Dịch: Hoangforever
***
Người ta nhìn tôi lao vào lửa rồi la làng bảo tôi bị điên.
Tất nhiên, tôi không điên.
Ngược lại là đằng khác. Tôi hiểu tình hình lúc đó rõ hơn bất kỳ ai.
“…Quay lại rồi.”
Địa ngục của tôi. Căn phòng trọ rộng 3.5 pyeong (tầm hơn 11m²).
Báo cũ vẫn dán đầy tường. TV vẫn đang phát trực tiếp.
Là bản tin mà bây giờ tôi nghe đến lần thứ ba.
Tin nóng đây!
Guild Hắc Long lại thất bại trong nỗ lực chinh phục tầng 40 của Tháp…
Tôi đã quay lại ngày hôm qua.
‘Ổn. Skill hoạt động chuẩn.’
Khác với lần trước, tôi không buồn nhìn cái TV thêm lần nữa.
Không cần thiết.
Chỉ một điều quan trọng: Skill “quay lại 24 tiếng” hoạt động bình thường.
Chừng đó là đủ.
Chừng đó là đủ để tôi… giết Viêm Đế.
[Hiện tại, Hunter Rank của bạn là F.]
[Không phát sinh bất kỳ hình phạt nào từ Skill.]
“Đúng như mình nghĩ.”
Tôi lẩm bẩm.
Đồng hồ Cót của Kẻ Hồi Quy …
Càng lên Rank cao thì Penalty càng nặng.’
*Penalty: hình phạt mà người chơi phải chịu khi vi phạm các quy tắc
Nói cách khác, khi Rank thấp lè tè như tôi, gần như chẳng có Penalty gì cả.
Với một F-rank như tôi bây giờ, skill này… là miễn phí.
‘Giờ là lúc.’
Khi tôi vẫn còn là F-rank, lúc này đây—
Đó là thời điểm duy nhất mà tôi còn hy vọng săn được Viêm Đế.
‘Là cơ hội cuối cùng.’
Tôi lôi từ balo ra một con dao.
Một con dao cũ.
Tôi đã dùng nó từ những ngày đầu bước vào nghề Hunter.
Giờ không còn đủ sắc để giết Monster nữa…
*Monster : Quái vật
…nhưng để giết người, thế là quá dư.
‘Làm sao để giết Viêm Đế?’
Tôi tiếp tục suy nghĩ.
‘Hợp tác với Thánh Nữ – khi cô ấy còn sống?
Báo cho GuildHắc Long biết tôi có năng lực hồi quy, rồi dùng đó làm bằng chứng, vạch kế hoạch nhốt hắn vĩnh viễn?
Hay là quay lén cảnh hắn giết Thánh Nữ rồi gửi cho mấy đài truyền hình?’
Cách nào nghe qua cũng ổn ổn.
Nhưng chỉ ở mức “ổn”.
Không có cách nào cho xác suất 100% hạ được Viêm Đế.
‘Thánh Nữ sẽ không tin một thằng như mình.’
Tôi chẳng có thành tích nào để thuyết phục cô cả.
‘Mình cũng không đủ sức để không bị Guild đem ra làm tốt thí.’
Tôi không có cái “thế lực” nào để đảm bảo sau đó mình còn sống.
‘Quay lén á?
Tôi đâu tự tin trốn được mắt của tên quái vật đó.’
Nói thẳng: không đủ trình.
‘Nhưng…’
Dù vậy, tôi vẫn có một thứ.
‘Chết là quay lại 24 tiếng.’
Skill.
Đồng hồ Cót của Kẻ Hồi Quy , tôi sao chép được từ hắn.
‘Ừ. Mình có Skill.’
‘Không sao đâu, Kim Công Tử. Cứ chơi tới đi.’
(Kim Gong-Ja: Kim Công Tử, Kim Khổng Tử)
Tôi nuốt nước bọt.
Một lần nữa, tôi nhìn lên bức tường đầy báo.
Nội dung phỏng vấn Yoo Su-ha năm nào vẫn nằm ở đó.
----
Hỏi: Anh Yoo Su-ha thức tỉnh lần đầu tiên khi bao nhiêu tuổi?
Đáp: Mùa hè năm 21 tuổi. Vậy là đã 11 năm rồi.
Hỏi: Nhớ cả mùa luôn, chắc anh có trí nhớ tốt lắm nhỉ.
Đáp: Cũng không đến mức đó. Chỉ là ngày tôi awakening skill trùng đúng sinh nhật tôi thôi. Mười một năm trước, ngày 7 tháng 6. Thế nên nhớ được.
+
‘Mười một năm.’
Mười một năm trước. Ngày 7 tháng 6. Mùa hè.
Nếu tính ngược từ hôm nay…
‘Khoảng… 4050 ngày.’
Đúng vậy.
‘Chỉ cần… chết 4050 lần.’
Đó là cách duy nhất để giết Viêm Đế.
‘Yoo Su-ha.’
‘Nếu mày là con quái vật không thể chết…’
Tôi giơ cao con dao.
‘…thì tao sẽ giết mày trước khi mày thành quái vật.’
Rồi tôi đâm thẳng vào cổ mình.
Để quay về quá khứ.
Về ngày 7 tháng 6, 11 năm trước – cái ngày Yoo Su-ha vẫn chưa awakening.
*awakening: Thức tỉnh.
Lúc hắn chưa hề có Skill hồi quy 24 tiếng.
Lúc hắn vẫn còn có thể bị giết chết… như một con người bình thường.
“Khặc…!”
Nóng rát. Đau nhói.
Tim đập dồn dập như muốn nổ tung.
Mọi dây thần kinh trong người đều gào thét.
Thị giác tắt dần. Cảm giác cũng mờ đi.
Nhưng giọng nói kia vẫn vang lên, rõ mồn một.
[Bạn đã chết.]
[Đang quay lại 24 tiếng trước.]
Tôi quay về một ngày trước đó.
Tôi của ngày hôm qua đang nằm trên giường. TV tắt.
Báo trên tường vẫn còn nguyên.
Chỉ quay lại thêm một ngày, dĩ nhiên chưa thể xóa sạch lịch sử của Viêm Đế, những chiến tích điên rồ của hắn vẫn dính chặt trên tường.
Tôi nhìn chằm chằm vào tấm hình Yoo Su-ha.
‘Không sao.’
Nếu một ngày không đủ, thì… một tuần.
Nếu một tuần vẫn không đủ, thì… một tháng.
Nếu một tháng vẫn thiếu, thì… một năm.
Và nếu một năm nữa vẫn chưa đủ—
“Rồi.”
Tôi lại rút dao ra.
“Còn 4049 ngày.”
Và tôi đâm mình lần nữa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận