- Trang Chủ
- Xuyên không
- Thập Niên 70: Cứu Mạng, Thương Binh Sắp Bị Cô Vợ Xinh Đẹp Dị Năng Làm Cho Tức Điên (Dịch)
- Chương 60: Nối Dõi Tông Đường Cho Nhà Họ Tống 1
Bác hai Tống cũng vội vàng nói: "Thanh Phong, cháu làm gì vậy? Bác hai cũng vì tốt cho cháu, anh họ cháu cũng bất chấp bị người nghị luận mà đến cửa chăm sóc cháu đấy!"
"Cháu không cần hai người chăm sóc!" Tống Thanh Phong tức giận nói: "Bây giờ hai người đi được rồi!"
"Gâu gâu!" Đại Hoàng vừa thấy chủ tức giận, lập tức muốn nhào đến cắn bác hai Tống và Trần Hữu Minh.
Bác hai Tống và Trần Hữu Minh đều bị hù chết, con chó này đúng là vô cùng dữ!
"Thanh Phong, bác thật sự muốn tốt cho cháu, cháu suy nghĩ kỹ đi, bác và Hữu Minh đi về trước, nếu cháu nghĩ thông, nhớ bảo Chu Đống tới nói!" Bác hai Tống dẫn con trai, bị chó đuổi rời đi, đồng thời cũng không quên hô lên.
Ra khỏi cửa, Đại Hoàng không đuổi theo nữa, chỉ đứng ở cửa lớn tiếng sủa.
"Ông đây sớm muộn sẽ làm thịt, ăn thịt mày!" Trần Hữu Minh chạy được một đoạn, mới hung ác trừng nó một cái.
"Gâu gâu!" Đại Hoàng lao ra.
Trần Hữu Minh không nhịn được nữa, kéo mẹ chạy tiếp.
Nhưng Đại Hoàng chỉ hù người mà thôi, lao ra rồi lại quay về, trông nom, bảo vệ chủ mới là quan trọng!
Sau khi hai mẹ con bác hai Tống và Trần Hữu Minh chạy xa chút, mới mở miệng mắng Đại Hoàng một trận.
Mắng chó xong, Trần Hữu Minh liền không nhịn được nói: "Mẹ, mẹ nói xem em họ có chịu đồng ý không?"
Bác hai Tống nói trước mặt Tống Thanh Phong, có mấy nhà gái đến cửa bàn chuyện, đều là chuyện không hề tồn tại.
Tình huống thật sự là, mặc dù sau khi Trần Hữu Minh về, cố gắng biểu hiện một phen, nhưng con gái nhà lành tuyệt đối không muốn cưới anh ta. Thứ nhất là Trần Hữu Minh lớn tuổi, đã ba mươi tuổi rồi đấy? Đàn ông lớn tuổi, ba mươi tuổi, lại là tội phạm lao động cải tạo, con gái nhà lành đầu có bệnh mới chịu cưới anh ta.
Dù hiện giờ trong nhà đông con, con gái cũng không giá trị lắm, nhưng cũng không nhà nào đẩy con gái vào trong hố lửa.
Hơn nữa, anh cả, anh hai anh ta đều đã có gia đình, đã ra ở riêng, chỉ còn anh ta cái gì cũng không có, hai tháng trước mới trở về, lương thực nuôi bản thân cũng là mượn anh em, lấy đâu ra sính lễ cưới vợ?
Nhờ bà mối, bà mối cũng nối cho anh ta một vài quả phụ, hoặc là một vài người đã ly dị, danh tiếng vô cùng xấu, nếu không thì là trên mặt có vết lớn khó coi, thậm chí là một vài người thiểu năng trí tuệ không ai thèm lấy.
Cũng chỉ có những người thuộc loại này mới có thể cân nhắc đến Trần Hữu Minh.
Trần Hữu Minh tức muốn chết, đến tận giờ vẫn chưa bàn được ai, vốn cũng định thỏa hiệp cưới một quả phụ.
Thì truyền đến tin em họ Tống Thanh Phong này bị tàn tật!
Đây đúng là bánh từ trên trời rơi xuống!
Anh ta không có gì cả, nhưng em họ là quân nhân giải ngũ, trong tay nhất định là có tiền đúng không?
Trong tay có tiền là một, quan trọng là vợ cậu ta, nhà họ Kiều đòi năm trăm đồng tiền sính lễ cho con gái nhà mình, nổi tiếng khắp mười dặm tám thôn.
Ai cũng chặc lưỡi với số tiền sính lễ này, mắng nhà họ Kiều coi con gái như trâu như ngựa bán đi, nhưng trước giờ chưa từng có ai mắng tướng mạo của con gái nhà họ Kiều không tốt.
Từ điểm này, có thể nhìn ra, chính là vẻ ngoài rất đẹp!
Anh ta chỉ cần đến cửa, liền có cô vợ xinh đẹp, còn có nhà lớn mới xây của nhà họ Tống, tiền trong tay em họ sớm muộn cũng thuộc về anh ta, loáng cái không phải cái gì cũng có sao.
Về phần em họ tàn tật này, anh ta đoán gần như cậu ta sẽ đồng ý.
Không tự mình ra mặt bên ngoài, nhà còn ra cái giống gì?
Nhưng thật không ngờ, Tống Thanh Phong không chút suy nghĩ, lập tức từ chối!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận