Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 12: 12

Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản (Dịch) (Đã Full)

  • 73 lượt xem
  • 1038 chữ
  • 2025-01-10 18:17:11

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bà nội Lâm từ lúc phân nhà chỉ mang theo đồ Lâm Cương Ngọc nhiều năm tích góp được, thêm phần tiền hỗ trợ từ quân đội đưa cho, còn lại tất cả đồ trong nhà đều phân cho con cả và con thứ hai, chỉ mong sau khi mình rời đất xa trời hai nhà bọn họ có thể chiếu cố Lâm Thanh Chỉ một chút.

Kết quả nhận được, chính là bà Lâm nằm trên giường đói đến sắp chết, còn nguyên chủ thì bỏ học mỗi ngày dậy sớm thức khuya giúp bọn họ làm việc, nhưng vẫn luôn như cũ chỉ nhận được một chén nước cơm rồi bị đuổi đi.

Vốn dĩ cô có thể nhịn, nhưng hiện tại thì không được rồi.

Lâm Thanh Chỉ cầm dao xông vào nhà bác hai Lâm đi thẳng đến chuồng gà, một đao liền xiên chết một con gà, rồi đưa vào trong lòng ngực Lục Lập: "Ôm”"

Lục Lập còn chưa hiểu rõ tình huống gì đã bị kéo tới, tay chân luống cuống ôm lấy con gà, sau đó lại thêm một con vịt bị ném tới.

Tay trái một con gà, tay phải một con vịt, anh đứng tại chỗ trơ mắt nhìn Lâm Thanh Chỉ cầm dao vung lên một cái chém mở một cánh cửa đã bị khóa, rồi từ bên trong xách ra nửa túi lương thực. Cuối cùng, tay phải còn cầm thêm nửa giỏ trứng gà nhét tất cả vào trong tay Lục Lập: "Cầm lấy đi."

Loại hành vi thổ hào sống động này, Lục Lập nhìn đến trợn mắt há hốc mồm.

Nghe được tin báo Trân Mỹ Mỹ cùng Lâm Cương Thạch còn vội vàng chạy về, còn chưa vào đến cổng đã nhìn thấy một màn này.

Trân Mỹ Mỹ nhìn một gà một vịt đã chết ở trên tay Lục Lập, vừa đau lòng vừa phẫn nộ, giận dữ hét lên: "Lâm Thanh Chỉ, cô đúng là một kẻ lưu manh! Cô còn là người sao? Mau bồi thường, mau trả lại cho tôi!"

Lâm Thanh Chỉ giơ đao trong tay lên: "Bồi thường cái chân thối của bà nội bà." Đây là những lời chửi bới mà cô tìm được trong ký ức của nguyên chủ trong một lần vô tình nghe thấy khi đi ngang qua nhà hàng xóm, cảm giác rất thú vị liền thuận miệng nói ra.

"Trời ơi, cuộc sống này thật vô pháp mà." Trân Mỹ Mỹ nằm sap trên mặt đất khóc muốn tối trời tối đất, bộ dáng đau khổ giống như là mẹ đã chết, chỉ sợ mẹ của bà thật sự chết bà cũng không có đau lòng đến như vậy.

Cô chỉ nghĩ cướp lương thực của bà chứ không muốn cướp đi mạng của bà, nhưng không nghĩ tới nó lại giống như nhau cô thiếu chút nữa đã cướp đi một mạng sống.

Người vây xem xung quanh càng ngày càng nhiều, đều tụ tập trước cửa nhà Lâm Cương Thiết, Lục Lập ôm gà vịt xách thêm gạo trứng bị mọi người chen chúc xô đẩy đến mơ hồ.

Anh mở to mắt nhìn Lâm Thanh Chỉ đứng ở giữa đám người trong lòng thán phục, anh hiện tại rất muốn mang bà nội của mình đến đây nhìn xem thế nào mới thật sự là một đứa lưu manh, trình độ của anh quả thực không thể nào so sánh được.

Trần Mỹ Mỹ chỉ vào Lâm Thanh Chỉ bắt đầu mắng: "Mày là cẩu súc sinh có mẹ nhưng mẹ không muốn nuôi, trách không được cha mày vừa chết, mẹ mày liền không cần mày nữa, mày chính là một con điếm thối nát không ai muốn chọc..."

Mấy chữ phía sau còn chưa kịp nói ra, trong nháy mắt đã bị một quả trứng gà "lộp bộp” đập tới.

Lòng đỏ trứng trộn lẫn với vỏ trứng vỡ dính đầy trên mặt Trân Mỹ Mỹ, chật vật đến khó coi. Tay Trần Mỹ Mỹ tức giận đến run ray cô đẩy Lâm Cương Thiết bên cạnh một cái: "Lâm Cương Thiết! Ông còn đứng đó nhìn bà đây bị đánh! Vì nó là cháu gái của ông, nên ông không quan tâm sao!" Giọng bà khàn khàn hét lên, giống như chỉ cần như vậy liên có thể giết chết Lâm Thanh Chỉ.

Lâm Cương Thiết ở bên cạnh cũng tức giận không nhẹ, cô làm như vậy khác nào muốn đạp ông xuống trước mặt mọi người?

Ông giận dữ gầm lên một tiếng: "Lâm Thanh Chỉ! Mày một vừa hai phải một chút, trong mắt mày còn có chút tôn ti với trưởng bối nào hay không? Mày đây là đang ăn trộm đấy!"

Lâm Thanh Chỉ chậm rãi nhìn con dao trong tay: "Tôn ti này tất nhiên không dành cho ông, loại người sau khi em trai chết liền cướp nhà cửa, cướp gia sản, không nuôi người già, để cho cháu gái làm hết việc nhưng không cho ăn cơm, cũng xứng được gọi là người sao?”

"Tôi chỉ lấy đi những thứ tôi xứng đáng có được." Cô ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lâm Cương Thiết: "Hôm qua lúc tôi rời đi, không phải đã nói với ông rồi hay sao? Dem khẩu phần ăn của bà nội tôi còn có thù lao mà tôi đã làm việc cho nhà ông hơn nửa năm đưa tới nhà tôi, nhưng ông lại không đưa tới, cho nên tôi chỉ có thể tự mình tới lấy mà thôi."

Biểu cảm của Lâm Thanh Chỉ dần trở nên lạnh nhạt hơn: "Tôi nói cho ông biết, những thứ này không đủ! Tôi cho ông hai lựa chọn: Một, ông mang mười cân lương thực tới đưa cho tôi. Hai, trực tiếp quy đổi thành tiên đưa tôi. Tôi cũng không muốn lấy quá nhiều, cho nên các ngừơi đừng để tôi tự mình đến lấy, bằng không thì không chỉ có bấy nhiêu đâu."

Trân Mỹ Mỹ tức giận đến mức không chịu nổi, đưa tay lau trứng gà trên mặt: "Lâm Thanh Chỉ, sao mày không đi cướp luôn đi?! Có phải mày thấy nhà chúng tao dễ bắt nạt lắm hay không?! Sao mày không đến nhà bác cả mà đòi?! Tao nói cho mày biết, muốn lương thực sao? Nhà tao cái gì cũng đều không có!"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top