Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Thập Niên 70: Nhật Ký Chồng Đểu Vợ Lười (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 46: Chăm sóc

Thập Niên 70: Nhật Ký Chồng Đểu Vợ Lười (Dịch) (Đã Full)

  • 255 lượt xem
  • 952 chữ
  • 2023-03-04 09:51:37

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trần Mỹ Phương thấy được kinh ngạc nói: “Sở Đình, không phải cả buổi sáng cô vẫn chưa thức dậy chứ.” Còn chưa chờ Sở Đình trả lời, cô ta tiếp tục nói. “Chao ôi, cuộc sống này của cô thật đúng là thư thái, lại không cần phải đi làm. Tôi nghe nói có phải người đàn ông của cô tìm được công việc ở trong thành phố rồi không.”

Sở Đình suy nghĩ tối hôm qua Dương Vũ mặc đồng phục ở trong đội đi một vòng, vì vậy đây cũng không phải là chuyện gì cần giấu giếm, hào phóng thừa nhận: “Đúng vậy, anh ấy được chọn vào đội duy trì trật tự trong thành phố rồi.”

“Chao ôi, chẳng trách cô không đi làm nữa. Bây giờ chồng có công việc rồi, dĩ nhiên là nuôi được cô, còn là đội duy trì trật tự nữa, cũng oai phong lắm đấy.”

Sở Đình cười khan một tiếng, chỉ phụ họa nói: “Cũng tạm, cũng tạm thôi.”

“Thật là, ban đầu cô gả cho Dương Vũ, chúng tôi còn cảm thấy không đáng tin cậy nữa. Không nghĩ tới, nháy mắt một cái anh ta đã thành đội duy trì trật tự rồi, cô đây cũng được xem là mèo mù vớ phải cá rán. May mắn lắm đấy.”

“Ha ha.” Bụng Sở Đình không thoải mái, đầu óc cũng lười suy nghĩ.

“Cô ăn cơm trưa rồi sao, tôi đây mới vừa tan làm, mệt muốn chết, còn phải nấu cơm, thật là phiền toái. Thật là ngưỡng mộ cô, có thể không cần đi làm.”

Sở Đình không biết cô ta nói lời này là có ý gì, chỉ nói thật: “Vẫn chưa, hôm nay thân thể không thoải mái, cũng lười nấu cơm, dù sao cũng không đói, vừa hay tiết kiệm được đồ ăn.”

“Thân thể cô không thoải mái là cái đó tới sao.” Dù sao Trần Mỹ Phương cũng ở cùng nguyên chủ hai năm, biết thời gian kinh nguyệt của cô. “Không ăn cơm không được. Vào lúc này, càng phải ăn một chút để bồi bổ cơ thể. Hay là như vậy đi, mấy ngày tới tôi qua nấu cơm cho cô ăn, dù sao người đàn ông của cô buổi trưa cũng không về, cũng không cần tránh hiềm nghi. Chúng ta cũng ở cùng nhau hai năm rồi mà, cùng nhau ăn cơm cũng không có vấn đề gì.”

Lúc này Sở Đình nghe ra được ý của cô ta, không phải là muốn ăn chung với mình chứ. Trước kia nguyên chủ không kiếm được nhiều công điểm, lúc không được chia tí lương thực nào thì người này có thể tránh được bao xa thì tránh, bây giờ cô lập gia đình rồi, có cơm ăn rồi, lại chạy tới ăn chung sao. Chẳng lẽ là ngày hôm qua ăn sủi cảo khoai lang lại dẫn dụ cô ta tới đây?

Nói là mấy ngày tới, sợ rằng mấy ngày tới đây tự mình phải nấu cơm rồi, đến lúc đó khẳng định cô ta lại nói cô không đi làm thì nấu cơm đi. Ôi ôi, đối với chuyện phiền toái này, Sở Đình không muốn dính vào một chút nào cả, hơn nữa Trần Mỹ Phương này rõ ràng là đang muốn ăn chực.

Sở Đình thật ra thì cũng không phải là một người rất so đo, bốn năm đại học cô keo kiệt cũng là bởi vì một lòng muốn tiết kiệm tiền mua nhà, có nhà rồi, cô mới cảm thấy ổn định, cảm thấy ở thế giới kia có một nơi thuộc về riêng mình.

Đối với cô mà nói, kết hôn không phải nơi thuộc về của một người phụ nữ, nhưng một ngôi nhà nhất định là nơi thuộc về. Trên thế giới này, có nhà giống như có một nơi để ổn định cuộc sống, không cần sợ bị đuổi ra ngoài bất cứ lúc nào, một không gian hoàn toàn thuộc về mình. Đối với người từ nhỏ lớn lên tại cô nhi viện như cô mà nói, điều cô muốn nhất chính là có một ngôi nhà hoàn toàn thuộc về riêng mình, vì vậy bốn năm đại học cô đều đang nỗ lực để dành tiền đặt cọc.

Bây giờ không cần tốn tiền cọc nữa, cô sẽ không phải sống túng thiếu như lúc trước nữa, nhưng quang minh chính đại bị lợi dụng, cô không cam chịu. Huống chi, chính cô còn cần phải dựa vào người khác nuôi, nào có tâm tình cùng người khác tranh giành của cải.

Đối với những chuyện phiền toái, cô có thể tránh bao xa thì cứ tránh.

“Không cần đâu, hôm nay chị đi làm cũng cực khổ rồi, cần gì phải chạy tới chạy lui nữa, còn phải nấu cơm, vất vả lắm. Hơn nữa, không phải chị cùng với Kiều Nhân ăn cơm chung sao, chạy tới nấu cơm cho tôi thì không được tốt lắm.”

Sắc mặt Sở Đình nhợt nhạt, cô vừa mới tới thế giới này, không có người quen, đối với xung quanh đều rất xa lạ. Vì vậy, mặc dù Trần Mỹ Phương thích nói chuyện phiếm, có hơi lợi dụng nhưng cô vẫn bỏ qua những khuyết điểm này, quan hệ tốt với cô ta.

Chẳng lẽ là mình và nguyên chủ giống nhau, đều rất dễ nói chuyện, rất hiền lành, cho nên mới để cho người khác được voi đòi tiên?

“Tôi đang muốn nói với cô đây.” Trần Mỹ Phương cũng không chú ý đến sắc mặt của Sở Đình, thẳng thắn nói. “Vừa hay buổi trưa tôi cùng cô ăn chung, như vậy sẽ tiện lợi hơn. Dù sao chồng cô cũng không ở nhà, buổi trưa cũng không về, vừa hay còn có thể chăm sóc cô.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top