Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thập Niên 70: Dù Cách Xa Ngàn Dặm, Nhân Duyên Vẫn Gắn Kết Bởi Một Sợi Tơ (Dịch)
  4. Chương 34: Chuyển Hôn

Thập Niên 70: Dù Cách Xa Ngàn Dặm, Nhân Duyên Vẫn Gắn Kết Bởi Một Sợi Tơ (Dịch)

  • 42 lượt xem
  • 1268 chữ
  • 2025-07-31 22:29:53

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thân thể Điền Mật vốn yếu ớt, mỗi lần đi học hay chỉ là ra đường thôi cũng dễ mệt đến mức mồ hôi đầm đìa.

Anh em Điền Đại Tráng vì thế thay phiên nhau cõng cô đến trường. Trong lớp, mỗi khi Thẩm Đào bắt nạt cô, vẫn là Điền Đại Tráng đứng ra bênh vực, thậm chí vì cô mà đánh trả. Điền Mật vốn tham ăn, muốn ăn thịt, Điền Đại Tráng liền dẫn một đám bạn nhỏ trong thôn đi đào tổ chim cho cô.

Những ký ức ấy lần lượt hiện về, Điền Mật chợt nhận ra: dù cô đã biết được những tính toán trong lòng Điền Đại Tráng, nhưng bản thân lại chẳng hề phẫn nộ thật sự.

Bởi vì, khi còn nhỏ, Điền Đại Tráng thật sự đối xử rất tốt với cô.

Hiện tại, gia cảnh nhà anh ấy gặp khó khăn cũng là sự thật. Đối với Điền Mật, như vậy đã là đủ rồi.

Anh em không phải phu thê, theo năm tháng, ắt sẽ ngày càng xa cách. Về sau, cô sẽ kết hôn, có gia đình nhỏ của riêng mình. Người quan trọng nhất trong lòng cũng sẽ dần thay đổi.

Nghĩ thông suốt rồi, Điền Mật không để chuyện này khiến mình buồn lòng nữa.

Chỉ là... đó là vì cô chưa soi gương.

Nếu soi gương, cô nhất định sẽ thấy tình trạng hiện giờ của mình tệ đến mức nào.

Cô chỉ đang cố gắng gượng gạo chống đỡ mà thôi. Có những chuyện, cho dù lý trí đã buông xuống, nhưng khi thật sự phát hiện bản thân bị từ bỏ... thì vẫn đau.

Điền Lão Thật cũng đã mơ hồ cảm thấy quyết định của mình có phần hồ đồ. Nhưng đến lúc ông nhìn thấy ánh mắt Điền Mật ngày càng ảm đạm, ông mới thật sự hạ quyết tâm.

“Tiểu Mật, ta nghĩ… Điền gia và Giản gia, không nên từ hôn.”

“Không chỉ vì tình nghĩa giữa ta và lão thủ trưởng năm xưa, mà còn vì suốt những năm qua, Giản gia đã giúp đỡ chúng ta quá nhiều. Chúng ta không thể vong ân bội nghĩa.”

“Vâng, vậy không từ hôn nữa.”

“Cháu sẽ đi khuyên chị—”

“Không cần khuyên nó.” Điền Lão Thật ngắt lời cô, ánh mắt nghiêm túc.

Thấy Điền Mật chưa hiểu rõ, ông dứt khoát nói thẳng:

“Gia gia muốn con… gả cho Giản Hoài.”

“Hả?” Điền Mật ngẩn người, tưởng mình nghe lầm.

“Cháu gả cho Giản Hoài ạ? Chuyện này... có vẻ không ổn đâu?”

Em gái gả cho anh rể, nói ra rất dễ khiến người ngoài hiểu lầm. Hơn nữa, Giản Hoài đâu phải người không lấy được vợ, sao có thể chấp nhận để Điền gia tùy tiện đổi người?

Huống hồ, dù là Điền Mật hay Điền Tâm, cũng không phải không ai muốn cưới. Hai chị em trước sau đính hôn với cùng một người, truyền ra ngoài thì danh tiếng sao mà giữ?

“Không có gì là không ổn.” Điền Lão Thật đã quyết tâm thì sẽ nói rõ mọi chuyện trong lòng.

“Trước tiên, cuộc sống là của chính chúng ta, không cần để tâm thiên hạ nói gì. Thứ hai, năm đó Giản Hoài được đưa đến đây để làm hôn ước, thật ra, một phần… cũng là vì con.”

“Vì... con ạ?” Điền Mật kinh ngạc, chỉ vào chính mình.

“Đúng vậy. Khi con mới sinh ra, sức khỏe cực kỳ yếu. Bác sĩ đều bảo con không sống nổi. Ba con biết nhà mình không có điều kiện cứu con, đành cầu ta đem con cho người khác nuôi.”

“Lúc ấy, trong đầu ta chỉ nghĩ đến một nhà có thể cứu được con—chính là Giản gia.”

