Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thập Niên 70: Dù Cách Xa Ngàn Dặm, Nhân Duyên Vẫn Gắn Kết Bởi Một Sợi Tơ (Dịch)
  4. Chương 17: Lời hứa của Điền Mật

Thập Niên 70: Dù Cách Xa Ngàn Dặm, Nhân Duyên Vẫn Gắn Kết Bởi Một Sợi Tơ (Dịch)

  • 38 lượt xem
  • 1216 chữ
  • 2025-07-31 22:23:36

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Điền Mật hiểu rõ, Điền Lão Thật đang lâm vào thế khó. Những điều cô chất chứa trong lòng, sau khi thổ lộ ra, cả người cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.

“Gia gia, không sao đâu. Mẹ con không để bụng đâu. Con với mẹ chỉ vài hôm nữa là lại hòa thuận thôi, ông đừng lo.”

Cô gái tri kỷ ấy, sau khi bình tâm lại, còn dịu dàng an ủi ông nội.

“Cháu nói muốn đi làm thanh niên trí thức cũng chỉ là lời nói lúc tức giận thôi, ông đừng coi là thật. Với cái thân thể yếu ớt này của cháu, dù muốn xuống nông thôn, người ta cũng chẳng nhận đâu. Yên tâm đi, cháu thật sự không đi đâu.”

Có lẽ vì tin lời cháu gái, Điền Lão Thật mỉm cười hiền từ.

“Không có chuyện gì là tốt rồi, tốt rồi. Về phần Thẩm Đào, cháu đừng lo. Mấy năm nay ông cũng dành dụm được ít tiền, đủ để trả nợ. Mai ông sẽ đi tìm nó, nói rõ mọi chuyện. Nếu nó không chịu nghe, ông sẽ đến gặp cha mẹ nó. Chúng ta không nợ nó gì cả, Tiểu Mật đừng sợ.”

“Vâng. Cảm ơn gia gia.”

Điền Mật mềm giọng, nũng nịu với ông nội.

Cô biết, kiếm tiền đối với gia gia không hề dễ dàng. Giờ tuổi ông đã cao, sức khỏe mỗi ngày một yếu, số tiền ấy, vốn là khoản ông để dành cho hậu sự của chính mình.

Mối quan hệ rối rắm giữa cô và Thẩm Đào, là do cô nhất quyết muốn giải quyết. Vậy nên, số tiền này đương nhiên cũng phải do cô tự lo liệu.

“Gia gia, ông không cần chi hết đâu, chỉ cần cho cháu mượn 50 đồng thôi là được. Mấy năm nay cháu cũng tích cóp được một ít rồi. Những món cậu ta tặng dịp lễ, cái nào trả được thì con đã nhờ mẹ trả lại rồi. Còn lại, ta cứ quy ra giá trị, con sẽ bù thêm 200 đồng, chắc là đủ.”

Thật ra, những năm qua, số tiền Thẩm Đào chi cho nhà họ Điền không chỉ dừng lại ở 200 đồng.

Nhưng Thu Hà không phải người không biết điều, cũng chẳng phải kiểu tham lợi mà không biết chừng mực.

Dù bà thích tiền, tính toán chi li, nhưng những chuyện trọng đại, bà chưa bao giờ làm càn. Bà biết rõ ranh giới nào không thể vượt qua. Thẩm Đào dễ bị dẫn dụ, nhưng cha mẹ và bà nội hắn thì không phải.

Nếu để họ biết Thu Hà lợi dụng Thẩm Đào, coi hắn như đứa ngốc để sai khiến, nhà họ Thẩm nhất định trở mặt.

Nhà họ Thẩm vốn có thế lực, Thẩm xưởng trưởng lại là người khôn ngoan, tháo vát – Thu Hà không dám động vào.

Những mối quan hệ có thể nương nhờ, bà đều cố gắng giữ gìn. Dù không thể đáp lễ tương xứng, nhưng về mặt hình thức, bà luôn làm rất chỉn chu.

Dù tặng gì, bà cũng khiến người nhà họ Thẩm cảm nhận được sự chân thành.

Cái gọi là “lễ mọn tình sâu”, chính là để nói về Thu Hà.

Nhà họ Thẩm vốn không để tâm nhiều chuyện Thẩm Đào tiêu tiền bên ngoài. Sau khi nhận ra Thu Hà biết giữ chừng mực, nhà họ Điền cũng không chiếm lợi gì từ Thẩm Đào, họ mới yên tâm để Thẩm Đào theo đuổi Điền Mật.

Thẩm Đào vốn được cưng chiều từ bé, đến mức vô pháp vô thiên, không ai quản nổi. Trước khi thích Điền Mật, hắn luôn ngỗ nghịch, làm theo ý mình, khiến người nhà vô cùng phiền lòng.

