Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thập Niên 70: Mỹ Nhân Nũng Nĩu Trong Niên Đại Văn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 27: Liên minh pháo hôi

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Nũng Nĩu Trong Niên Đại Văn (Dịch) (Đã Full)

  • 101 lượt xem
  • 1166 chữ
  • 2024-12-15 23:06:41

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thịnh Ngọc Châu không thèm quan tâm tới Lê Thừa Du, ngược lại quay đầu nhìn về phía thôn dân và thanh niên trí thức khác: “Các vị, vừa rồi đồng chí Giang Quả Nhi đứng cách tôi hai bước, vô cớ té ngã, là đồng chí Trần Xuân Hoa vu khống tôi đẩy đồng chí Giang Quả Nhi.”

“Lúc ấy tôi cảm thấy cực kỳ ấm ức, rõ ràng là tôi không đụng tới cô ấy, nhưng sau khi đồng chí Giang Quả Nhi được nâng dậy lại trách cứ tôi, mọi người nhìn mặt đất xem, toàn là đá vụn, nếu bị đẩy ngã, vừa rồi tay đồng chí Giang Quả Nhi sẽ không sạch sẽ mịn màng như vậy, mà giống như hiện tại…” “Con người tôi tương đối ngu dốt, không thể nghĩ ra biện pháp thông minh nào khác, thấy người khác hiểu lầm mình, lòng tôi rất khó chịu.

Tôi không hiểu vì sao tôi lại bị người ta bắt nạt như vậy…” Giọng điệu vốn khẳng khái chân thành, định chứng minh trong sạch của mình, nhưng nói một lúc, có thể vì nhớ tới ấm ức mình phải chịu từ khi xuyên tới niên đại này, Thịnh Ngọc Châu không nhịn được bật khóc nức nở.

Nếu như không xuyên tới nơi này, cô vẫn là công chúa nhỏ xinh đẹp quý giá của nhà họ Thịnh.

Cô không cần ngày ngày ra đồng làm việc, không cần ăn cơm chỉ có mỗi cháo khoai lang và rau xanh… Cô chỉ cần xinh xinh đẹp đẹp, sống cuộc sống mua mua mua mỗi ngày… Nghĩ tới đây, tiếng khóc vốn dĩ chỉ nức nở nghẹn ngào, dần dần biến thành tiếng khóc lớn, nước mắt chảy xuống như mưa.

Các thôn dân và thanh niên trí thức khác:…… Trong lúc nhất thời, mọi người đều quay sang nhìn nhau, là bọn họ hại cô gái nhỏ nhà người ta khóc thương tâm như vậy… Được rồi, hình như cô ấy nói cũng không sai.

Đồng chí Thịnh Ngọc Châu không phải người toàn năng gì, có thể chứng minh bản thân trong sạch đã rất không tệ rồi.

Đồng chí Giang Quả Nhi cũng hơi quá đáng, bắt nạt người khác như vậy… Lúc này bọn họ đều quên mất, đồng chí Giang Quả Nhi cũng là con gái, Chỉ là bây giờ nhìn ai thảm hại hơn, ngời đó đáng được đồng tình hơn.

Thịnh Ngọc Châu khóc một lúc lâu, dường như mới ý thức được khóc trước mặt mọi người như vậy hơi mất mặt, bèn xoay người nhanh chân chạy về khu tập thể thanh niên trí thức.

Ở nơi xa, Lục Dữ đứng nhìn cảnh này, con ngươi sâu thẳm sáng lên, cả người đứng thẳng đưa lưng về phía mặt trời, biểu cảm âm u không rõ.

Sau khi chạy về, Thịnh Ngọc Châu quyết định trốn trong chăn điều chỉnh lại tâm trạng, một lúc sau mới ra ngoài rửa mặt.

Có thể là vì đã biết chuyện, lúc này thanh niên trí thức khác đều không dám nói gì, khi quay về thì giả vờ chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng mà, hình tượng Giang Quả Nhi xây dựng bấy lâu nay vẫn dần dần sụp đổ.

Không ngờ Giang Quả Nhi lại là loại người này.

Cũng có nữ thanh niên trí thức giải vây cho Giang Quả Nhi, nói trước kia Thịnh Ngọc Châu xấu xa như vậy, chẳng qua Quả Nhi chỉ muốn dạy cho Ngọc Châu một bài học mà thôi!

Có vấn đề gì không?

Thật ra vấn đề không lớn, quan trọng là trong ấn tượng của mọi người, Thịnh Ngọc Châu là đóa hoa phú quý kiêu ngạo không nói lý, còn Giang Quả Nhi như đóa hoa nhỏ dịu dàng hiền thục, kết quả hành động đối phương làm ra lại khác hẳn.

Vì thế không ít người bắt đầu nghi ngờ có phải những chuyện trước đây có liên quan đến Giang Quả Nhi, đều là cô ta cố ý làm vậy cho người ta xem hay không, còn thực tế thì… Những điều này khiến trong lòng Giang Quả Nhi tức điên, nhưng lại không thể chủ động nhắc tới, tránh người ta cho rằng cô ta chột dạ.

Cô ta chỉ có thể bám chặt lấy Lê Thừa Du, khóc như hoa lê dưới mưa giải thích, khiến kẻ mắt mù Lê Thừa Du lại lần nữa tin tưởng.

…… Sau chuyện lần trước, Lý Yến rất chăm chỉ, nhưng vẫn trở thành đối tượng bị mọi người xa lánh, không nhiều người bắt chuyện với cô ta, sợ bị cô ta bôi nhọ sau lưng giống Thịnh Ngọc Châu.

Thịnh Ngọc Châu chậc lưỡi, nữ phụ pháo hôi có khác, không có tiền đồ như vậy đấy.

Nghĩ đến cốt truyện, Thịnh Ngọc Châu nhớ ra tương lai mình bị gả cho một kẻ vũ phũ, nhưng cô quên mất là khi nào rồi… Hình như là vì cô đọc nhảy chương, nên không rõ lắm.

Đáng chết!

Nếu biết trước mình sẽ xuyên sách, chắc chắn cô đã đọc thuộc lòng cả quyển truyện này rồi, sau đó học giỏi từng kỹ năng… Bữa cơm chiều.

Lúc này trời còn chưa tối hẳn, khu tập thể có chút yên tĩnh, vì chuyện lúc tan làm buổi chiều, ánh mắt mọi người đều lướt qua Giang Quả Nhi, rồi lướt qua Thịnh Ngọc Châu như có như không.

Chỉ là, giữa bầu không khí không tốt lắm này, mọi người đều không tiện nói gì.

Giang Quả Nhi da mặt mỏng, rất nhanh đã buông bát đũa về phòng, không lâu sau Lê Thừa Du cũng đi theo.

Thi thoảng ánh mắt của thanh niên trí thức khác lại đặt trên người Thịnh Ngọc Châu, giống như đang lo lắng Thịnh Ngọc Châu lại làm ầm ỹ.

Ăn cơm, tắm rửa xong xuôi, Thịnh Ngọc Châu còn dùng chậu rửa mặt của mình múc một chậu nước giếng, đặt dưới mép giường.

Thật ra căn bản nhiệt độ không hề thay đổi, nhưng có tác dụng tâm lý.

Nữ thanh niên trí thức khác ở cùng phòng cảm thấy Thịnh Ngọc Châu làm ra vẻ, nhưng cô để chậu nước ở chỗ của mình không ảnh hưởng đến bọn họ, bọn họ chỉ có thể lén lút chê bai vài câu trong lòng hoặc là sau lưng.

“Ngọc Châu.”

Lý Yến đi tới trước giường Thịnh Ngọc Châu, nở nụ cười tự cho là ôn hòa, nhẹ nhàng gọi cô một tiếng.

Thịnh Ngọc Châu nhìn Lý Yến, trầm mặc vài giây, không nhịn được hỏi lại: “Có chuyện gì sao?”

“Ngọc Châu, Giang Quả Nhi bắt nạt cô, vu khống cô, chẳng lẽ cô cứ để yên như vậy sao?”

Lý Yến xúi giục Thịnh Ngọc Châu, muốn kết minh với cô.

Tất nhiên là Thịnh Ngọc Châu nghe hiểu ý của Lý Yến rồi, nhưng chính vì nghe hiểu, cô mới kinh ngạc nhìn đối phương.

Gì cơ?

Cô ta muốn liên minh với mình?

Pháo hôi đều không có tiền đồ, có biết không.

Liên minh với nhau, chẳng phải là chỉ số xui xẻo một cộng một lớn hơn hai sao?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top