Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị năng
  3. Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS (Dịch)
  4. Chương 8: Viêm Đế & Kẻ Săn Mồi Bất Tử

Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS (Dịch)

  • 456 lượt xem
  • 1066 chữ
  • 2021-11-24 22:43:00

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

***

Khi tôi đến nơi, lực lượng tự vệ đã có mặt.

Hunter từ các Guild lớn cũng lần lượt kéo tới.

Bình thường thì thấy mặt nhau là gườm gườm, nay gặp hỏa hoạn thì bất đắc dĩ phải hợp tác.

“Anh em hệ Thủy đừng tự tiện xài skill riêng lẻ!”

“Đúng rồi, canh nhịp rồi xả vô một lượt! Đó, vậy mới được!”

“Ở đây tạm thời để Guild Hắc Long chỉ huy hiện trường! Mọi người phối hợp theo hướng dẫn của Hắc Long một chút!”

Mấy Hunter mà thường ngày chỉ thấy trên báo, bây giờ lộ diện đầy đủ.

Cả top-ranker cũng có hai, ba người đến đây.

Tôi vừa phụ mấy người dân, vừa len lén ngó mấy vị top-ranker.

“Đã phong tỏa khu vực xung quanh rồi. Vấn đề là bên trong còn ai sống nữa không… phải cho đội cứu hộ vào gấp thôi.”

Người nói là Hunter hạng 5 – Luyện Kim Thành Chủ, guildmaster của hội Pháp y – Hồi máu – Dược sư.

*Guild master: Chủ guild, Bang chủ.

“Không sao. Đây vốn là khu ổ chuột cũ rồi. Từ 5 năm trước đã cấm người ra vào, không ai ở nữa. Cháy ở chỗ thế này còn đỡ đấy.”

Đáp lại là Hunter hạng 10, người phụ trách trị an thành phố – Thánh Kỵ Sĩ.

Đúng là những Hunter nổi tiếng “lo cho người khác”.

Trong đám top-ranker, họ nằm trong số ít những người không chơi một mình kiểu “độc cô cầu bại”.

Giờ phút này, họ đến hiện trường sớm nhất, trực tiếp chỉ huy dập lửa.

‘Lẽ ra Thánh Nữ cũng phải đang đứng ở giữa họ…’

Nhưng không thấy cô ấy đâu.

Dĩ nhiên rồi. Cô đã bị tên độc cô khốn nạn nhất trong số các độc cô hạ sát rồi.

Chuyện này, chỉ có hai người trên đời biết: Viêm Đế và tôi.

Kể cả top-ranker cũng chưa hay biết. Thậm chí có thể là cả đời cũng không biết.

Luyện Kim Thành Chủ đưa mắt nhìn quanh.

“Lạ nhỉ. Sao Thánh Nữ vẫn chưa tới…”

“Cô ấy bảo tối nay có việc bận. Ta đoán là… đi hẹn hò.”

Thánh Kỵ Sĩ cười mỉm.

“Dạo này cô ấy đi chung với Viêm Đế nhiều lắm mà.”

“Thật tình… Tôi không thích cái tên đó.”

Luyện Kim Thành Chủ khẽ co vai.

“Không phải nói xấu sau lưng, nhưng mà… cảm giác hơi khó chịu. Tôi nghĩ Thánh Nữ nên gặp được người nào tốt hơn mới phải.”

“Tiêu chuẩn cao quá rồi. Hạng 1 thế giới mà còn chê thì biết tìm ai hơn nữa? Bởi vậy nên, cô mới ế đến giờ đó.”

“Đ-độ tuổi không quan trọng… Ngoài 30 vẫn còn ổn mà…”

Nói đến hổ, hổ đến.

“Viêm Đế đến rồi!”

Đám người đang tham gia chữa cháy đồng loạt khựng lại.

Top-ranker cũng cùng lúc quay đầu.

Xuất hiện ở đó, là Viêm Đế – hay đúng hơn, Viêm Bệnh – trong bộ hoodies với quần thể thao lụng thụng, lững thững bước đến.

Mặt hắn trông khó chịu, như thể bị ai bắt ra đường giữa giờ ngủ trưa.

“Chà. Đứa nào dám chơi trò đốt nhà mà không xin phép tao trước vậy?”

Đúng chuẩn một thằng tâm thần.

“Chào mừng anh tới, Viêm Đế-nim.”

“Ô, anh đến rồi à, đại ca.”

“Như anh thấy đó, khu ổ chuột cũ đang cháy. Anh có thể giúp một tay được không?”

Thánh Kỵ Sĩ nói với thái độ cung kính.

