Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thập Niên 70: Bạch Phú Mỹ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 98: Nhưng mà tôi sẽ giữ bí mật giúp cô

Thập Niên 70: Bạch Phú Mỹ (Dịch) (Đã Full)

  • 191 lượt xem
  • 1320 chữ
  • 2024-02-06 07:59:53

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tối đến, Triệu Lan Hương cắt một cây lạp xưởng chưng với cơm, còn thái cật heo thành hoa, làm món rượu hương hoa cật. Cơm còn chưa nấu xong, Tưởng Mỹ Lệ liền đã tới.

Tưởng Mỹ Lệ có chút xấu hổ, gãi đầu.

“Ai, chọn đúng lúc ăn cơm lại tới tìm cô, tôi có chút xấu hổ.”

Sau đó cô ta còn xua tay giải thích: “Nhưng tôi phải nói trước, không phải tự nhiên tôi cố tình đến nhà họ Hạ tìm cô đâu.”

Từ sau lần Triệu Lan Hương nói ít tới nhà họ Hạ, Tưởng Mỹ Lệ cũng không thích chạy sang bên này nữa. Đồng thời cô ta cũng tìm được một nhà buôn ở chợ đen trong huyện, trong tay nhà buôn ấy luôn có mấy món ăn vặt rất ngon, nên mỗi ngày cô ta đều có thể nhấm nháp một chút. Tuy rằng có chút đắt, nhưng trên cô ta có tám người anh trai, mỗi người chỉ cần bớt cho cô ta một chút xíu bằng ngón tay thôi, cũng đủ để cô ta ăn trắng mặc trơn rồi.

Tưởng Mỹ Lệ vân vê ống tay áo nói: “Tôi chuẩn bị trở về thành rồi, tới đây nói lời tạm biệt với cô.”

Cô ta nhún vai nói tiếp: “Tôi định qua bên này kiếm cái danh ngạch vào học viện công nông binh, kết quả đại học không vào được còn bị thương đầy mình, tôi nghĩ tốt xấu gì cố chịu đựng một hai năm cũng được.”

“Nhưng mà cha mẹ tôi không đồng ý, muốn tôi về thành sớm chút.”

Tưởng Mỹ Lệ nói xong, thì ngước đôi mắt trắng đen rõ ràng lên, lẳng lặng nhìn Triệu Lan Hương.

“Tôi biết để lại cô ở lại đây một mình không được phúc hậu cho lắm, nên tôi tới hỏi cô một chút, cô có muốn về thành với tôi không? Tôi bảo người nhà kiếm cho cô danh ngạch, gọi cô quay về thành phố.”

Triệu Lan Hương nghe thấy thế thì lắc đầu.

Đương nhiên là cô không muốn quay về rồi, mục đích cô tới nông thôn hoàn toàn khác so với Tưởng Mỹ Lệ, chuyện của Hạ Tùng Bách vẫn chưa chấm dứt, hiện giờ cuộc sống càng ngày càng tốt lên, sao cô có thể bỏ giữa chừng.

Tưởng Mỹ Lệ nhăn mày lại, dường như có chút khó hiểu.

Triệu Lan Hương giải thích: “Tôi… Vẫn muốn tiếp tục cố gắng, nói không chừng danh sách học viên khóa tiếp theo có tên tôi thì sao?”

“Cô cũng biết đấy, nhà tôi và nhà cô hoàn toàn không giống nhau, con đường này cô không đi được còn có thể đổi sang con đường khác. Nhưng lựa chọn của tôi lại rất hẹp, cô cứ chờ xem, sang năm tôi nhất định có thể “Thi đậu” đại học.”

Chỗ này Triệu Lan Hương trộm thay đổi khái niệm, cô không dùng từ “Trúng tuyển” mà là “Thi đậu”, cô sẽ chờ đến sang năm khi thi đại học mở ra, sẽ khi đỗ từ nông thôn khảo về thành thị, dựa vào thực lực của mình để vào đại học.

Muốn trúng tuyển vào học viện công nông binh phải trải qua kiểm tra tư tưởng chính trị, Triệu Lan Hương nói vậy, Tưởng Mỹ Lệ cũng không nghi ngờ gì.

Tưởng Mỹ Lệ cười hì hì nói: “Vậy tôi sẽ không kéo cô về cùng nữa, đến tết nhớ tới nhà tôi chơi nhé!”

“Tôi mời cô ăn kẹo, còn nữa, anh trai tôi cũng ở nhà...”

Nói xong cô ta còn nháy mắt với Triệu Lan Hương.

Triệu Lan Hương mở nắp nồi cơm ra, gắp lạp xưởng đã được hấp nóng đặt lên đĩa.

Cô thờ ơ nói: “Tôi đã nói, tôi với anh trai cô thật sự không có quan hệ gì, tôi đã tìm được người tốt hơn anh ta làm bạn trai rồi.”

“Về nhà nếu như gặp được anh trai cô, nhớ bảo anh ta đừng lãng phí thời gian trên người tôi nữa.”

