Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thập Niên 70: Mỹ Nhân Nũng Nĩu Trong Niên Đại Văn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 20: Hung thủ (3)

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Nũng Nĩu Trong Niên Đại Văn (Dịch) (Đã Full)

  • 92 lượt xem
  • 1112 chữ
  • 2024-12-15 23:05:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Ừ, được, vậy… Tôi phải làm gì?”

Thịnh Ngọc Châu chưa từng nấu ăn, không hề có kinh nghiệm về phương diện này, sao nhanh như vậy đã đến phiên cô rồi?

Câu này vừa nói ra, mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía cô.

“A, bây giờ đại tiểu thư không biết nấu cơm nữa à?”

Ánh mắt nghi ngờ, ngữ điệu âm dương quái khí, đại tiểu thư còn không phải là con gái địa chủ, tư bản sao?

“Nói bậy gì đó?”

Lê Thừa Du lạnh lùng quát một câu, tuy rằng anh ta không thích Thịnh Ngọc Châu, nhưng dù gì cô vẫn là em gái nhà bên, sao có thể để người khác chụp cái mũ này lên đầu Thịnh Ngọc Châu.

Bị Lê Thừa Du quát, nhận thấy ánh mắt người khác đều nhìn về phía mình, Liễu Thải cảm thấy cực kỳ mất mặt.

Cô ta cúi đầu, không dám nói lung tung nữa, giả vờ đang ăn cơm, không biết gì cả… “Tôi sợ tôi dùng nhiều lương thực, mấy ngày sau sẽ không đủ đồ ăn…” Thịnh Ngọc Châu cũng cảm nhận được ánh mắt khác thường của mọi người, vội vàng mở miệng giải thích.

Lời này vừa nói ra, không ít thanh niên trí thức gật đầu tán đồng, cũng đúng, nếu như Thịnh Ngọc Châu sơ ý, nấu hai bát gạo đầy, những ngày kế tiếp bọn họ phải chịu khổ rồi.

“Dưới quầy bếp đặt hai túi khoai lang, có thể dùng nấu cháo…” Một nữ thanh niên trí thức ở bên cạnh khả năng biết Thịnh Ngọc Châu chưa từng tiếp xúc công việc kiểu này, cũng sợ cô không làm nổi, lãng phí lương thực, mở miệng nhắc nhở một câu.

Thịnh Ngọc Châu gật đầu liên tục, biểu cảm “Thụ giáo”, đồng thời ánh mắt liếc qua nữ thanh niên trí thức vừa lên tiếng.

Ừm… Người này không phải cô gái phụ trách nấu cơm hôm qua sao?

Là Vương Tuyết Trúc nhỉ?

Thấy Vương Tuyết Trúc tỏ thái độ hiền hòa với Thịnh Ngọc Châu, sắc mặt Giang Quả Nhi có chút châm chọc.

Hai kẻ không được hoan nghênh định dựa vào nhau, ôm đoàn sưởi ấm sao?

Có thể làm được gì?

Cô ta quay đầu, dịu dàng nói chuyện với Lê Thừa Du, nhưng mà có thể vì quá mệt mỏi, Lê Thừa Du không có tâm trạng, Giang Quả Nhi cũng không để trong lòng.

Buổi chiều, Thịnh Ngọc Châu gian nan bò dậy, ừm, chủ yếu là vì niên đại này không có điều hòa cũng không có quạt điện, dù là nhà ngói, cũng nóng không chịu nổi.

Nghe nói, trong thôn có người biết đan quạt bằng lá cọ, đáng tiếc cô không biết làm.

Khi bắt đầu làm việc, cô lại nửa làm nửa lười biếng, vì thế khi người ghi điểm đến nơi nhìn thấy cánh đồng vẫn chưa hoàn thành một nửa kia, chỉ biết lắc đầu ngao ngán.

Xem đi, con gái thành phố là thế đấy, không được việc gì, chỉ lãng phí lương thực thôn bọn họ.

Đối phương thở dài một tiếng, quyết định mắt không thấy tâm không phiền.

Thịnh Ngọc Châu không biết người khác nghĩ thế nào, chỉ biết mình thật vĩ đại.

Lao động là vinh quang, cô chưa bao giờ lao động cần cù vất vả, không kêu khổ, không kêu mệt như vậy.

