Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thiên Đạo Đồ Thư Quán (Dịch)
  4. Chương 241: Thú Đường

Thiên Đạo Đồ Thư Quán (Dịch)

  • 324 lượt xem
  • 4895 chữ
  • 2021-11-27 10:39:36

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Làm sao có thể?

 

- Ta hoa mắt sao?

 

Xung quanh thoáng một cái liền bùng nổ.

 

Tuy rằng ngoài miệng mấy thuộc hạ của Vân Đào không nói gì, nhưng bọn họ lại có suy nghĩ giống như điện hạ của mình. Người tu luyện dựa vào thân pháp, tốc độ không có khả năng bắt được con chim kỳ lạ này.

 

Làm thuộc hạ của vương tử, bọn họ gặp qua không ít cường giả Thông Huyền cảnh. Tốc độ nhanh bọn họ cũng nhìn thấy rất nhiều. Nhưng cảnh tượng trước mắt, vẫn khiến cho bọn họ hoàn toàn bối rối.

 

Thời gian còn chưa kịp nháy mắt, lướt qua khoảng cách mấy chục thước, tới bên cạnh bọn họ xuất hiện ở trước mặt con chim kỳ lạ. Điều này... cũng quá nhanh đi!

 

Đây thật sự là thân pháp sao?

 

- Lẽ nào... là chúng ta đánh giá thấp. Vị Trương Huyền này là... cường giả Tông Sư?

 

Mấy người đồng thời rùng mình.

 

Hàn Vũ vương quốc mặc dù có Tông Sư, cũng rất ít khi ra tay. Cho dù là bọn họ, cũng không biết đến cùng nhanh tới mức nào.

 

Nhưng nghe đồn, võ giả cường giả Tông Sư cảnh bát trọng, trấn giữ một phương, lực lượng xuất thần nhập hóa, cường đại khó có thể tưởng tượng được.

 

Người thanh niên trước mắt này, một tay ép báo Kim Thân Thiết Tiễn thần phục, hai ngón tay bắt được con chim kỳ lạ, thực lực thâm hậu. Tất cả bọn họ ở chung vào một chỗ, cũng không chống lại được một phần vạn. Chẳng lẽ thực sự có cao thủ như vậy.

 

Tông Sư cảnh... cho dù chính là vương quốc nhị đẳng, thực lực của lão tổ trấn thủ, tồn tại giống như hoá thạch vậy, không ngờ xuất hiện ở trước mặt bọn họ, thoạt nhìn còn chưa tới hai mươi tuổi...

 

Không thể không phải là một thiếu gia, công tử đại gia tộc vương quốc được phong hiệu của Thiên Huyền vương quốc!

 

Bằng không, trẻ tuổi như vậy làm sao có được thực lực như vậy, còn có thân pháp tuyệt diệu như vậy?

 

Chỉ có điều, không quan tâm tới điều này, cũng không phải là người bọn họ dám đắc tội.

 

Mấy người nuốt nước bọt, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

 

- So với Vương Dĩnh... còn nhanh hơn!

 

Gương mặt Trầm Bích Như cũng trắng bệch.

 

Mặc dù có Vương Dĩnh chuẩn bị tâm lý, nhìn thấy được Trương Huyền thi triển, vẫn chấn động kinh ngạc không thể tăng thêm được nữa.

 

Nếu như ra tay với nàng, sợ rằng ngay cả chiêu số cũng không cần sử dụng, đã bị đâm chết.

 

- Oa...

 

Đám người Vân Đào sắp bị sợ tới mức choáng váng. Mắt của chim kỳ lạ lại trợn tròn.

 

Kế hoạch ban đầu của nó rất tốt. Chờ mọi người tiến tới gần, hoặc thoáng sử dụng binh khí, nó liền xoay người chạy trốn, sau đó sẽ lại qua quấy rối. Nhưng người đột nhiên xuất hiện này là thế nào?

 

Nếu sớm biết có người có tốc độ nhanh như vậy, ngay cả nó cũng không phản ứng kịp, nó sẽ không tới quấy tối...

 

- Tốc độ cũng không nhanh mấy!

 

Bắt lấy con chim kỳ lạ, Trương Huyền lắc đầu.

 

Vừa rồi nghe Vân Đào nói cái gì xuất thần nhập hóa, nhanh tới mức cung tiễn cũng bắn không trúng, vốn tưởng rằng thật sự rất lợi hại, trực tiếp dùng tới thân pháp bản hoàn chỉnh. Kết quả...

