Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Thập niên 80: Vợ Béo Của Anh Chàng Quân Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 80: Cảnh cáo 2

Thập niên 80: Vợ Béo Của Anh Chàng Quân Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 205 lượt xem
  • 879 chữ
  • 2025-03-14 20:22:37

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Từ Minh Vũ biết Diệp Ninh gặp được lưu manh cũng vô cùng sợ hãi, lập tức dẫn theo Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đến đồn công an.

Công an trong đồn công an ghi lại khẩu cung chi tiết của Diệp Ninh, lại còn nhớ kỹ đặc điểm vẻ ngoài của năm tên lưu manh kia.

“Các cô cứ yên tâm, chúng tôi sẽ dốc toàn lực lùng bắt, chỉ cần có tin tức sẽ lập tức liên lạc cho cô ngay.”

Ban ngày ban mặt, ở huyện thành, vậy mà lại có người có ý đồ mưu hại quân tẩu, tính chất vụ án này thật sự rất ác liệt.

Từ Minh Vũ cảm ơn công an phụ trách vụ án này xong, ba người mới ra khỏi đồn công an.

“Diệp Ninh, lúc nãy đồng chí công an hỏi cô có đối tượng nghi ngờ nào không, vì sao cô không nói ra tên của ai hết?”

Trịnh Thư Vân vừa đi ra đã lập tức nhịn không được hỏi, theo lý thuyết thì nếu là trả thù thì đương nhiên là những người từng có xích mích với Diệp Ninh sẽ là người bị hiềm nghi nhiều nhất.

Diệp Ninh trả lời: “Từ sau khi tôi đến đây thì luôn sống ở viện gia thuộc của quân khu đại viện, ngoài ra cũng chỉ đến đoàn văn công bên này.”

Trịnh Thư Vân hơi sửng sốt, vẫn chưa hiểu rõ lắm cô muốn nói gì.

Việc này thì có liên quan gì đến cô chứ?

Từ Minh Vũ hơi thay đổi sắc mặt, kéo Trịnh Thư Vân còn đang định hỏi tiếp sang một bên, nói nhỏ một câu.

Trịnh Thư Vân mở to hai mắt, cuối cùng cũng hiểu.

Cho dù là viện gia thuộc hay là đoàn văn công thì gần như đều là gia đình quân nhân và quân nhân, nếu Diệp Ninh nói đến người nào, nếu đúng thì cũng thôi, nhưng nếu không phải thì đó chính là đang bôi nhọ quân nhân và gia đình quân nhân.

Đương nhiên không thể nói rồi.

“Diệp Ninh, cô đừng lo, chờ hôm nay tôi về nhà sẽ nói lại với cha...”

“Chút chuyện nhỏ thế này cũng không cần làm phiền đến thủ trưởng, với lại trong lòng tôi cũng đã có tính toán rồi.”

Diệp Ninh cảm ơn sự quan tâm và giúp đỡ của Trịnh Thư Vân, lúc nãy ở đoàn văn công cô không từ chối chỉ là vì muốn quan sát phản ứng của Sầm Lan mà thôi.

Cho dù đồn công an có tìm ra được năm người kia hay không thì cô cũng đã có thế xác định người đứng phía sau chủ mưu việc này chính là Sầm Lan và Vương Hinh Tuyết.

Từ Minh Vũ và Trịnh Thư Vân đương nhiên không biết trong lòng cô đang nghĩ gì, nhìn thấy cô ngẩn người, còn tưởng rằng cô đang khó chịu và bực bội

“Diệp Ninh, chân của cô có ổn không, có cần nghỉ ngơi mấy ngày không?”

Diệp Ninh hơi thu hồi suy nghĩ nói: “Chỉ bị trẹo chân chút thôi, không có vấn đề gì lớn.”

“Vừa lúc hai ngày nay không có nhiệm vụ luyện tập của cô, cô cũng có thể nghỉ ngơi dưỡng thương cho tốt.”

Hôm nay toàn bộ đội viên của đội nhạc khí đều đã đến đông đủ, cho nên cũng không cần cô đi gõ trống thay.

Năm ngày tiếp theo đó, cuộc sống cũng coi như là bình thường.

Mọi chuyện giống như đều không có gì thay đổi, nhưng mà Diệp Ninh lại có thể cảm giác được rõ ràng, bên phía đội ca hát đã không có ai đến kiếm chuyện với cô nữa.

Việc luyện tập của hai đội ngũ cũng rất thuận lợi, chẳng qua bên phía đồn công an cũng không có tin tức gì, năm người kia thật sự giống như biến mất khỏi trần gian.

Diệp Ninh không biểu hiện ra bất cứ vẻ sốt ruột gì, trước đó cô đã cảnh cáo Vương Hinh Tuyết và Sầm Lan rồi, bọn họ chắc chắn cũng đã báo cho mấy tên kia. Hơn nữa cô cũng không có trông cậy vào việc có thể thông qua năm người kia để bắt được Vương Hinh Tuyết và Sầm Lan.

Hôm nay trong lúc nghỉ ngơi giữa giờ luyện tập, Diệp Ninh chạy đến hóng chuyện, nghe được Vương Hinh Tuyết đang hát.

Mà bài hát Vương Hinh Tuyết hát chính là ca khúc mà cô viết cho Đường Uyển Như lúc trước.

So với âm sắc mềm mại uyển chuyển và quyến rũ của Đường Uyển Như, âm sắc của Vương Hinh Tuyết lại trong trẻo lảnh lót như chim sơn ca, tuy rằng Vương Hinh Tuyết hát bài tình ca này cũng rất hay, nhưng lại thiếu đi nét quyến rũ động lòng người của Đường Uyển Như.

“Diệp Ninh, lại đây ngồi nè.”

Trịnh Thư Vân và Lý Mạn Mạn cũng đang ngồi nghỉ ngơi lập tức vẫy tay gọi cô.

Diệp Ninh ngồi xuống bên cạnh hai người bọn họ, cùng nhau nghe Vương Hinh Tuyết ca hát.

“Sao cô ta lại hát bài này thế?”

Đoàn văn công rất hiếm khi biểu diễn những ca khúc ở bên ngoài.

Lý Mạn Mạn nhìn về phía Vương Hinh Tuyết, bĩu môi nói: “Khoe khoang đó. Cô không biết đâu, hiện tại bài hát này nổi tiếng lắm đó, gần như khắp phố lớn ngỏ nhỏ đều đang hát bài này.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top