Yêu dị thanh niên thoáng lộ vẻ kinh ngạc:
“Bách Hồn Phiên? Ngươi chỉ là một tu sĩ Luyện Khí trung kỳ nhỏ bé, sao có thể khống chế được bảo vật bậc này?”
Trong Tu Tiên giới, Hồn Phiên vốn là loại pháp khí ma đạo bị Chính đạo liệt vào hàng cấm tuyệt đối.
Ngay cả các tông môn lớn của Ma đạo cũng không dám công khai dùng đến, chỉ lén lút luyện chế trong bóng tối.
Nhưng giữa những Hồn Phiên thông thường và Cực phẩm Bách Hồn Phiên lại cách nhau một trời một vực.
Muốn luyện ra Bách Hồn Phiên, hoặc phải tế luyện hồn phách của hàng ngàn phàm nhân, hoặc phải đồ sát hàng trăm tu sĩ.
Mà loại tàn sát trên quy mô lớn này, trong thời thế Ma đạo suy vi, gần như không thể thực hiện.
Cho dù có kẻ may mắn luyện thành, một khi Bách Hồn Phiên được sử dụng, tất sẽ bị các tông môn Chính đạo thôi diễn truy xét, bị nghiệp lực sát lục trói buộc, khó lòng che giấu.
Chính vì vậy, số lượng Bách Hồn Phiên tồn tại trong Tu Tiên giới cực kỳ hiếm hoi.
Với tu sĩ Trúc Cơ, sở hữu một kiện cực phẩm pháp khí đã là vận khí lớn lao, huống chi là Bách Hồn Phiên – từng được mệnh danh “vô địch dưới Kim Đan”.
Dù có hơi khoa trương, nhưng quét ngang đồng cấp thì quả thực chỉ như trở bàn tay.
Vậy mà hôm nay, một tu sĩ Luyện Khí trung kỳ lại có thể lấy ra pháp khí trân quý bậc này.
Yêu dị thanh niên nhất thời khó tin.
Nhưng Lục Diêm không để hắn kịp suy nghĩ.
Bách Hồn Phiên vừa rung lên, lập tức hai trăm lệ quỷ gào thét lao ra từ quỷ vụ, hung hãn xông về phía đối phương.
Yêu dị thanh niên biến sắc, song thủ pháp không hề chậm trễ:
“Nhị giai Thượng phẩm pháp thuật – Hồng Liên Hộ Thân Chú!”
Pháp ấn hóa thành một đóa hồng liên màu máu, chậm rãi nở rộ bao bọc lấy hắn.
Hai trăm lệ quỷ đồng loạt va vào kết giới, tiếng nổ chấn động không ngừng dấy lên trong quỷ vụ.
Dù công kích mãnh liệt, đạo linh quang hộ thân kia vẫn không suy chuyển.
Ngược lại, những lệ quỷ chạm vào hồng liên lại bị ăn mòn hồn thể, thân ảnh ngày càng mờ đi.
Yêu dị thanh niên không vội phản kích.
Hắn chăm chú nhìn vào Bách Hồn Phiên trong tay Lục Diêm, trong giao phong ngắn ngủi đã cảm nhận được khí tức bất thường:
“Cây Bách Hồn Phiên này… hầu như không vương nghiệp lực sát lục, oán hận, sợ hãi đều cực ít. Nó sạch sẽ đến mức chẳng giống một kiện ma đạo pháp khí.”
Trong tiếng gào thét thê lương, oán khí của hai trăm lệ quỷ hợp lại, hóa thành một quỷ trảo khổng lồ, ẩn hiện huyết quang, hung hãn vỗ xuống.
Tiếng nổ vang trời chấn động.
Hồng Liên Hộ Thân Chú rốt cuộc cũng lung lay, quang huy ảm đạm đi, trên kết giới xuất hiện từng đường nứt.
Đúng lúc này, thần thức của Yêu dị thanh niên quét qua, nhận ra đám lệ quỷ thiếu mất Thiên Địa nhị hồn, hắn lập tức đại ngộ, đôi mắt lóe lên sự cuồng hỉ:
“Hóa ra là thế! Kẻ điên trong truyền thuyết, kẻ từng luyện ra Vạn Thú Phiên ở Vu Sơn… chính là ngươi!”
