Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 67: Niềm Tự Hào Của Người Nhà Họ Tống 1

Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Dịch) (Đã Full)

  • 213 lượt xem
  • 775 chữ
  • 2023-11-20 14:01:30

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lúc Đường Dân chạy qua, Tống Sở đã kéo thịt heo vào thôn rồi.

 

Vừa nhìn thấy ông, Tống Sở đã cười đầy hào khí rồi nói: “Đại đội trưởng, đây là thịt heo rừng cháu bắt được, cậu phân chia để mỗi nhà mỗi hộ đều được chia thịt heo đi.”

 

Người trong thôn vừa nghe đã chạy đến tụ tập, ai ai cũng không nhịn được mà reo hò lên, thịt heo rừng lớn như vậy, một nhà có thể được chia không ít thịt.

 

Lúc này bọn họ nhìn Tống Sở đầu gấu thôn này, thật sự là càng ngày càng vừa mắt.

 

Mọi người cũng không còn cay đắng thịt rắn lúc trước nữa, xem ra đầu gấu thôn Tống cũng không phải lần nào cũng thích ăn một mình.

 

Nụ cười của Đường Dân lộ rõ, cháu gái của ông quả là thông minh, nếu không chia con heo rừng lớn như vậy ra mà đem toàn bộ về nhà, sẽ bị người ta tố giác thì phiền phức lớn rồi.

 

Mặc dù bây giờ chia thịt heo ra, nhưng người trong thôn đều có, hiển nhiên ấn tượng với cô cũng có thể thay đổi.

 

“Được, cháu kéo thịt heo đến dưới gốc cây đa lớn ở đầu thôn, cậu bảo người trong thôn qua chia thịt.”

 

Đường Dân đi đến phòng làm việc, dùng loa kêu gọi, toàn bộ người trong thôn nhốn nháo, ào ào chạy ra đầu thôn.

 

Đương nhiên Đường Phụng cũng biết sự tích vẻ vang của con gái bảo bối bà, nghe thấy cô không bị thương cũng không lo nữa, tất cả đều là niềm tự hào.

 

Trên đường đi gặp người ta nói đến chuyện này, bà tự hào thẳng lưng nói: “Đó cũng là út bảo nhà tôi, đổi lại là bé gái khác e rằng sớm đã bị dọa đến khóc rồi.”

 

“Út bảo nhà tôi thật giỏi, bằng không các người cũng không ăn được thịt heo.” Mặc dù chia thịt heo rừng khiến bà hơi đau lòng, nhưng bà cũng biết một con lớn như vậy, nhà mình không thể độc chiếm.

 

“Đúng đó, Tống Sở nhà chị thật giỏi.” Có thể được chia thịt heo, đương nhiên bọn họ không quan tâm có khoe khoang hay không, với lại đây cũng là sự thật.

 

“Đây vừa làm nhà máy ép dầu, vừa bắt heo rừng chia cho mọi người, bây giờ Tống Sở nhà các người thật sự tài giỏi.” Bọn họ cũng rất ngưỡng mộ và ghen tị Đường Phụng có thể có một đứa con gái giỏi như vậy.

 

Chỉ là cô bé giỏi giang như vậy, sau này không biết có thể gả đi không.

 

Vừa nghĩ như vậy, trong lòng lại cân bằng lại một chút.

 

Đường Phụng thích được người ta khen, vẻ mặt như được thăng quan tiến chức: “Còn phải nói, út bảo nhà tôi giống tôi.”

 

“…”

 

Bên khác, Tống Hữu Phúc cũng được hai chị dâu của ông khen.

 

“Em ba, bây giờ Sở Sở nhà em thật hiểu chuyện, vừa thông minh vừa tài giỏi, sau này em hưởng phúc rồi.”

 

“Cô bé giỏi giang như Sở Sở nhà em ba, thật tìm không ra người thứ hai, bất kể là nhà máy ép dầu hay chia thịt heo, trong thôn được thơm lây con bé.”

 

Không bị lợi dụng, trái lại có thể nhận được lợi ích, đương nhiên hai bác gái của Tống Sở vui mừng rồi.

 

Bản thân bọn họ cũng không phải thích lợi dụng ngược lại, thật ra họ đều là người thành thật, nhưng vẫn bị mẹ con Đường Phụng lấy đồ, đột nhiên nhận được hồi đáp bèn ngạc nhiên mừng rỡ, trên mặt tình cảm vẫn là có được sự hài lòng.

 

Bác cả Tống và bác hai Tống cũng cười tán thành: “Đúng vậy, bây giờ Sở Sở thật giỏi, có tiền đồ, em ba nuôi con hay.”

 

Trước đây bọn họ đều đau đầu vì mấy anh em Tống Sở, bây giờ lại không khỏi tự hào vì cháu gái, bé gái nhà ai có thể bắt rắn lớn, bắt heo rừng lớn? Chỉ có cháu gái nhà bọn họ làm được.

 

Tống Hữu Phúc ngẩng đầu, ưỡn ngực, mặt đầy kiêu hãnh: “Sau này Sở Sở nhà em còn có thể làm tốt hơn.”

 

Con gái là ông nuôi thành, quả nhiên giống ông.

 

Mấy anh em nhà họ Tống cũng được không ít người trong thôn khen ngợi, từng người bọn họ đều tự hào không thôi, không hổ là em gái của bọn họ, giống y như họ.

 

Người chuyên phụ trách mổ heo trong thôn trước đây, được Đường Dân thu xếp đến giúp Tống Sở.

 

Tống Sở mau chóng bảo bọn họ tiếp nhận hết, cô vui vẻ, thoải mái.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top