Ông gọi điện cho lão thủ trưởng Giản. Khi ấy, ông ấy biết Điền gia sinh đôi hai bé gái, trong đó có một đứa có thể mất mạng bất cứ lúc nào, liền lập tức sắp xếp bệnh viện, cứu mạng Điền Mật.

Sau khi cô được cứu sống, lão thủ trưởng đột nhiên nhớ tới lời hứa hôn năm xưa, thế là sau khi Giản Hoài tròn bảy tuổi, ông liền đưa cháu trai đến Thanh Thành.

Ban đầu, Giản gia định gả Điền Mật cho Giản Hoài. Họ đến là để cứu mạng cô, tiện thể kết thân từ nhỏ. Hai chuyện này vốn là cùng lúc giải quyết.

Giản gia thành ý mười phần. Nhưng đến phút cuối, Thu Hà lại đổi ý.

Tuy Điền Mật khó nuôi, nhưng dù sao vẫn là con gái ruột của bà.

Dẫu Giản gia có điều kiện tốt đến đâu, bà cũng không nỡ rời xa con. Hôn ước trẻ con là một chuyện, nuôi con dâu từ nhỏ lại là chuyện khác. Thu Hà không muốn Điền Mật sau này trách bà.

Thế là sau nhiều lần bàn bạc, với tiền đề rằng mọi người đều cho rằng Điền Mật không sống được lâu, hôn ước ấy liền chuyển sang cho Điền Tâm—cô chị khỏe mạnh hơn, không cần đưa đi nuôi dưỡng.

Cuối cùng, hai chị em đều ở lại nhà, không ai bị chia tách.

Nhờ chính thức đính hôn với Giản gia, được Giản gia liên tục giúp đỡ, cuộc sống của nhà họ Điền cũng ngày một khấm khá hơn.

“Tiểu Mật, gia đình ta có được ngày hôm nay là nhờ lão thủ trưởng giúp đỡ hết lòng.”

“Ông ấy chưa từng yêu cầu báo đáp, nhưng gia gia… không muốn khiến ông ấy thất vọng.”

“Chị con, ta không ép nó. Nhưng khi chuẩn bị từ hôn, ta từng nghĩ: nếu năm đó ta kiên trì để con đính hôn với Giản Hoài thì tốt biết bao.”

“Tiểu Mật, đến nước này, chỉ có con mới giúp được gia gia. Con… có bằng lòng không?”

Bằng lòng sao?

Điền Mật bỗng nghẹn lời.

Gả cho Giản Hoài—chuyện này, cô chưa từng nghĩ tới. Người đàn ông ấy đã giúp đỡ nhà cô rất nhiều, nhưng lại là một người quá xa lạ.

Cô chỉ từng thấy bức ảnh anh lúc bảy tuổi, còn giờ anh cao hay thấp, béo hay gầy, cô chẳng biết gì cả.

Nhưng lạ thay, trong lòng cô lại dâng lên một cảm giác rằng: người ấy, có thể tin tưởng được.

Bỏ qua những lời đồn bên ngoài, nếu thật sự phải chọn, gả cho Giản Hoài… có lẽ là lựa chọn tốt nhất bây giờ.

Gả cho anh, có nghĩa là cô sẽ đến hải đảo, rời xa những thị phi hiện tại; có nghĩa là cô sẽ có thời gian chuyên tâm học hành, không phải bỏ dở; có nghĩa là đại ca cô có thể ở lại, mẹ cô không còn bị khó xử; có nghĩa là gia gia giữ trọn lời hứa năm xưa, không phải mang áy náy trong lòng; có nghĩa là… chị cô có thể tự do yêu đương, không cần vì cô mà khổ tâm.

Từng điều một, Điền Mật lặng lẽ đếm trên đầu ngón tay. Cô phát hiện, việc gả cho Giản Hoài… thật sự có rất nhiều điểm tốt.

Chỉ là, cô không sợ ra hoang đảo, cũng không bận tâm lời đồn đại. Nhưng đột nhiên đổi người kết hôn, liệu Giản gia có chấp nhận không?

“Giản Hoài… anh ấy có thể đồng ý sao ạ?”

“Có thể.”

Điền Lão Thật đáp chắc nịch.

“Lão thủ trưởng là người giữ chữ tín. Chỉ cần ta nói rõ tình hình, ông ấy sẽ không làm khó Tâm Tâm.”

Còn Giản Hoài?

Ý kiến của anh ta không quan trọng.

“Tiểu Mật, Giản Hoài là người tốt. Con cũng vậy. Hai đứa đều biết nghĩ cho người khác. Gia gia tin, hai đứa sẽ sống tốt với nhau.”

…

Trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng…

Điền Mật quyết định đánh cược một lần.

Ít nhất, so với việc phải đăng báo tìm bạn đời, thì việc gả cho Giản Hoài—chắc chắn đáng tin hơn nhiều.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top