 

Đây là thứ gì chứ!

 

Giống như cương thi, còn không nhúc nhích. Sớm biết như vậy, hắn đã không dùng tới bản hoàn chỉnh!

 

Làm hại hắn bởi vì tốc độ quá nhanh, thân thể cũng xé rách có chút đau đớn. Nếu không phải hắn tu luyện qua công pháp thiên đạo, lần này mạnh mẽ tăng tốc, cũng sẽ làm cho hắn nôn ra máu.

 

Giọng nói của hắn không lớn, nhưng mọi người đều là võ giả, tất cả nghe được rõ ràng. Khóe miệng của tất cả mọi người đều giật một cái.

 

Cái này... Dường như không phải tốc độ của nó không nhanh, mà là tốc độ của ngươi quá nghịch thiên, khiến nó còn không có kịp phản ứng có được hay không...

 

Không quan tâm tới sự chấn động kinh ngạc của mọi người, Trương Huyền vận chuyển công pháp một chu thiên, khiến đau đớn trên người giảm đi, lúc này mới quay đầu lại phân phó:

 

- Qua thuần phục!

 

- Vâng!

 

Vân Đào vội vàng đi tới. Hắn lấy ra một sợi dây thừng đặc biệt, trói con chim kỳ lạ lại, khiến nó không có cách nào bay được. Lúc này hắn mới buông bàn tay áp chế của đối phương.

 

Thấy hắn làm ra biện pháp thuần phục, Trương Huyền tập trung chú ý nhìn lại. Nhìn một hồi, hắn lại cảm thấy nhàm chán vô vị.

 

Thật ra giống hệt với thuần phục con chó, thuần phục mèo, cầm chuẩn bị trước rất nhiều thứ tốt khiến cho man thú không có cách nào cự tuyệt, thu hút đối phương, sau đó sẽ lợi dụng thủ đoạn khác, dần dần bồi dưỡng tình cảm tốt, thu được sự tín nhiệm của đối phương.

 

- Bình thường thuần phục một con man thú, chủ động ký kết khế ước với nhân loại, cần phải chí ít ba, bốn ngày. Hiện tại điện hạ cùng nó bồi dưỡng tình cảm, chờ tình cảm đạt được chiều sâu nhất định, lại có khả năng thần phục. Đến lúc đó một người một thú, lại cùng tu luyện một loại công pháp có thể phối hợp với nhau, tăng cường thực lực của nhau, chẳng khác nào hoàn toàn khống chế!

 

Một thuộc hạ rất sợ Trương Huyền không kiên nhẫn chờ được, liền đi lên phía trước.

 

- Phải mất ba, bốn ngày sao?

 

- Đúng vậy. Đây là thuần phục dễ. Có vài con man thú lợi hại, cho dù là thuần thú sư chính thức, cũng cần tốn vô số tinh lực. Hồ Quần thuần thú sư của Hàn Vũ vương quốc chúng ta, trước kia vì thuần phục một con man thú cấp bậc tông sư nửa bước, đã từng ở trong đầm lầy cùng đối phương ba năm, mỗi ngày đều đưa ra thức ăn nó thích nhất. Theo thời gian chuyển dời, mới khiến cho nó cảm động, hoàn toàn thuần phục. Do đó truyền ra câu chuyện được mọi người ca tụng.

 

Vị thuộc hạ này gật đầu nói.

 

- Cái này... là câu chuyện được mọi người ca tụng?

 

Trương Huyền thực sự bất đắc dĩ.

 

Vì thuần phục một con man thú tốn ba năm, thực sự rảnh rỗi tới đau da. Hắn nhất định là không có thời gian cùng kiên nhẫn lớn như vậy.

 

- Đúng vậy, man thú có thực lực, cũng có tôn nghiêm. Không có thủ đoạn khiến cho nó cảm động, hoặc khiến cho nó động tâm, làm sao có thể khiến nó cam tâm tình nguyện thần phục?

 

Vị thuộc hạ này nói đến đây, ánh mắt lộ ra sự cuồng nhiệt:

 

- Đừng nói ba năm, cho dù mười năm, đổi một con man thú cấp bậc tông sư nửa bước thần phục, cũng đáng giá.

 

Nhìn thấy dáng vẻ kích động của người này, Trương Huyền thoáng sửng sốt một chút, lập tức bừng tỉnh.