Nhưng Viêm Đế thì hờ hững.

“Tao giúp thì tao được cái gì?”

“Anh sẽ nhận được cảm giác ấm áp vì đã giúp đỡ mọi người miễn phí…”

“Thôi, cắt cái đoạn triết lý rởm đó đi. Nói thẳng xem tính trả tao cái gì.”

“Ngày mai, toàn bộ báo đài thế giới sẽ đăng tin: [Viêm Đế dập lửa, ra tay nghĩa hiệp], hình anh chiếm trọn trang nhất. Vừa tạo cú sốc tích cực, vừa cải thiện hình tượng…”

“Phụt.”

Viêm Đế cười khẩy, đút tay vào túi quần.

“Từ trước đến giờ trông tao giống loại phải nương tay với phóng viên mà sống à?”

Đúng, hắn là loại “điên không phải dạng nhẹ”.

Người dân xung quanh rút điện thoại ra quay.

Gương mặt và lời nói của hắn sẽ lan đi khắp thế giới theo thời gian thực.

Internet, như mọi khi, chắc chắn đang chia hai phe:

Phe tung hô và phe chửi bới.

Phe bênh chắc sẽ nói kiểu:

Đúng rồi. Phải biết bảo vệ lợi ích của mình chứ.

Đi làm việc tốt free là chỉ có mấy thằng ngu.

Thành anh hùng nhưng vẫn sống thật với bản thân, tôi thích.

Tôi chóng mặt.

‘Không ai biết hết.’

Một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng.

‘Đó không phải là “sống thật”. Thằng đó… đơn giản là tàn bạo. Đầu óc nó có vấn đề.’

Trong khi ngọn lửa đang nuốt chửng cả một góc khu, hắn vẫn tỉnh bơ.

Đám cháy này. Vụ phóng hỏa này. Tất cả là do chính tay hắn gây ra để phi tang.

Thế mà giờ hắn xuất hiện, mặt tỉnh queo hỏi: “Tao được gì nếu tao giúp?”

Lúc đó, tôi mới thực sự chắc chắn.

‘Thằng này phải biến mất khỏi thế giới này.’

Quái vật.

Không chỉ vì mối thù riêng của tôi.

Vì nhân loại. Vì danh dự của Hunter.

Loại quái vật như thế phải bị tiêu diệt.

Quái vật là gì? Là Monster. Mà nhiệm vụ của Hunter là gì? Từ xưa đến giờ vẫn là… săn quái.

‘Bằng mọi giá… mình phải giết được nó.’

Trong Tháp, có một con quái thú mang hình người, với lửa bập bùng quanh nó.

Không. Nói là “có” thì chưa chính xác. Quá nhẹ.

Con quái đó chính là con mồi của tôi.

‘Kể cả có phải chết đi chết lại…’

Tôi cất bước.

Cộc.

Vượt qua những “anh hùng” đang lo tính chuyện hậu quả.

Bỏ lại sau lưng những người đang liều mình dập lửa.

Hướng thẳng đến ngọn lửa, nơi đỏ rực như địa ngục vậy.

“Ấy, anh kia! Không được vào gần quá!”

Tôi vẫn bước.

“Ê, anh gì ơi! Lùi ra!”

Tôi vẫn bước.

“Trời ơi, thằng đó điên rồi!”

“Có ai kéo nó lại đi!”

“Đm, chơi ngu gì vậy!?”

Rồi tôi chạy.

Tiếng la hét, tiếng chân giậm thình thịch, tất cả vang sau lưng.

Có người bỏ việc chữa cháy, quay sang gọi tôi lại.

Tôi mặc kệ hết. Chỉ lao vào.

‘Nóng…’

Dưới chân tôi, đó đúng là địa ngục.

Lửa lóe lên khắp nơi, đỏ rực như lưỡi lửa đang liếm sạch mọi thứ.

‘Đau…!’

Mỗi bước chân là thêm một lớp da bị nướng.

Mắt tôi rát bỏng, tròng mắt sắp cháy khô.

Nhưng—

‘Bị Viêm Bệnh hành còn tệ hơn.’

Đây là cách duy nhất để giết Viêm Đế.

Không rõ tôi đã chạy bao lâu. Có cảm giác lâu muốn chết, mà cũng giống như mới trôi qua chưa đến một phút.

Khói nóng tràn vào phổi làm tôi ho sặc sụa. Cơn ho vừa dứt thì—

Giọng nói quen thuộc vang lên.

[Bạn đã chết.]

[Đang quay lại 24 tiếng trước.]

Đúng vậy.

Tôi đã chết lần thứ hai.


Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top