Nhưng từ sau khi để tâm tới Điền Mật, chỉ cần nói với hắn rằng: “Nếu làm như vậy, Điền Mật sẽ không thích”, hắn liền kiềm chế lại.

Hoàn toàn thay đổi là điều khó khăn, nhưng chỉ cần biết tự kiềm chế, không còn nổi nóng vô cớ, người nhà họ Thẩm cũng đã thấy mừng.

Có lúc thấy hắn để tâm tới Điền Mật đến vậy, người nhà họ Thẩm cũng cảm thấy không cam lòng.

Nhưng so với dáng vẻ ngỗ nghịch, ai nói cũng không nghe ngày trước, Thẩm Đào bây giờ biết nghe lời, biết suy nghĩ – đã tốt hơn rất nhiều.

Chính sự thay đổi này khiến hắn được mọi người yêu quý hơn, gia đình cũng dần chấp nhận chuyện hắn theo đuổi Điền Mật. Dù sao thì, Thu Hà biết cách đối nhân xử thế, còn Điền Mật lại là một cô gái rất xuất sắc.

Chỉ cần cô có thể sinh cho Thẩm Đào hai đứa con trai sinh đôi, vậy thì cô chính là đại công thần của Thẩm gia.

Dù không sinh được cũng không sao. Đối với nhà họ Thẩm, ly hôn không phải việc gì khó. Với sức khỏe yếu ớt của Điền Mật, có lẽ cũng không sống được lâu. Dù thế nào đi nữa, Thẩm gia cũng sẽ không chịu thiệt, nên họ chẳng hề vội vàng.

Thẩm gia sẵn lòng qua lại với Điền gia, Thu Hà cũng mong giữ mối quan hệ này. Mấy năm qua, hai nhà vẫn thường lui tới.

Phần lớn là Thu Hà chủ động mang quà biếu tặng. Sau đó, nhà họ Thẩm sẽ để Thẩm Đào mang lễ đáp lại.

Nhờ vậy, số tiền Điền Mật thiếu Thẩm Đào cũng không nhiều như tưởng tượng.

Tất nhiên, số tiền ấy chưa bao gồm những món có giá trị lớn như quạt điện, máy giặt hay máy may.

Những món đó quá đắt, dù cố mấy thì hiện tại cô cũng chưa trả nổi. Cũng may, nhà họ Điền rất giữ gìn, đến nay vẫn còn như mới.

Những món đó vẫn giữ được giá trị, nên Điền Mật có thể hoàn trả trực tiếp. Nếu không được, cô sẽ tính cả khấu hao vào đó.

Nếu nhà họ Thẩm vẫn không chấp nhận, cô chỉ còn cách bán chúng đi rồi mua đồ mới để bù lại.

Cô mở cuốn sổ tay nhỏ của mình, từng khoản đều được ghi chép rõ ràng. Ông nội nhìn vào sổ, thấy số tiền cháu gái kiếm được từ việc chép sách, làm bài tập, khâu vá… chỉ thấy xót xa trong lòng.

“Hai trăm để ông trả. Tiền cháu cứ để dành mà tiêu.”

Từng đồng cô kiếm được đều không dễ dàng. Mấy món Thẩm Đào tặng, cô xưa nay chưa từng nhận. Giờ ông nội cũng không muốn số tiền khổ cực của cháu lại rơi vào túi Thẩm Đào.

“Nghe lời. Gia gia có trợ cấp, số tiền này cứ để ông bỏ ra. Cháu đừng dính líu tới Thẩm Đào nữa. Tiền của cháu, hãy để dành lại sau này cho gia gia dùng.”

“Được ạ…”

Nhìn vẻ mặt cố chấp của ông, Điền Mật không khỏi mềm lòng.

“Gia gia, ông thật tốt. Sau này cháu nhất định sẽ kiếm thật nhiều tiền, để ông ăn ngon, mặc đẹp.”

“Được.”

Điền Lão Thật cười, những nếp nhăn trên mặt lại càng sâu thêm.

Hai ông cháu lại bàn bạc thêm về việc ngày mai sẽ tìm Thẩm Đào trả tiền. Điền Mật chợt hỏi:

“Gia gia, ông ăn cơm chưa? Để cháu nấu cho ông một bát mì nhé.”

“Không cần, không cần đâu. Ta đã ăn bánh bao trên tàu rồi. Cháu nghỉ ngơi đi. Tiểu Mật, cháu đã ăn chưa? Gia gia có sữa bột đây, để ông pha cho cháu một cốc.”

“Không cần đâu, chúng ta cùng ăn mì đi, cháu cũng đói rồi.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top