Trong tiếng cười điên cuồng, ánh mắt hắn nhìn Lục Diêm tràn đầy tham lam lạnh lẽo:
“Tông môn phái ta điều tra Vạn Linh Sơn, vốn nghi ngờ kẻ nào đó tàn sát linh huyết dã thú để luyện huyết mạch đặc thù. Không ngờ thật sự có kẻ thu thập hồn phách của linh huyết dã thú! Mà ngươi lại tự dâng đến tận tay ta… quả thật là thiên ý giúp ta thành tựu Ma Tôn!”
“Cây Bách Hồn Phiên này khác hẳn với những Hồn Phiên khác, hiển nhiên có khả năng thu hoạch linh huyết dã thú. Lời đồn về Vạn Thú Phiên không phải hoàn toàn hư ảo… nhưng dù sao, bất luận là pháp khí này hay bí pháp của ngươi, tất cả đều sẽ thành vật trong tay ta!”
Lời còn chưa dứt, Hồng Liên Hộ Thân Chú ầm vang nứt vỡ.
Hai trăm lệ quỷ đồng loạt vươn trảo, chỉ cần chạm vào thân thể, dù đối phương là Trúc Cơ đại tu sĩ cũng hồn phi phách tán.
Song đúng lúc ấy, Yêu dị thanh niên hành động.
Trong tay hắn xuất hiện một chiếc chuông trắng toát, nhỏ bé chưa đầy bàn tay.
Hắn khẽ rung cổ tay, âm thanh khàn đặc như tiếng gào của kẻ sắp chết vang lên, gợn sóng ma âm lan tràn khắp nơi.
Chỉ trong thoáng chốc, quỷ trảo tan vỡ, lệ quỷ ảm đạm, hoảng loạn tháo chạy.
Lục Diêm vừa liếc mắt đã nhận ra: “Bạch Cốt Linh!”
Đây chính là một trong những ma đạo pháp khí được ghi chép trong 《Ma Đạo Pháp Khí Bí Lục》.
Khác với Hồn Phiên chỉ chú trọng pháp môn tế luyện, việc luyện chế Bạch Cốt Linh yêu cầu phải dùng hài cốt sinh linh cường đại, rồi phong ấn tàn hồn cuối cùng của chúng vào trong chuông.
Quy trình cực kỳ phức tạp, đến cả Luyện Khí Sư chính thống cũng chưa chắc thành công.
Chiếc Bạch Cốt Linh trong tay đối phương hiển nhiên là Thượng phẩm pháp khí phẩm chất cực cao, chuyên phá diệt thân hồn.
Nhìn đám lệ quỷ tán loạn, Yêu dị thanh niên không đuổi giết.
Trong mắt hắn, tất cả đều đã là tài sản của mình.
Hắn cầm Bạch Cốt Linh, bước chậm rãi về phía Lục Diêm, cười lạnh:
“Nếu ngươi là Trúc Cơ, hoặc nếu ta không có Bạch Cốt Linh, thì dựa vào Bách Hồn Phiên, ngươi còn có thể liều một trận. Nhưng hiện tại, ngươi không còn cơ hội.”
“Ta có thể cho ngươi một con đường sống: tự nguyện dâng lên Bách Hồn Phiên, khai ra bí mật trên người, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, thu ngươi làm nô bộc. Một khi ta ngồi lên ngôi Tông chủ Hồng Liên Ma Tông, ngươi cũng có thể theo đó mà trở thành trưởng lão.”
Lục Diêm không đáp.
Hắn chỉ khẽ rung Hồn Phiên, gom đám lệ quỷ tán loạn trở lại, dung nhập vào quỷ vụ.
Quỷ vụ cuồn cuộn che kín bầu trời, từ trong đó tụ thành một quỷ trảo khổng lồ, mang sức mạnh ngàn cân, trấn áp xuống.
“Ngu xuẩn!”
Yêu dị thanh niên hừ lạnh, lại rung Bạch Cốt Linh.
Âm thanh ma ngữ vang lên, gợn sóng va chạm cùng quỷ trảo.
Nhưng lần này ngoài dự liệu, quỷ trảo khổng lồ chỉ khựng lại thoáng chốc, rồi vẫn ép thẳng xuống, xé tan quỷ vụ mịt mờ, để lộ sinh linh dị tượng bên dưới.
Một thực thể khủng bố tựa như được khâu vá từ hàng trăm lệ quỷ, hồn phách chúng liên kết thành một khối.
Bạch Cốt Linh chưa kịp thúc động toàn lực đã không thể ngăn cản.
Khoảnh khắc kế tiếp, quỷ trảo nắm chặt thành quyền, oanh minh rung trời chấn động cả không gian…
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận