Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thế Giới Tu Tiên Quỷ Dị (Dịch)
  4. Chương 7: Quái mộng

Thế Giới Tu Tiên Quỷ Dị (Dịch)

  • 103 lượt xem
  • 986 chữ
  • 2024-06-19 12:13:46

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hắn không dám khẳng định đây có phải là một con thuyền hay không, bởi chiếc thuyền gỗ cỡ lớn này thực sự không có gì cả.

Không có vải buồm, không có cột buồm, không có buồng lái, chỉ có một boong thuyền hiu quạnh, bao quanh boong thuyền là lan can gỗ cao tầm nửa người.

Ngoài những cái đó ra thì không còn gì khác, ánh mắt hắn lại nhìn về phía xa xa, lại chỉ thấy một vùng nước màu xám tro.

Xung quanh thuyền đều là nước màu xám tro. Chúng giống như sương mù xám, tĩnh lặng không một gợn sóng.

Để nhìn rõ hơn, Chu Phàm đi tới mép lan can thuyền và nhìn xuống dưới.

Mặt nước xám tro trơn bóng như một mặt gương, cả người Chu Phàm bỗng cảm thấy một cảm giác run sợ chạy dọc theo sống lưng, mồ hôi túa ra như mưa khiến cho cái áo mỏng của hắn đã ướt nhẹp.

Hình ảnh phía dưới mặt sông xám như chiếc gương đó phản chiếu vào mắt Chu Phàm là một cái đầu lâu trắng ởn.

Chu Phàm đang nằm trên giường, bỗng bật dậy, đầu đầy mồ hôi. Hắn phát hiện ra mình đã tỉnh lại.

Chỉ là sắc mặt hắn vẫn dọa người như vậy, con ngươi thì đang co rút lại.

Chu Phàm vỗ mặt mình mấy cái, hắn cảm nhận trên mặt mình vẫn còn da thịt thì mới từ từ bình tĩnh lại, nhưng sắc mặt thì vẫn tái dại.

Không phải Chu Phàm chưa từng nhìn thấy đầu lâu của người chết, mà hắn cảm thấy sợ hãi vì cái đầu lâu hắn nhìn thấy khiến hắn có cảm giác đó chính là đầu lâu của mình.

Hắn nhìn bài trí quen thuộc của căn phòng ở bên ngoài màn mà lắc đầu. Đây chẳng qua chỉ là một giấc mơ tương đối chân thực mà thôi.

Chắc là ban ngày suy nghĩ nhiều nên mới nằm mơ. Nhưng vì sao hắn lại có một giấc mơ kiểu này?

Gần đây, hắn không hề gặp phải bất cứ thứ gì liên quan đến thuyền mà.

Từng đợt ánh sáng chiếu qua khe hở trên mái nhà, bên ngoài đã có tiếng gà trống gáy.

Trời đã sáng rồi.

Chỉ chốc lát sau, có tiếng bước chân vang lên bên ngoài cửa.

Là mẫu thân Quế Phượng của Chu Phàm đi đến, bà gọi:

- Phàm nhi, mau dậy đi. Chúng ta phải đến nghi lễ búi tóc trong thôn sớm một chút.

Chu Phàm dại một tiếng rồi vội vã rời giường.

Sau khi đánh răng rửa mặt và ăn sáng, Chu Phàm mặc một bộ quần áo mới do mẹ hắn chuẩn bị từ trước.

Nói là quần áo mới thật ra cũng chỉ mới hơn bộ trước đó mà hắn mặc một chút, vì bộ quần áo này cũng đã có vài miếng vá.

Sau khi Chu Phàm mặc quần áo mới, Chu Nhất Mộc và Quế Phượng cũng đã chuẩn bị xong.

Chu Nhất Mộc nhìn thấy Chu Phàm đã chuẩn bị xong, chỉ khẽ gật đầu rồi nói:

- Đi thôi.

Ba người cùng nhau ra ngoài, thuận tay đóng cửa lại, nhưng cũng không khóa.

Dẫu sao hoàn cảnh gia đình hắn cũng nghèo nàn, trong nhà không có gì đáng giá để người ta phải ăn trộm.

Cơn gió mát mẻ buổi sáng thổi vào mặt, đây là lần đầu tiên Chu Phàm ra khỏi căn nhà bằng đất của Chu gia kể từ khi xuyên không đến đây. Hắn đi theo vợ chồng Chu Nhất Mộc, đồng thời cũng tò mò nhìn xung quanh.

Hoàn cảnh nơi đây rất đơn sơ và nguyên thủy.

Mọi người trong thôn cùng đi về một phía, hiển nhiên là đều đi tham gia nghi lễ búi tóc.

Trên đường có thôn dân chào hỏi ba người Chu Nhất Mộc, thường thì Chu Nhất Mộc sẽ lên tiếng ứng phó qua loa.

Thỉnh thoảng cũng có những thiếu niên tầm tuổi Chu Phàm đi qua gọi Chu Phàm một tiếng. Chu Phàm chỉ có thể cười trừ, hắn căn bản không biết họ tên của những người này là gì nên không thể nói nhiều.

Đi thêm một đoạn đường không hề ngắn, cả nhà Chu Phàm mới dừng lại.

Đây là một bãi đất bằng lớn trong thôn, chung quanh cũng không có tường làm bằng bùn đất như phòng ở mà chỉ có một đàn tế tròn được ghép từ đá xám.

Đàn tế tròn cũng không lớn, chỉ rộng khoảng ba mươi, bốn mươi mét vuông. Bên dưới đàn tròn đã có người tụ tập đông nghìn nghịt, tất cả đều là người của thôn Tam Khưu.

Thôn Tam Khưu lớn đến mức nào thì Chu Phàm không biết, nhưng chỗ này chắc có khoảng hơn một nghìn người. Chu Phàm chỉ đứng một bên, Chu Nhất Mộc và Quế Phượng đang nói chuyện với người khác, nội dung thì đều là một số việc vặt.

Chu Phàm cũng không lắng nghe, bỗng nhiên có người vỗ vai hắn.

Chu Phàm quay đầu nhìn lại, đứng trước người hắn là một thiếu niên gầy trơ xương, thiếu niên đó cười một cái là xương trên khuôn mặt đaều lồi hết cả lên.

Chu Phàm ớ một tiếng, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một người có thể gầy đến mức này.

Thiếu niên này cười nói:

- A Phàm, ngươi khỏe chứ? Ta luôn muốn đến thăm ngươi nhưng Quế Phượng thẩm lại không cho ta đến.

Quế Phượng xoay người lại, bà nhìn gương mặt Chu Phàm có chút mơ hồ, biết ngay là nhi tử không nhớ ra thiếu niên này, vội vàng nói:

- Phàm nhi, đây là Trương Toàn Phúc, bình thường ngươi hay gọi hắn là Sầu Hầu (khỉ ốm). Ngươi quên rồi à?

Chu Phàm bất đắc dĩ nói:

- Sầu Hầu, xin lỗi, ta không nhớ được ngươi.

Sầu Hầu hơi sững sờ, nói:

- Quế Phượng thẩm, sao A Phàm lại quên ta?

Quế Phượng lắc đầu nói:

- Hắn bị thương ở đầu, rất nhiều chuyện trước kia đều không nhớ ra được.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top