Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị năng
  3. Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS (Dịch)
  4. Chương 26: Thuốc Tiên, Aura và Luyện Tập

Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS (Dịch)

  • 412 lượt xem
  • 1233 chữ
  • 2021-11-24 22:58:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

***

Nếu tôi đi đặt ở cái tiệm mà Bae Hu-ryeong giới thiệu lúc trước, nhiều lắm cũng chỉ có thuốc dùng trong hai ngày.

Tính ra hiệu suất cao hơn tận mười lăm lần.

‘Hiệu quả chắc cũng hơn hẳn.’

Tiền là để dùng như này chứ đâu.

Nghĩ vậy, tôi tự thấy vui, khóe miệng bất giác cong lên.

“Ờm…”

“Gì thế?”

“Giờ hỏi vậy thì có hơi kỳ, nhưng… Tại sao ngài lại đem một đơn hàng đắt như vậy đến cho một dược sư vô danh như tôi ạ?”

Cô cắn cắn đầu ngón tay.

“T-tôi tự tin vào tay nghề của mình. Chỉ qua công thức vừa rồi thôi, tôi dám nói ở Babylon chắc chỉ có hai người hiểu nổi công thức đó… Nhưng, mọi người chỉ xem tôi như một kẻ lập dị…”

“Hmm.”

Lý do tôi chọn giao đơn hàng này cho cô, ư.

Đương nhiên là vì cô ấy là thiên tài, sau này sẽ trở thành Guild Master của Luyện Kim Thành.

Tôi muốn kết dây từ bây giờ, để sau này còn nhờ vả lẫn nhau.

Nhưng…

‘Không chỉ có thế.’

Trước khi tôi hồi quy 4000 ngày.

Khi Viêm Đế phóng hỏa khu ổ chuột, chuyện đó đã xảy ra.

Mặc dù là một Thượng vị Ranker, cô lại là người đầu tiên tới hiện trường, chỉ huy cả cuộc cứu hỏa.

Giữa cảnh hỗn loạn ấy, cô đã nói:

– Tôi không thích cái người tên Viêm Đế đó.

– Nói thì hơi vô lễ… nhưng tôi nghĩ Thánh Nữ xứng đáng gặp một người tốt hơn.

Người hiếm hoi ngửi được mùi bất thường của Viêm Đế.

‘Có lẽ chỉ là linh cảm, không có chứng cứ gì.’

Nhưng cho dù thế, trực giác đó cũng rất đáng giá.

Một người vừa có thực lực, vừa lao ngay tới điểm nóng khi có chuyện xảy ra, lại còn đủ nhạy cảm để nhận ra “thằng tâm thần kia có vấn đề”…

Không kết thân với kiểu người này thì đúng là lỗ.

Tôi mở miệng:

“Vì tôi thấy cô… là người tốt.”

“Dạ…?”

“Vì cô trông tốt bụng, nên tôi muốn giúp. Thật ra không có tôi thì sau này cô cũng tự thành công thôi. Nhưng mà, phải để mấy Hunter tốt như chúng ta thành công thì sau này mới đỡ đần nhau, cùng nâng đỡ nhau được chứ?”

“…”

“Không thể cứ để bọn điên khùng với đám tâm thần thành công một mình được. Bực lắm. Cô chủ, tôi, cùng cố lên nhé.”

Tôi nói đúng những gì mình nghĩ, không tô vẽ.

Khó mà chân thành hơn thế.

Còn tiếp nhận thế nào… là quyền của cô.

Cô dược sư nhìn tôi như muốn khoan thủng mặt, rồi khẽ nói:

“…Phải rồi nhỉ. Đúng là thế. Trước tiên mình phải thành công, thì mới có thể thay đổi thế giới được.”

Như thể vừa hạ quyết tâm.

“Cảm ơn ngài! Tôi cũng sẽ cố lên như lời ngài nói!”

Cô nắm chặt tay.

“Nếu ngài còn đơn hàng nào khác, cứ gọi tôi bất cứ lúc nào! Tôi sẽ đặt yêu cầu của ngài lên ưu tiên hàng đầu!”

“Vậy thì tôi mới là người phải cảm ơn.”

Chúng tôi bắt tay, mỉm cười rồi chia tay.

Tiếc là nụ cười trên mặt tôi… không kéo dài được lâu.

– Ồ hô. Lâu lắm mới thấy có đứa tự xưng mình là ‘Hunter tốt bụng’ mà mặt vẫn tỉnh bơ như thế. Cũng là lần đầu tiên tao thấy có người nghe xong mà gật gù đồng tình luôn. Hai đứa tụi mày điên cả cặp à? Trời đất ơi, não có vấn đề hết rồi.

“…Tôi cũng biết mình vừa nói câu hơi xấu hổ. Thôi đi luyện tập đi.”

Ngày hôm sau.

Chúng tôi ra bãi săn.

Trong ba lô nhét đầy chăn ngủ và thuốc.

Khác biệt duy nhất với mọi khi là: hôm nay chúng tôi không tới bãi săn tầng 2, mà là tầng 3.