Vất vả một ngày rồi, nên về nghỉ ngơi thôi.

Lần này, cô không vội vàng tắm rửa chờ ăn cơm, mà ngồi bên bếp lò, vừa giúp đỡ canh lửa, vừa quan sát người khác nấu cơm thế nào.

Cô cảm thấy nấu cháo xào rau gì đó đều siêu đơn giản, vừa nhìn đã biết, cô rất thông minh.

Thịnh Ngọc Châu tự tin tràn đầy tỏ vẻ đã biết!

Khi gần đến giờ cơm chiều, trưởng thôn dẫn theo hai người tới.

Ừm… Một người là bí thư chi bộ, một người là người đàn bà lắm miệng nổi tiếng trong thôn, mọi người đều gọi bà ấy là thím Triệu.

“Trưởng thôn?”

Khi nhìn thấy trưởng thôn tới, thanh niên trí thức đều rất kinh ngạc, sôi nổi chào hỏi, dù sao bọn họ cũng là “Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu”.

“Trưởng thôn, ăn cơm chưa?

Đúng lúc chúng cháu đang chuẩn bị ăn cơm, ăn cùng nhé.”

“Trưởng thôn ngồi đây.”

Nghe bọn họ chào hỏi, sắc mặt trưởng thôn vẫn nghiêm túc như cũ, nhìn đám người trẻ tuổi trước mắt, trong mắt ông ấy lộ rõ vẻ không tán đồng: “Về chuyện hôm qua đồng chí Thịnh Ngọc Châu nói, chúng tôi đã điều tra xong, nói thật, tôi rất thất vọng về người nào đó trong số các cô các cậu.”

Trưởng thôn vừa dứt lời, sắc mặt thanh niên trí thức đều lộ vẻ kinh ngạc và mờ mịt,ddoosau đó như nhận ra điều gì đó, bắt đầu liếc mắt nhìn sang thanh niên trí thức khác bên cạnh mình.

Đúng lúc ấy, thím Triệu với vẻ mặt hung dữ chanh chua nhìn chằm chằm vào một góc.

Hôm nay tan làm vừa về nhà chưa lâu, đã nhìn thấy trưởng thôn và bí thư chi bộ tới tìm bà ấy, sắc mặt nghiêm túc nói: “Thím Triệu, Nguyên Chí nhà thím cũng là người tòng quân, thím làm ra chuyện như vậy, không sợ hủy hoại thanh danh của thằng bé sao?”

Thím Triệu đang lựa cây đậu, thấy trưởng thôn và bí thư chi bộ tới còn tưởng rằng bọn họ tìm mình có chuyện gì, kết quả vừa mở miệng đã là một câu chỉ trích, khiến bà ấy không hiểu ra sao.

“Trưởng thôn, ông đang nói gì vậy?”

Bà ấy làm ô danh Nguyên Chí nhà mình bao giờ?

“Thím nói đi, có phải lời đồn đồng chí Thịnh Ngọc Châu nhảy sông tự sát để trốn tránh lao động, là từ chỗ thím mà ra hay không?”

Trưởng thôn tức giận hỏi.

Thím Triệu lập tức hiểu ra là chuyện gì, vội vàng lắc đầu: “Trưởng thôn, đương nhiên không phải tồi rồi.

Tôi cũng chỉ nghe thanh niên trí thức Lý Yến kia nói, cô ta còn lớn tiếng khẳng định, nên tôi mới tưởng thật…” Thím Triệu vừa nghe đã biết là Lý Yến kia mang phiền toái tới cho mình, bà ấy lập tức nổi giận.

Biết ngay đám thanh niên trí thức kia không có ý tốt mà, muốn bà ấy gánh tội thay sao?

Hôm qua mấy lời đồng chí Thịnh Ngọc Châu nói với trưởng thôn, bà ấy đều nghe thấy… Đáng chết!

“Trưởng thôn, tôi đi theo ông tìm cô ta tính sổ!” Thím Triệu hùng hổ đi trước, như muốn xé rách mặt đối phương mới chịu buông tha.

…… Lúc này, Lý Yến bị thím Triệu trừng mắt lại có chút mờ mịt, cái gì vậy?

Mấy lời này đâu phải do cô ta bịa ra.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top