 

Cũng úng, người khác không có Thiên Đạo Đồ Thư Quán, không có khả năng giống như hắn, thăng cấp đột phá đơn giản giống như ăn cơm uống nước vậy.

 

Có vài người tiềm lực tốt, cả đời cũng sẽ dừng lại ở tại chỗ, cả đời vô vọng, cho đến khi sinh mạng kết thúc.

 

Thật giống như đám người Trầm Hồng, Lưu Lăng trước đó, không gặp được mình, còn muốn đột phá, gần như là không có khả năng.

 

Dưới tình huống này, nếu như có thể thu phục được man thú thực lực như vậy, thực lực nhất định tăng lớn.

 

Không nói gì khác, chỉ nói Thiên Huyền vương quốc, nếu như Trầm Truy bệ hạ có thể thu phục được một con, cho dù Trầm Hồng thật sự ngã xuống, vương quốc cũng có thể vô tư, không cần lo lắng.

 

Phải biết rằng, man thú không chỉ có thể khiêu chiến vượt cấp, tuổi thọ nhân loại cũng không thể nào so sánh được.

 

Thu phục được một con, chí ít trong vòng trăm năm không cần lo lắng tới sự an toàn của cả vương quốc. Đừng nói ba năm, năm năm, thật sự có khả năng, tốn mười năm, hai mươi năm bọn họ cũng nguyện ý.

 

Dù sao, những người khác không có khả năng giống như hắn, trên phương diện lực lượng đánh thắng được báo Kim Thân Thiết Tiễn, ép tới mức nó không có chút sức lực phản kháng nào, còn ở trong thời gian ngắn khiến cho nó đột phá gông cùm xiềng xích.

 

- Hắn thuần phục con chim kỳ lạ này đại khái cần bao nhiêu thời gian?

 

Suy nghĩ cẩn thận những điều này, đối với thủ đoạn thuần thú sư lại không còn có hứng thú xem nữa, Trương Huyền hỏi.

 

- Ta giúp tiền bối hỏi một chút!

 

Vị thuộc hạ này vội vã chạy tới. Một lát sau hắn đã đi tới:

 

- Hồi bẩm tiền bối, điện hạ nói, hắn đã cùng đối phương trao đổi. Đại khái hai ngày, không chênh lệch lắm là có thể thuần phục sơ bộ! Việc sát hạch thuần thú sư, thuần phục sơ bộ là được, không cần phải hoàn toàn thần phục.

 

- Thuần phục sơ bộ?

 

- Chính là khiến cho con chim kỳ lạ ở bên cạnh, cho dù không cần đặc biệt giam cầm, cũng sẽ không rời khỏi!

 

Vị thuộc hạ này giải thích.

 

- Hai ngày mới chỉ được như vậy?

 

Trương Huyền lắc đầu:

 

- Cũng quá chậm đi.

 

Hai ngày, tốn vô số tâm huyết và tinh lực, mới khiến cho một con man thú đi theo sau lưng. Cùng với phiền toái như vậy, thật đúng là không bằng đi Thú Đường thuê một con. Xem ra... loại thủ đoạn thuần thú này không học cũng được.

 

- Đi qua xem một chút!

 

Có chút do dự, Trương Huyền nhấc chân đi tới trước mặt Vân Đào và chim kỳ lạ.

 

- Tiền bối!

 

Suy đoán vị trước mắt này có thể là tông sư, khiến Vân Đào càng bội phục hơn, thái độ càng cung kính hơn.

 

- Ngươi cần hai ngày, mới có khả năng thuần phục sơ bộ được con chim này sao?

 

Trương Huyền nhìn qua.

 

- Vâng!

 

Vân Đào nhìn về phía con chim kỳ lạ trước mắt, đầy hưng phấn:

 

- Ta vừa rồi đặc biệt sử dụng phương thức man thú có thể nghe hiểu được, trao đổi với nó. Chỉ cần ở bên cạnh ta, loại mật này nó muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, sẽ cho nó ăn đủ. Lúc này nó mới đáp ứng ở cùng ta xem thử. Hai ngày là thời hạn kiểm tra. Chỉ cần có thể lấy ra mật, lại gần như thành công!

 

- Oa!

 

Nghe hắn nói xong, Trương Huyền ngẩng đầu nhìn về phía con chim kỳ lạ trước mắt. Chỉ thấy con chim lạ này hất đầu lên, bộ dạng giống như hai năm tám vạn lôi kéo, ta giúp ngươi sát hạch, là đối xử tốt với ngươi.