“Không có người nào thiếu người kia thì không sống nổi, tính tình anh trai cô kém như vậy, con người còn kiêu ngạo, không đáng để tôi một mực theo đuổi không rời không bỏ.”

Tuy rằng trước đây Tưởng Mỹ Lệ đã từng nghe thấy Triệu Lan Hương phủ nhận việc có quan hệ với anh trai mình, nhưng đây là lần đầu tiên cô nghe thấy Triệu Lan Hương nói “Tuyệt tình” như vậy, khiến Tưởng Mỹ Lệ lắp bắp kinh hãi.

Triệu Lan Hương bưng thức ăn thơm ngào ngạt ra ngoài, không để lại cho Tưởng Mỹ Lệ chút nào, điều này đã hoàn toàn đánh lạc hướng cô ta.

“Muốn nếm thử một chút không, sau này cô về nhà rồi không có cách nào ăn được.”

Tưởng Mỹ Lệ ngửi thấy mùi thịt thơm như vậy, lập tức không quan tâm đến chuyện tình cảm của anh trai nữa. Cô ta nhanh nhẹn đi rửa sạch tay, vội vàng tự múc cho mình một bát cơm, cơm thơm mềm trắng tinh, nhai trong miệng có vị ngọt rất nhẹ, dường như cơm do Triệu Lan Hương nấu thơm hơn cơm nhà người khác vài phần.

Thịt khô hấp trong nồi cơm càng khiến cơm thơm ngon hơn, từng miếng thịt mỡ màu vàng cánh gián giống như đã được nướng mềm, nhỏ ra mỡ thấm vào trong từng hạt cơm, khiến cơm cũng mang theo hương vị thịt.

Hương thịt này còn có lẫn cả mùi cây cỏ, béo nhưng không ngán, thịt nạc thịt mỡ hòa quện với nhau hết sức hài hòa, thơm nồng ngon miệng. Đúng là vừa thơm lại còn ngon, ngon đến mức khiến Tưởng Mỹ Lệ suýt nuốt luôn cả đầu lưỡi mình.

Tưởng Mỹ Lệ mới vừa ăn hết một bát cơm, trong đầu đã sinh ra cảm xúc lưu luyến.

Đợi sau này khi cô ta về thành phố rồi, biết tìm đâu ra thức ăn ngon như vậy?

Triệu Lan Hương nói: “Nếu sau này anh trai cô gây phiền toái cho tôi, nhớ giúp tôi một chút nhé.”

“Gia đình bình dân như tôi, sao có thể đấu lại nhà cô được.”

Tưởng Mỹ Lệ nghe thấy thế, thiếu chút nữa đã bật cười, cô ta hừ một tiếng: “Nào có khoa trương như lời cô nói, yêu đương thôi mà, chẳng lẽ cô không đồng ý nhà tôi sẽ trở mặt sao?”

Cô ta rất muốn mở miệng mắng không chừng anh trai tôi còn không thèm thích cô đâu, nhưng mà cắn người miệng mềm, ăn đồ ăn của Triệu Lan Hương nhiều lần như vậy, làm phiền người ta nhiều lần như vậy, lại sắp ly biệt rồi, nên cô ta nhịn.Bây giờ quan hệ giữa cô ta và Triệu Lan Hương đã hoàn toàn không giống trước kia.

Tưởng Mỹ Lệ vỗ ngực nói: “Cô yên tâm, nếu anh trai tôi dám làm chuyện không biết xấu hổ như vậy, tôi sẽ đứng về phía cô.”

Triệu Lan Hương vô cùng vui mừng, phá lệ lấy hai khúc lạp xưởng gói lại cho Tưởng Mỹ Lệ.

“Cô mang cái này về ăn, hấp chín là có thể ăn được rồi, nhưng mà không được để anh trai cô ăn đâu đấy!”

Triệu Lan Hương bình thường luôn dịu dàng ngoan ngoãn, hiếm khi thấy cô nhỏ mọn như vậy, điều này vậy mà lại khiến Tưởng Mỹ Lệ cảm thấy có chút đáng yêu.

“Được rồi được rồi, tôi biết rồi.”Mình cô ta ăn cô ta còn thấy ít nữa là.

Ở nhà mình, Tưởng Mỹ Lệ chính là bá vương, có chút thịt như vậy sao cô ta có thể chia cho người khác, có điều... Nếu là cha mẹ thì còn có thể, chứ anh trai cô thì nghĩ cũng không cần phải nghĩ.

Tưởng Mỹ Lệ để lại một tệ tiền cơm, nhưng Triệu Lan Hương không nhận.

Trước khi đi Tưởng Mỹ Lệ còn nháy mắt nhỏ giọng nói: “Tôi biết, bánh ngọt trong tay nhà buôn ở chợ đen là của cô, ăn rất ngon.”

“Nhưng mà tôi sẽ giữ bí mật giúp cô, hừ.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top