Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch)
  4. Chương 73: Hối hận

Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch)

  • 71 lượt xem
  • 929 chữ
  • 2024-11-18 07:52:56

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Còn có đại sư huynh... Đại sư huynh lại là...

Nhớ lại những điều bản thân đã nghe Trần Vô Ưu nói suốt thời gian qua.

Đôi mắt của Tiêu Thanh Anh dần chìm vào bóng tối, không còn nhìn rõ bất cứ thứ gì nữa.

“Khiêng đi.” Giọng nói của Trần Vô Ưu từ bên ngoài truyền đến.

“Hoàng lão đại chỉ muốn tiểu tử kia.” Tiêu Đằng nói. "Hắn trúng kế của ta bị đuổi đi

rồi, ngươi định làm như nào?"

“Khi sự việc được giải quyết, toàn bộ Thanh Hòa Cung sẽ do cha ta quyết định, đến lúc đó giải quyết sự viêc cũng sẽ không quá muộn.” Trần Vô Ưu trả lời.

Tiêu Thanh Anh từ từ rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh.

Nàng đoán rằng chắc hẳn nàng đã bị trúng một loại mê dược nào đó. Sự sợ hãi và hoảng loạn trong lòng nàng gần như hoàn toàn nhấn chìm nàng.

Nàng nhớ đến Trương Vinh Phương, người đã bị cha nàng đuổi đi trước đây, hơn nữa lúc đuổi người đi, biểu hiện của Tiêu Đằng, trong lòng nàng cũng hiểu được, là do đối phương cố tình muốn đuổi những người có thể giúp nàng đi...

Ngoài ra còn có một người theo dõi họ trước đó, Tiểu Nhiễm, nói không chừng cũng bị bọn họ...

Tiêu Thanh Anh càng nghĩ về điều đó, nàng càng sợ hãi. Nỗi buồn vì bị lừa dối lúc đầu đã bị dập tắt bởi rất nhiều hoảng loạn.

Nàng không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình, nàng không biết mình sẽ bị đưa đi đâu.

'Cha! Cha... người đang ở đâu? '

Nàng đột nhiên nhớ ra rằng, nếu lúc đó nàng lên tiếng muốn lưu lại Trương Vinh Phương sư đệ, mà không phải là im nặng để hắn bị oan.

Có lẽ như vậy sẽ không để Tiêu Đằng đến chăm sóc bản thân nàng.

Thì sẽ không có chuyện như thế này xảy ra...

Phù.

Chẳng bao lâu, nàng được đưa vào trong chiếc rương hình chữ nhật, nắp đậy kín, bên trên đặt rất nhiều đồ vật linh tinh.

Tất cả đều là quần áo, dép tre, lông thú và những thứ tương tự.

Có một số lỗ thông gió thô ở bên cạnh hộp, có thể là sợ nàng bị ngạt thở bên trong.

Trần Vô Ưu không đi cùng hai đạo nhân, mà gọi một đạo nhân khác ra ngoài.

Đạo nhân này thân hình khôi ngô, trên mặt đều là râu đen, cao hai mét, khí phách hiên ngang, áp bách. Đó là một cao thủ khác của phòng tuần chiếu, Kỳ Sơn đạo nhân.

“Kỳ Sơn thúc, người sẽ giao cho thúc rồi, không cần theo sát, cứ theo ở phía sau xa xa chút, để tránh người khác phát hiện có gì đó không đúng.” Trần Vô Ưu dặn dò.

“Ừ.” Kỳ Sơn gật đầu.

Trên thực tế, nếu không phải hôm trước cầu Thăng Tiên xảy ra chuyện, bị theo dõi chặt chẽ, thì bên kia mới là cách thuận tiện nhất để xuống núi.

Chiếc rương từ từ được nhấc lên, bước nhanh về phía con hẻm bên hông Đạo cung.

Kỳ Sơn đạo nhân mang theo đèn lồng, đi theo phía sau để đảm bảo rằng sẽ không có vấn đề gì xảy ra.

Một lúc sau, bên ngoài không nghe thấy tiếng nói gì nữa.

Tiêu Thanh Anh mê man, bị khiêng đi rung rung lắc lắc một hồi, nàng bị cố định trong rương, toàn thân bị tạp vật đâm trúng, nhét chặt, không thể nhúc nhích.

Chỉ còn đầu là có thể miễn cưỡng chuyển động.

Nước mắt chảy xuống như sợi chỉ đứt đoạn, chẳng mấy chốc đã thấm ướt quần áo thô ráp bên cạnh.

Cót két, cót két.

Đòn gánh mang chiếc rương liên tục phát ra những tiếng động nhỏ.

Trên đường đi, thỉnh thoảng có tiếng đạo nhân cùng nhau nói chuyện, đi ngang qua chiếc rương.

Tiêu Thanh Anh muốn cầu cứu nhưng nàng không thể phát ra âm thanh, mở miệng ra cũng không thể ngậm lại được.

Toàn thân bị tê liệt hoàn toàn, không thể cử động được chút nào.

Chiều tối, tiếng trống chạng vạng vang lên khe khẽ.

Toàn bộ Thanh Hòa Cung vang vọng với một cảm giác yên bình xa xôi.

Chiếc rương đi qua Huyền Tâm điện, đi qua hai điện thờ phụ, băng qua phòng thư, và chậm rãi đi về phía sơn môn với tiếng kẽo kẹt nhịp nhàng.

Nói chung, đồ lặt vặt đều được đặt ở ngoài sơn môn, chờ đệ tử tạp dịch xuống núi vào sáng sớm ngày hôm sau khiêng xuống để xử lý.

Vì vậy, điểm đến của họ hẳn là sơn môn.

Chẳng mấy chốc, hai đạo nhân khiêng rương đi ngang qua Nghênh Tùng điện.

Trương Vinh Phương và Trương Tân Thái đang cùng nhau thảo luận về các bước tiến của Triều Khí phù mà họ vừa học được.

Hai người đang đi trong đường tắt, khi đi ngang qua chiếc rương thì Trương Vinh Phương đột nhiên hơi nhíu mày.

Mũi hắn giật giật, ngửi thấy một mùi phấn thoa mặt quen thuộc.

Quay đầu lại, ánh mắt rơi vào chiếc rương mà hai người đang mang. Nơi đó chính là nguồn gốc của mùi hương này.

Hương thơm này... là phấn thoa mặt mà Tiêu Thanh Anh yêu thích nhất.

Hắn không thể nhớ sai.

Dù gì thì hắn cũng đã ở bên Tiêu Thanh Anh lâu như vậy, và hắn biết rất rõ thói quen sinh hoạt của nàng.

Đối với bất cứ ai, ở cùng lâu như vậy, cũng đều sẽ biết.

“Sao vậy?” Trương Tân Thái ở bên nghi ngờ hỏi.

"Không có gì đâu, chỉ là hình như có mùi của Tiêu sư tỷ, ở bên trong chiếc rương kia..." Trương Vinh Phương lắc đầu nói.

Bên trong rương, hai mắt Tiêu Thanh Anh thoáng mở to.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top