 

- Không có cách nào nhanh hơn nữa sao?

 

Nhướng mày, Trương Huyền hỏi.

 

- Oa! Oa! Oa!

 

Con chim kỳ lạ liên tục kêu lên vài tiếng.

 

Sau khi Vân Đào nghe xong trên mặt có chút xấu hổ:

 

- Nó nói vừa rồi tiền bối thô lỗ bắt nó, khiến cho nó rất tức giận, hai ngày đã coi như là ngắn. Nếu như lại cò kè mặc cả, lại kéo dài đến mười ngày hoặc một tháng...

 

- Ngắn?

 

Thấy con chim kỳ lạ này lớn lối như thế, Trương Huyền lắc đầu:

 

- Ta không cho là như vậy, ta cảm thấy không cầm tới mười phút nó sẽ thần phục.

 

- Mười phút?

 

Vân Đào sửng sốt, lập tức xấu hổ cười:

 

- Sao có thể như vậy...

 

Mười phút đã muốn thuần phục một con man thú Ích Huyệt cảnh, điều này căn bản là không có khả năng làm được.

 

Đừng nói là hắn, cho dù là thuần thú tông sư lợi hại nhất Thú Đường, cũng không có khả năng hoàn thành.

 

- Rất đơn giản!

 

Trương Huyền lắc đầu, đưa tay ra:

 

- Đưa nó cho ta!

 

- Vâng!

 

Tuy rằng không biết hắn muốn làm gì, nhưng Vân Đào không dám từ chối, đưa con chim kỳ lạ tới.

 

Tiếp nhận con chim này, Trương Huyền nhìn qua.

 

- Lập tức thuần phục, làm thú sủng của hắn.

 

- Oa!

 

Nghe nói như thế, con chim kỳ lạ trừng mắt, đầu ngẩng lên thật cao, đầy mất hứng, hình như đang chất vấn dựa vào cái gì.

 

Ý tứ hình như là đang nói, muốn bảo ta làm thú vật sủng, thái độ đối với ta phải tốt một chút.

 

- Được rồi, nếu ngươi không làm, có thể đi chết!

 

Lười phải cùng đối phương nói nhiều, Trương Huyền một cái tát đánh tới.

 

Bịch bịch!

 

Chim kỳ lạ còn chưa có kịp phản ứng, đã bị tát bay tới trên mặt đất, rơi tới thất điên bát đảo.

 

- Tiền bối...

 

Khóe miệng Vân Đào giật một cái, thiếu chút nữa thì phát điên rồi.

 

Làm gì có có ai thuần phục man thú như vậy?

 

Cho dù thuần phục, đối phương nếu chẳng may do dự, tương lai sẽ phiền toái hơn.

 

Tất cả mấy người khác cũng đều trợn mắt há hốc mồm.

 

Ngươi làm vậy thật sự là thuần phục sao?

 

Là muốn giết nó!

 

- Oa!

 

Hiển nhiên con chim kỳ lạ cũng không nghĩ tới người trước mắt này hung dữ như thế, một tát lại đánh cho nó thiếu chút nữa tắt thở. Con chim kỳ lạ tức giận, đồng tử hoàn toàn là màu đỏ, giãy dụa lại muốn phản kháng. Chỉ có điều nó còn chưa kịp đứng dậy, chỉ thấy một bàn chân đá tới.

 

Vèo!

 

Giống như quả bóng cao su, con chim kỳ lạ trực tiếp bay lên, đập đầu vào trên một khối nham thạch cực lớn, rơi tới thất điên bát đảo, cái miệng lớn há to phun ra máu.

 

- Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, thuần phục. Hoàn toàn thần phục, giúp ngươi trị thương, thăng cấp tu vi. Bằng không, chết!

 

Mặt không đổi sắc, Trương Huyền nhìn về phía con chim kỳ lạ trước mắt.

 

- Oa...

 

Giãy dụa mở mắt, chim kỳ lạ do dự một lát, kêu lên một tiếng.

 

Nghe được âm thanh này, Vân Đào sửng sốt, kích động tới mức sắc mặt đỏ lên.

 

- Tiền bối... nó, nó nói đồng ý...

 

- Đồng ý?

 

Rất nhiều thuộc hạ của Vân Đào và Trầm Bích Như, mỗi một người đều có cảm giác choáng váng, sắp ngã quỵ.

 

Mẹ nó, vậy cũng làm được sao?

 

Từ khi nào việc thuần thú trở nên đơn giản như vậy?

 

- Đồng ý là tốt rồi. Ta còn tưởng rằng thà chết không chịu nhục tới mức nào, kiên trì đến chết chứ!

 

Một con man thú nho nhỏ mà thôi. Bắt nạt kẻ yếu, còn muốn ăn ngon, còn để cho người ta hầu hạ, Trương Huyền cũng không quen với tật xấu này của nó. Không muốn sống, cùng lắm thì đánh chết là được. Dù sao Huyền Lạc sơn mạch cái gì thiếu, chứ không thiếu loại này.

 

- Ký kết khế ước!

 

Lười phải tiếp tục nói thừa, hắn tiện tay nắm lấy, ném tới.

 

Vân Đào sốt ruột vội vàng luống cuống tay chân đón lấy con chim kỳ lạ. Dựa theo cách nói trước đó, giao hẹn ký kết giữa người và thú.

 

- Được, cho ta!

 

Thấy khế ước hoàn thành, Trương Huyền bấm tay bắn ra, đánh cho con chim kỳ lạ bất tỉnh. Giống như vừa rồi đối phó với con báo Kim Thân Thiết Tiễn, hắn tìm hiểu một chút, lại để cho Vân Đào cứu tỉnh.

 

Sau một khắc, ngón tay hắn liên tục điểm tới trên người của con chim kỳ lạ.

 

Ngón tay nhanh như gió, chân khí giống như kiếm.

 

Từng chân khí tinh thuần tiến vào trong cơ thể của con chim kỳ lạ, khiến cho thân thể của nó phát sinh sự lột xác về bản chất.

 

Rắc rắc!

 

Hơn mười lần hít thở qua đi, những tiếng xương cốt vang lên. Con chim kỳ lạ vốn hấp hối, thân thể đột nhiên cao lớn thêm một vòng, khí tức tăng mạnh, đạt tới Ích Huyệt cảnh trung kỳ.

 

Theo tu vi tăng, thương thế trước đó cũng trở nên hoàn hảo giống như lúc ban đầu.

 

- Oa?

 

Cảm nhận được trên thân thể biến hóa, hai mắt của chim kỳ lạ trợn trừng, nhìn chằm chằm Trương Huyền đứng cách đó không xa, đầy vẻ không thể tin được.

 

Nó sở dĩ yêu tha thiết loại mật này, không phải đơn thuần chỉ là miệng lưỡi muốn. Quan trọng nhất chính là, loại vật này có thể khiến cho thực lực nó tăng lên.

 

Vân Đào trộm đồ, chẳng khác nào chặt đi căn bản để nó thăng cấp. Lúc này nó mới tức giận như vậy, không sợ lãng phí thời gian, mỗi ngày đều qua quấy rối.

 

Vừa rồi, người trước mắt này đánh cho nó khuất phục, nó vốn nghĩ tạm thời đáp ứng, đến lúc đó lại nghĩ biện pháp hại đối phương một chút, trả lại nỗi nhục ngày hôm nay. Nhưng nó nằm mơ cũng không nghĩ tới, người này đánh nó, nhẹ nhàng vài cái lại khiến cho nó đột phá!

 

Đây chính là gông cùm xiềng xích ngăn chặn nó nhiều năm, thoáng chút đã đột phá...

 

Con chim kỳ lạ đột nhiên cảm thấy, có thể thuần phục nhân loại, cũng không phải là chuyện xấu...

 

Nghĩ vậy, cảm giác làm cho có lệ đã biến thành thật lòng thật ý. Thân thể nó cong lại, cung kính gục đầu xuống đầu, đã không còn là dáng vẻ kiêu ngạo trước nữa.

 

- Chuyện này...

 

Man thú sẽ không ngụy trang và che giấu. Mọi người đều nhìn thấy được thái độ của con chim kỳ lạ. Ánh mắt của mỗi một người đều đờ ra.

 

Những người khác thuần phục man thú, giống như thỉnh cầu phụ thân bày tỏ với nãi nãi, phục vụ đối phương hết sức thoải mái, cũng không nhất định thành công. Nhưng con chim này thì hay rồi, đánh một trận lại hoàn toàn bái phục. Vốn tưởng rằng chuyện con báo Kim Thân Thiết Tiễn trước đó chỉ là trùng hợp. Nhưng lần thứ hai, điều này lại xuất hiện. Cho dù có ngốc cũng hiểu rõ, đây là bản lĩnh thật sự.

