Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Thập Niên 90: Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ
  4. Chương 98: Tại Sao Chủ Quán Lại Muốn Hạ Độc Hại Tôi Vậy

Thập Niên 90: Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

  • 91 lượt xem
  • 918 chữ
  • 2025-04-13 14:11:45

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tô Niệm Tinh lại lắc đầu: "Châu tiên sinh là một nhà ẩm thực, chủ tiệm muốn hại ông ấy sẽ không dùng đến dao, cách ổn thỏa nhất chính là hạ độc."

Trên đời này có rất nhiều loại thuốc độc không màu không vị, lưỡi của Châu tiên sinh có nhạy đến đâu cũng không có cách nào nếm ra được.

Nếu như Tô Niệm Tinh không nói ra chuyện ông ta từng ăn phải ruồi thì Châu Hưng Phủ hoàn toàn không coi đây là vấn đề to tát. Nhưng bây giờ ông ta cũng không dám lấy cái mạng mình ra cược.

Ông ta muốn nói mình không ghé thăm quán ăn nữa nhưng nghề của ông ta chính là như vậy đấy, làm sao có khả năng không ghé quán được chứ?

Ông ta vò đầu bứt tai nghĩ ngợi rất lâu rồi mới nói: "Vậy tôi sẽ giả vờ ăn, sau đó lén lút giấu thức ăn đi, mang về xét nghiệm."

Tô Niệm Tinh cảm thấy cách này cũng ổn thỏa đấy: "Vậy ông phải nhân lúc đối phương không đề phòng, bằng không rất dễ bị phát hiện."

"Không sao, tôi sẽ dẫn một người bạn đi chung, đối phương sẽ thu hút sự chú ý của chủ quán."

Bàn bạc xong kế hoạch khiến trong lòng Châu Hưng Phủ nhẹ nhõm hơn rất nhiều, ông ta lại tò mò hỏi Tô Niệm Tinh: "Tại sao chủ quán lại muốn hạ độc hại tôi vậy?

Ông ta là một tác giả viết về mỹ thực hiển nhiên cũng đã đắc tội với không ít người, cho nên trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra được là ai bí quá hóa liều, muốn hại ông ta?

Tô Niệm Tinh hồi tưởng lại bộ dáng của tên tội phạm, tướng mạo không có đặc trưng gì cả, ngược lại trông rất bình thường, cho dù cô có miêu tả cho đối phương nghe thì Châu Hưng Phủ cũng không có cách nào liên tưởng tới được.

Cho nên cô chỉ đành lắc đầu, nói không biết: "Đợi ông xác nhận được đối phương thật sự muốn hại mình lại đi điều tra thân phận của chủ quán sau, có lẽ có thể biết được."

Châu Hưng Phủ gật đầu: "Nếu là thật vậy nhất định phải hậu tạ."

Tô Niệm Tinh vừa định xua tay thì Hà Linh Vân lại nửa đùa nửa thật, đưa ra ý kiến: "Hậu tạ thì không cần đâu, ông viết một bài báo quảng cáo vê cô ấy là được, cô ấy vừa mới đến Hương Giang chưa được bao lâu, còn đang thiếu tiếng tăm."

Tuy rằng tác giả ẩm thực viết về huyền học nghe có vẻ hơi kỳ cục nhưng chỉ cần cách hành văn tốt thì tất cả đều không thành vấn đề nữa.

Châu Hưng Phủ đồng ý ngay: "Được chứ."...

"Hạ độc sao? Sao kẻ ác trên đời này lại nhiêu như vậy chứ?" Bà A Hương không có khách nên ghé tai Tô Niệm Tinh thì thâm.

Nếu nói Hà Linh Vân là nhận người không rõ, tin tưởng lầm người vậy cảnh ngộ của Châu Hưng Phổ chính là đã có âm mưu từ lâu, sống hơn nửa đời người rồi nhưng những chuyện ảo ma mà bà ta gặp phải trong một năm này còn nhiều hơn cả sáu mươi năm trước của bà ta cộng lại.

Bà ta khó có thể giải thích được mạch suy nghĩ của mấy người này: "Rốt cuộc thì đây là thâm thù đại hận gì chứ? Vậy mà còn muốn hạ độc giết người nữa?”

Hương Giang năm 1990 vẫn chưa chưa xóa bỏ án tử hình, vì báo thù mà kéo cả mạng mình vào liệu có đáng không?

Tô Niệm Tinh không biết nguyên do nên đoán bừa: "Trang phục khắp người ông ta đều rất đáng tiền, đi lại trên phố cứ như vật phát sáng ấy, người có chút suy nghĩ bất chính không cưỡng lại được sự cám dỗ mà giết người cướp của cũng là chuyện bình thường cả thôi."

Bà A Hương thở dài một tiếng, lòng người chính là thứ khó suy đoán nhất, người nghèo thì đố ky với người giàu, áp lực của xã hội khiến cho bọn họ không thể trở mình được nên muốn đi theo lối tắt.

Hai người đang cảm thán thì giám sát Lương dẫn một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc gọn gàng tươm tất lại quá mức đẹp trai đến đứng trước sạp hàng của cô.

Trên gương mặt xưa nay vốn nghiêm túc và đường hoàng của giám sát Lương lại hiện ra vẻ kỳ quái khó giải thích được, ánh mắt dò xét đó cứ nhìn qua đây như thế.

Tô Niệm Tinh bị anh nhìn mà nổi hết cả da gà da vịt, trông tướng mặt hung dữ này sẽ không phải lại bị kéo vào một vụ án nào nữa rồi đấy chứ?

Cô vắt hết óc nghĩ lại về mấy người tới xem bói trong mấy hôm nay, Châu Hưng Phủ vừa mới xem bói xong chưa được bao lâu, vẫn chưa bắt đầu đi ghé quán thì phải?

Vụ án của Cao Hân Di không cần cô phải làm chứng thì phải?

Những người khác đều không dính đến án hình sự.

Chắc hẳn cô sẽ không bị coi thành nghi phạm hoặc là nhân chứng đâu nhỉ?

Bà A Hương huých vào cánh tay cô, đè thấp giọng hỏi: 'Chuyện gì thế này? Không phải cậu ta tới tìm cháu tính sổ đấy chứ?"

Vẻ mặt này không nợ tám trăm vạn thì ai thèm tin?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top