Ở đây lác đác là đàn goblin, bầy orc…

Với một thằng Hunter hạng F như tôi thì hơi quá sức.

Nhìn đám quái vật đang dạo qua lại đằng xa, tôi hỏi:

“Giờ làm gì trước?”

– Uống thuốc đã.

Tôi gật đầu.

Không suy nghĩ gì nhiều, tôi mở phích, ngửa cổ uống ực ực.

“Ừm…”

Vị khá bình thường.

Thậm chí còn thơm thơm mùi chanh, ngọt như có pha mật ong.

Tôi vừa nghĩ “may quá, không phải vị thuốc bắc đắng nghét”… thì—

“Ư-ừm…!?”

Thịch.

Tim tôi đập mạnh hơn bình thường một nhịp.

Ban đầu tôi tưởng mình tưởng tượng.

Nhưng không phải.

Mồ hôi lạnh ào ra dọc sống lưng.

Kỳ lạ là… tôi cảm nhận được RẤT RÕ từng giọt mồ hôi đang trượt xuống.

‘Cái gì thế này?’

Thịch.

Không chỉ mồ hôi.

Cảm giác không khí chạm vào đầu ngón tay, áp lực, nhiệt độ, lực ma sát…

Cảm giác bàn chân đang chạm đất, từng hạt sỏi dưới đế giày.

Cái chớp mắt bình thường diễn ra trong chớp nhoáng, nay lại như kéo dài tới… 30 giây.

“Thứ này…”

– Là hiệu quả của thuốc.

Trong khi mọi thứ đều chậm lại, chỉ có giọng của Bae Hu-ryeong là vẫn bình thường.

– Nó kéo dài thời gian nhận thức của mày lên mức cực hạn. Nói cho dễ hiểu thì là “kéo giãn thời gian” trong đầu mày. Dù không muốn công nhận, con bé đó pha thuốc cũng khéo phết.

Đáng sợ thật.

Từng sợi tóc, từng lỗ chân lông, như đang sống dậy rung lên.

Đến cả mạch máu trong tròng mắt cũng như đang đập phập phồng.

Nếu không biết trước đây là thuốc tăng cường, tôi chắc chắn sẽ tưởng mình vừa nuốt nhầm độc dược.

– Không cảm nhận được à?

“C-cái… g…ì… c…ơ…?”

– Thứ đang ngọ nguậy trong tim mày đó.

Thịch.

Có thứ gì đó.

Không, là có LƯU LƯỢNG gì đó.

Nhưng nó không phải máu.

Thứ đó mềm hơn máu, mảnh hơn mạch máu.

Song lại đang chảy khắp cơ thể tôi, một cách chậm rãi nhưng chắc chắn.

Một thứ tôi chưa bao giờ nhận thức được rõ ràng từ khi sinh ra đến giờ.

– Đó là Ơ-ra.

Bae Hu-ryeong nói.

– Bất cứ Hunter nào đã bước vào Tháp đều mang Ơ-ra trong người. Chỉ là bọn mày không tự ý thức được mà thôi. Cậu nào càng ý thức được rõ, càng kéo nó ra dùng tùy ý, thì kẻ đó càng mạnh. Đơn giản thế thôi.

Hắn cười khẽ.

Tiếng cười trong đầu tôi như kéo dài… hơn 20 giây.

Rõ ràng hắn chỉ bật cười trong một khoảnh khắc, nhưng cảm giác của tôi thì kéo dãn ra vô cùng.

Nếu lơ là dù chỉ một chút, tôi có cảm giác mình sẽ ngất xỉu ngay.

– Bình thường, người ta sẽ ngồi thiền hoặc nhập định ở trạng thái này, từ từ làm quen với dòng chảy Ơ-ra.

Trong giây phút đó.

Một thứ khổng lồ tiến lại gần tôi.

– Nhưng làm thế thì lâu lắm.

Thùm.

Tiếng chân.

Cũng giống tiếng cười, âm thanh đó kéo dài bất tận.

Tôi gắng gượng ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Một con orc to như cái tủ đứng đang lù lù bước lại gần.

– Đã vô dụng bẩm sinh thì phải lấy thân xác ra bù, hiểu chưa.

Đồ khốn.

– Rồi! Không muốn ăn hành thì kéo Ơ-ra ra dùng đi, Kim Zombie! Mày chỉ có con đường “thực chiến” để luyện thôi! Dù sao mày có chết thật đâu, thân thể nát bét tí có là gì.

“Cái hồn… m…a… này…!”

– Hả? Ơ-ra cũng không kéo nổi, nói cái quái gì nghe chẳng rõ luôn ha.

Hắn phá lên cười.

– Khổ lắm hả? Thì tự sát đi. À nhỉ, như thế “Muốn trở nên như ngươi” lại tích thêm một mạng nữa, từ 4000 kill lên 4001. Lúc đó lão Marcus chắc sẽ đối xử với mày như cháu vàng luôn cho xem, đúng không nào?

…CÓ.

Bạn đồng hành của tôi đúng là đồ khốn nạn.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top