 

- Điều này là không học được!

 

- Bước đầu tiên đánh man thú, ta có thể học. Nhưng bước thứ hai, khiến cho nó đột phá, khôi phục thương thế, đánh chết ta cũng làm không được!

 

- Nói thật đi, bước đầu tiên ngươi cũng không học được!

 

- Tại sao lại nói ra lời này. Không phải là ra sức đánh một trận sao?

 

- Đánh một trận? Không đơn giản như vậy! Ngươi nghĩ thuần thú, chắc chắn sẽ không thật sự đánh chết nó. Hạ thủ sẽ có chừng mực. Như vậy tới nay, lòng sợ hãi của man thú sẽ giảm xuống! Mà vị Trương Huyền tiền bối này, vừa rồi con chim kỳ lạ không thần phục, sẽ thật sự giết chết nó! Hơn nữa, mấu chốt nhất chính là... hắn ở trên phương diện tốc độ thắng được con chim này, hơn nữa hoàn toàn không chút che giấu sát ý, mới khiến cho con chim kỳ lạ từ sâu trong nội tâm cảm thấy được sự khủng hoảng và sợ hãi. Bằng không, dựa vào sự cao ngạo của man thú, làm sao có thể dễ dàng lại chịu thua như vậy?

 

- Ngươi vừa nói như vậy... thật sự vẫn là...

 

...

 

Thấy hắn thuần phục đơn giản, những người khác cũng biết, không chỉ bọn họ không học được, cho dù thuần thú sư chính thức cũng làm không được.

 

Chim kỳ lạ am hiểu tốc độ, ở phương diện tốc độ đánh nát lòng tin của nó, chỉ riêng kiểu nay, đã có thể gây khó khăn cho vô số cường giả.

 

- Con chim này đã thuần phục, có thể đi được chưa?

 

Ra tay trợ giúp chính là để nhanh chóng rời khỏi đây. Nếu đã thuần phục, cũng sẽ không cần thiết lại ở tại chỗ này nữa.

 

- Vâng!

 

Vân Đào vô cùng vui sướng, liên tục gật đầu.

 

Vốn tưởng rằng con báo Kim Thân Thiết Tiễn bị đối phương thuần phục, lần kiểm tra này đã nhất định phải thất bại. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới vị trước mắt này ra tay, một lần hành động liền thành công.

 

Hắn lại nhìn qua, tràn ngập cảm kích.

 

Chuyện xong xuôi, còn lại chính là hành trình quay trở về. Trương Huyền và Trầm Bích Như ngồi ở trên lưng của báo Kim Thân Thiết Tiễn chạy đi, đám người Vân Đào vẫn chạy thiếu chút nữa không thở nổi.

 

Vân Đào vừa chạy, nước mắt vừa chảy ròng ròng.

 

Đối phương ngồi ở man thú trên lưng uy phong tám phía. Hắn lại chỉ có thể ôm con chim ngốc, chạy muốn gãy chân, đuổi sát theo ở phía sau.

 

Đồng dạng là thuần phục man thú, khác biệt thật là lớn...

 

Một lúc lâu sau, một sơn cốc cực lớn xuất hiện ở trước mắt.

 

- Linh khí thật nồng đậm!

 

Vừa đến đây, Trương Huyền lập tức cảm giác được có điểm không thích hợp.

 

Linh khí của toàn bộ sơn cốc so với những nơi khác, nồng đậm gần như gấp đôi. Đi vào trong đó, lỗ chân lông trên toàn thân không nhịn được mở ra. Linh khí không ngừng cọ rửa thân thể, khiến người ta có một loại cảm giác giống như ngâm mình trong suối nước nóng.

 

Quanh năm ở chỗ này tu luyện, tu vi tuyệt đối sẽ lớn hơn so với bên ngoài.

 

- Thú Đường bố trí toàn bộ sơn cốc thành Tụ Linh trận, như vậy có khả năng sinh trưởng linh hoa, linh thảo tốt hơn. Thể chất của man thú cũng sẽ tăng lên, khả năng đột phá cũng lớn hơn nữa!

 

Trầm Bích Như nói.

 

Thời điểm lần đầu tiên nàng qua đây, cũng vô cùng chấn động kinh ngạc.

