Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng (Dịch)
  4. Chương 91: Tìm Tiên trong mưa (1)

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng (Dịch)

  • 137 lượt xem
  • 1188 chữ
  • 2023-11-06 23:07:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Tiểu Vương, bên này.” Thanh Mộc gọi hắn.

“Có người tìm tôi rồi, ngày mai gặp nhé.” Vương Huyên chào hỏi mấy người bên cạnh, nhanh chóng đi về phía trước.

Trong ánh hoàng hôn, xa xa có một đàn chim di trú, càng lộ rõ mùa thu trầm lắng, bầu trời cao xa.

Thanh Mộc chở Vương Huyên đi ăn tối, ở trên đường không ngừng hỏi thăm, khi nghe được gần đây lão Trần đang hẹn hò với Vũ Hoá Chân Tiên, liền đạp chân ga một phát, thiếu chút nữa đụng vào xe phía trước.

“Tập trung nhìn đường, chú ý tiêu điểm!” Vương Huyên nhanh chóng nhắc nhở.

Trên đường phố xe cộ rất nhiều, đang là giờ tan tầm, tình hình giao thông ùn tắc, trong lòng Thanh Mộc cũng có chút tắc nghẽn, tình huống gì đây, lão Trần bị nữ phương sĩ dọa chạy mất rồi?

Anh ta biết rõ, Cựu Thuật của lão Trần tương đối khó lường, thuộc cường giả siêu cấp hiếm thấy, hơn nữa luôn luôn cơ trí và mạnh mẽ, dường như chưa bao giờ chịu thiệt, gần đây lại… gục ngã rồi.

Vương Huyên ngược lại rất thoải mái, còn có tâm tình ngắm nhìn những cây phong đỏ rực hai bên đường, lá phong trong ráng chiều trông ấm áp lạ thường, nghĩ đến chuyện nữ phương sĩ không còn xuất hiện, hắn suy nghĩ, lần này hắn không chừng có thể cùng lão Trần chạy đến Tân Tinh.

“Cậu nghĩ sư phụ của tôi có thể xảy ra chuyện gì bất trắc không?” Thanh Mộc đại khái đã hiểu rõ tình huống hiện tại, anh ta cảm thấy có chút kinh hoàng, người đã chết ba ngàn năm còn có thể báo mộng?

“Lão Trần là người tốt, bảo đảm sẽ không có việc gì.” Vương Huyên an ủi hắn.

Thanh Mộc chưa bao giờ thiếu tiền, chọn một nhà hàng cao cấp, phòng rất lớn, vô cùng yên tĩnh, sau khi gọi đồ ăn xong bắt đầu thấp giọng hỏi chi tiết mọi chuyện đã xảy ra.

“Cậu nói là, lão Trần thay cậu gánh lấy tai họa này?” – Thanh Mộc bị sặc khói, có chút không nói nên lời.

“Đừng nói vậy, đấy không phải lỗi của tôi. Sở dĩ nữ phương sĩ báo mộng, có thể nói là, những ai tham dự vào thí nghiệm dưới lòng đất núi Đại Hưng An không ai thoát khỏi, lão Thanh, gần đây anh cũng phải chú ý một chút!”

Vương Huyên tinh thần sảng khoái, khẩu vị tốt, vừa thưởng thức mỹ vị vừa tốt bụng nhắc nhở Thanh Mộc, dặn dò anh ta tốt nhất nên chuẩn bị chút phù chú gì đó, ở phương diện này lão Trần tương đối có kinh nghiệm, sau khi sự việc xảy ra, trực tiếp lấy ra một đống, dán khắp người.

Đồng thời hắn cũng oán thầm, lão Trần thật keo kiệt, cuối tuần lúc xin hắn giúp đỡ, liền chỉ đưa cho hắn một tấm, kết quả khi bản thân xảy ra chuyện, liền liều mạng dán khắp nơi trên người.

Thanh Mộc nghe lời phàn nàn và cảnh báo kỳ cục của hắn, nhếch miệng, tâm tình phức tạp, nhả ra một vòng khói, im lặng không nói gì.

“Năng lực của Lão Trần càng lớn, thì trách nhiệm ông ta càng lớn.” Vương Huyên bình luận.

Thanh Mộc trừng mắt nhìn hắn, đây là nói nhảm cái gì vậy, tiểu tử này được tiện nghi còn khoe mẽ.

“Cậu nói, chúng ta nên làm thế nào để giúp ông ấy?” Thanh Mộc nhíu mày, quả thật anh ta có chút lo lắng cho lão Trần, dù sao cũng là sư phụ của anh ta.

Vương Huyên nói: “Tôi cảm thấy sẽ không có chuyện gì lớn, lão Trần chạy tới Tân Tinh, nữ phương sĩ kia nhất định là không quen cuộc sống ở đó, sớm muộn gì cũng cổ vũ lão Trần quay trở về đây.”

Nghe xem, đây là lời gì? Thanh Mộc trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó lại tiếp tục thương lượng cùng hắn, có ý định đưa hắn đến Tân Tinh hỗ trợ và chăm sóc lão Trần.

Vương Huyên lập tức cự tuyệt, mới vừa nhảy ra từ hố lửa, ai lại không có việc gì nhảy lại vào bên trong chứ.

Hắn liếc nhìn Thanh Mộc, nói: “Anh đừng lo lắng thay lão Trần, tôi cảm thấy anh thật sự cần lo lắng cho chính mình.”

“Cậu có ý gì?” Thanh Mộc dụi tắt điếu thuốc.

Vương Huyên nhìn anh ta một cái, nói: “Còn có thể có ý gì, lão Trần sợ, đã chạy Tân Tinh rồi, nhất định không có cách gì để giúp nữ phương sĩ giải quyết vấn đề, đến lúc đó nếu cô ấy trở về, tôi đoán sẽ đến lượt anh.”

“Miệng của cậu có độc, im miệng cho tôi!” Trong lòng Thanh Mộc thật sự có chút không yên lòng, hơn nữa anh ta cảm thấy, có lẽ lão Trần cũng bị tìm tới như vậy.

Anh ta thực sự nghi ngờ rằng rất có thể nữ phương sĩ chính bởi nghe Vương Huyên nói bừa mới đi tìm lão Trần.

Anh ta càng nghĩ càng thấy chuyện này hợp lý, nghiêm túc cảnh cáo hắn, nói: “Ăn cơm đi, ăn xong thì đi nhanh lên!Trong thời gian gần đây cậu nhất định không được tìm tôi, cũng không cần nói huyên thuyên cái gì, dù sao thì khoảng thời gian này cậu không được nhắc tới tên tôi!”

“Lão Thanh, anh như thế này không phúc hậu, nói như thể cái miệng này của tôi còn có thể khai quang vậy.” Vương Huyên bất mãn giải thích, chuyện này ngay từ đầu hoàn toàn không có liên quan gì đến hắn, hắn cũng là người bị hại mà.

“Đừng nói gì hết, hai ta tạm thời phân rõ giới hạn, gần đây cậu không được liên lạc với tôi!” Thanh Mộc nói xong liền muốn đi tính tiền rồi rời đi, anh ta không muốn ở lại đây một giây nào nữa, thức ăn cũng gần như không động đũa.

Vương Huyên nói: “Đừng đi vội như vậy, năm trăm vạn của tôi lúc nào thì được chuyển vào tài khoản, đây chính là tiền bồi thường cho việc tôi vào sinh ra tử ở núi Thanh Thành đó.”

“Ngày mai sẽ có.” Thanh Mộc nói xong liền đứng dậy, liên quan tới việc cho hắn số tiền này, ngược lại anh ta rất hào phóng, tấm da thú màu bạc kia tuy rằng còn chưa giải mã ra, nhưng tổ chuyên gia đều cảm thấy nó có giá trị kinh người, nếu không cũng sẽ không khiến cho một phương sĩ Vũ Hoá nhìn chằm chằm cho đến khi chết.

“Được.” Vương Huyên cảm thấy hài lòng, đối với một sinh viên vừa tốt nghiệp mà nói, có một khoản tiền lớn như vậy thật sự là niềm vui không gì sánh được.

“Anh ít nhiều cũng nên ăn một chút đi.” Vương Huyên thuyết phục Thanh Mộc, lại nói: “Anh đi thật ư, không đưa tôi về sao?”

Thanh Mộc không để ý tới hắn, càng tăng nhanh tốc độ, đảo mắt liền không thấy bóng dáng, cũng hạ quyết tâm gần đây không đi đến những chỗ gần chỗ ở của Vương Huyên.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top