là loài vật trong truyền thuyết? Mọi người rất hiếu kì."

- "Có bị bệnh gì không?"

Thôn dân kia dở khóc dở cười nói "Long giác gì chứ? Nếu là đào được long giác, chúng ta đã sớm đi làm Long vương gia, làm gì còn thời gian đứng đây tán phét với ngươi”

Tôi nhìn hắn tựa hồ không hề giống nói láo, trong lòng càng lo sợ đến bất an, rốt cuộc chuyện gì xảy ra khiến các thôn dân trong một đêm tất cả mất trí nhớ?

"Ngươi còn nhớ ngày hôm qua sương mù dày đặc không?"

Tôi hỏi dò. "Sương mù, sương mù gì? Không có việc gì ta về đây, ta còn phải đi gặt ."

Nói xong, thôn dân liền muốn rời đi.

"Chờ một chút, ngươi thật không có cảm giác gì sao? Gia súc thôn các ngươi sao đều không thấy đâu?"

 - "Ừm?"

Nghe tôi nói như vậy, thôn dân lúc này ngây người, không hiểu nhìn tôi "Gia súc không thấy đâu, gia súc không thấy đâu?"

Hắn như đang nói mê, cả người đều choáng váng, một mực lẩm bẩm câu nói này, sau đó đi ra. Tôi có chút lo lắng nhìn hắn, tại sao hắn lại trở nên dở người thế này.

Tôi trở lại bên Bạch Mi thiền sư, hỏi hắn rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

Thôn dân làm sao lại mất trí tập thể. Bạch Mi thiền sư thở dài nói "Xem ra chúng ta muốn lấy được Dạ Long Đạm rất khó khăn. Đối phương vậy mà có thể khống chế đầu óc tư tưởng toàn thôn, bị bọn hắn tẩy não, loại năng lực này, sợ là chúng ta không chống lại được."

Lý mặt rỗ kêu lên "Ta cũng không tin lại có thứ tà môn như vậy, ta phải điều tra đến cùng là ai trộm Dạ Long Đạm."

Tôi nhìn Nhất Sơ, Nhất Sơ cũng là một vẻ mặt lạnh lùng.

"Đi thôi."

Bạch Mi thiền sư phất tay nói "Tìm một chỗ nào đó, mọi người lại thương lượng một chút."

Chúng tôi bất đắc dĩ đi theo Bạch Mi thiền sư, tâm trạng chìm xuồng.

Chuyện này biến đổi bất ngờ, độ phức tạp vượt xa tất cả những phi vụ âm vật tôi gặp trước đây.

Nhưng mặc kệ có thể lấy được Dạ Long Đạm hay không, chúng tôi đều phải thử một phen. Chúng tôi vừa đi mười phút đồng hồ, liền chợt nghe trong thôn trang truyền đến một trận thanh âm cầu cứu "Người đâu tới đây mau, tới đây mau, Thiết Ngưu treo cổ."

Bạch Mi thiền sư sắc mặt trong chốc lát biến thành màu xám "Không được rồi, mau quay lại, vật kia động thủ với thôn dân!"

Nói dứt, Bạch Mi thiền sư liền tăng nhanh tốc độ, chúng tôi cũng theo sát phía sau. Chúng tôi phát hiện, rất nhiều thôn dân tụ tập tại một ngôi nhà chỉ trỏ, mà tại cửa ngôi nhà kia đang treo một người.

Ánh mắt của hắn trợn trừng lên, tràn ngập sợ hãi, đầu lưỡi đẩy ra ngoài, khóe miệng lại có chút giương lên, trước khi chết tựa như là làm mặt quỷ, bộ dáng rất kỳ quái.

Hơn nữa, đó lại chính là kẻ tôi vừa dò hỏi ở cổng thôn về Dạ Long Đạm. "A di đà phật!"

Bạch Mi thiền sư xoay người khom lưng chào, liền mang theo chúng tôi vội vàng rời đi.

"Ngươi hại chết hắn..."

Đi được một đọan, Bạch Mi thiền sư bỗng nhiên ánh mắt sáng rực nhìn tôi nói. "Ý ngươi là gì?"

Tôi lập tức sửng sốt một chút "Chính hắn treo cổ tự sát, đâu liên quan tới ta."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top