 

Biến toàn bộ sơn cốc thành đại trận, đồng thời khiến cho linh khí gia tăng lên gấp đôi... Đây là công việc lớn tới mức nào?

 

Chỉ sợ cũng chỉ có loại tiền chủ không thiếu như Thú Đường này, mới có loại quyết đoán này!

 

- Đúng vậy!

 

Trương Huyền gật đầu, hít sâu một hơi, cảm thấy tế bào trong toàn thân đều trở nên sống động hơn rất nhiều.

 

Võ giả trước thất trọng: nhất trọng tập trung hơi thở, nhị trọng đan điền, tam trọng chân khí, tứ trọng da xương, ngũ trọng sức mạnh, lục trọng ích huyệt, thất trọng thông huyền.

 

Trước tam trọng, tu vi thấp, không cần quá nhiều linh khí trợ cấp, lại không nói thêm làm gì. Tứ trọng da xương, chân khí tẩm bổ thân thể; Ngũ trọng sức mạnh, vận dụng chân khí thuần thục, tăng lực lượng; lục trọng ích huyệt, mở ra huyệt vị toàn thân; thất trọng thông huyền, chân khí dung hợp thông suốt, kinh mạch không bị ngăn cản.

 

Yêu cầu của thất trọng này đối với linh khí cũng không tính là quá cao. Cho nên, cho dù là Thiên Huyền vương quốc, loại địa phương linh khí cằn cỗi này, cũng rất dễ dàng đạt được.

 

Nhưng linh khí thiếu thốn, muốn trùng kích Tông Sư cảnh lại khó khăn.

 

Tông sư, dung nạp bốn phương tám phương, lực lượng trong cơ thể phong phú, không có không đủ linh khí tích lũy, muốn đột phá, gần như là không khả năng.

 

Lấy Trương Huyền làm thí dụ, cho dù có công pháp thiên đạo, lại không có đủ nhiều linh khí chống đỡ cũng uổng công.

 

Nếu như nói tông sư là một mảnh đại dương mênh mông, linh khí của Thiên Huyền vương quốc, chính là dòng nước nhỏ chảy nhỏ giọt. Muốn rót đầy, không tích lũy hơn mười năm, khó có thể hoàn thành. Nhưng chỉ cần sông lớn rót vào, tốc độ lại nhanh hơn nhiều.

 

Linh khí nơi này so với nơi khác không chỉ gấp đôi, nhưng tốc độ bắt đầu tu luyện, tuyệt đối hiện lên bội số tăng không biết bao nhiêu lần.

 

Ngẩng đầu nhìn xung quanh, cây cối bốn phía rõ ràng càng rậm rạp hơn so với phần ngoài. Thường xuyên có các loại chim bay, man thú lui tứi. Tất cả đều có xương cốt lớn, hình thể hùng tráng.

 

- Dùng cách nói của kiếp trước, Thú Đường thật giống như sân bay, xây dựng cách chỗ thành phố rất xa. Người muốn lặn lội đường xa, lại không có thời gian, sẽ đặc biệt qua!

 

Ngẩng đầu nhìn về phía rất nhiều man thú bay tới bay lui, trong lòng Trương Huyền xuất hiện một ý nghĩ.

 

Trước đó, hắn vẫn cảm thấy vì sao Thú Đường không xây dựng ở trong vương thành. Nhưng giờ nhìn thấy được những man thú cực lớn này, hắn mới hiểu được.

 

Những con man thú này, mỗi một con đều có hình thể to lớn. Đặt ở trong vương thành, rất dễ dàng gây ra mẫu thuẫn cũng với con người. Đổi lại thành quốc vương kia, sợ rằng cũng không muốn nhìn thấy được.

 

- Thú Đường ở bên trong. Chúng ta nhanh tiến vào đi thôi!

 

Dọc theo con đường trong sơn cốc, mọi người đi về phía trước.

 

Thời gian không lâu, bọn họ liền thấy kiến trúc giống như một thành trấn xuất hiện ở trước mắt.

 

Bao trùm mấy chục dặm, các loại kiến trúc giống như từng lớp vảy, xa hoa. Trên đường phố dòng người đi lại giống như thoi đưa. Tuy rằng so với Vương Thành của Thiên Huyền, có phần không bằng, lại giống như một vài thành thị tuyến thứ hai vậy.

 

- Đây là... Thú Đường sao?

 

Trương Huyền chớp mắt.

 

Ban đầu, hắn vốn cho rằng Thú Đường giống như nghiệp đoàn của luyện đan sư, chỉ là một giáo xứ không lớn lắm, đứng sừng sững ở trong rừng núi, ngăn cách với đời. Dù nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới, nơi đây lại là một tòa thành thị phồn hoa như vậy.

 

- Thời điểm bắt đầu, ở đây quả thực chỉ có một giáo xứ. Nhưng theo thời gian trôi qua, có người đến đây giao dịch, cũng có khi là hậu nhân Thú Đường, ở lại càng lúc càng nhiều. Ở đây cũng dần dần sinh sôi nảy nở trở thành thành thị.

 

Vân Đào giải thích.

 

Trương Huyền gật đầu.

 

Xung quanh Huyền Lạc sơn mạch, vương quốc mọc lên như rừng, muốn cưỡi man thú bay, mua man thú bảo vệ người của gia tộc, không phải số ít. Hơn nữa ở đây linh khí sung túc, lâu ngày, hình thành quy mô như vậy, cũng là hợp tình hợp lý.

 

Cũng giống như sân bay, xây dựng trong thời gian lâu dài cũng sẽ hình thành một sản nghiệp dây chuyền cực lớn, dẫn tới vô số người đến đây.

 

Thảo nào trước đó chính mình nói vì sao người của Thú Đường không ra mua đồ, biểu tình của Trầm Bích Như lại như vậy. Hiện tại xem ra, trước đó nàng đã tới, biết được tình huống nơi này.

 

- Đi Thú Đường!

 

Tiến vào thành thị, đi dọc theo đường phố một hồi, cũng không có phát hiện ra cái gì gây hứng thú, Trương Huyền phân phó một tiếng. Mấy người đi thẳng về phía một tòa kiến trúc cao lớn ở chính giữa.

 

Thú Đường làm căn bản của thành thị này, cao lớn hùng vĩ, toàn thân mang theo màu xanh xám, kích thước hơn trăm thước, xông thẳng lên trời. Ở cửa có đặt hai bức tượng man thú cực lớn, dáng vẻ dữ tợn đáng sợ, khiến cho người ta cảm giác được một loại lực lượng.

 

Ngay phía trước có một bức hoành phi dài đến mấy chục thước, hai chữ lớn “Thú Đường”, đỏ tươi chói mắt, không biết sử dụng thứ gì viết ra, khiến người ta một loại cảm giác đè ép.

 

- Là máu của man thú cao cấp!

 

Vân Đào nói:

 

- Loại man thú này trời sinh cường đại. Cho dù sau khi chết, uy hiếp cũng sẽ không biến mất. Sử dụng máu của bọn chúng viết ra chữ lớn, khiến người ta vừa nhìn lại cảm thấy khiếp sợ, không dám ở nơi này làm loạn.

 

- Ừ!

 

Trương Huyền âm thầm gật đầu.

 

Không thể không nói, Thú Đường ở trên bề ngoài, làm được thật sự không tệ. Đừng nói là những người khác, cho dù là hắn, còn chưa tiến vào, trong lòng đã sinh ra sự kính sợ.

 

Đi vào cửa lớn, bên trong giống như nghiệp đoàn của luyện đan sư, là một đại sảnh rộng rãi. Trong đó người đến người đi. Có không ít cường giả đi lại trong đó. Thậm chí bọn họ còn xếp thành hàng thật dài, thoạt nhìn vô cùng náo nhiệt.

 

- Người kia là... Ích Huyệt cảnh đỉnh phong? Người kia là Thông Huyền cảnh trung kỳ? Còn có... Thông Huyền cảnh đỉnh phong?

 

Nhìn trái nhìn phải một hồi, Trương Huyền không nhịn được líu lưỡi.

 

Trước đó cường giả Thông Huyền cảnh ở Vương Thành của Thiên Huyền cao cao tại thượng, ở chỗ này lại giống như rau cải trắng, tùy ý có thể nhìn thấy được. Thậm chí một lão nhân không có gì bắt mắt đang xếp hàng, liền có thể nắm giữ tu vi Thông Huyền cảnh đỉnh phong.

 

Mà cường giả Ích Huyệt cảnh có thể trở thành trưởng lão một gia tộc, ở chỗ này chỉ là tầm thường nhất, tùy tiện đều có thể nhìn thấy được mấy người.

 

------oOo------

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top