Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch)
  4. Chương 64: 64

Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch)

  • 122 lượt xem
  • 783 chữ
  • 2024-02-19 11:42:07

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Căn bản là anh không có thời gian chuẩn bị bài học trước cho nên tiến bộ của Kiến Dân và Kiến Quốc cũng không lớn.

Cho dù gần đây ông nội Vương Giá Hiên có dạy thêm mấy bài, nhưng trình độ của hai đứa nhỏ vẫn chỉ có mấy trăm từ vựng, có thể nói mấy câu đơn giản, có thể viết đúng mấy chục từ thường dùng. Trình độ này còn xa mới viết được đoạn văn ngắn.

Vương Kiến Quốc hơi mấy hứng. Thằng bé cảm thấy yêu cầu của cha quá cao. Cho dù thi được một trăm điểm nhưng từ trước đến giờ cha chưa từng khen bọn chúng!

Ông nội và mẹ thì khác, thường xuyên khen ngợi chúng. Đặc biệt là mẹ, mẹ thích tùy ý chỉ tay vào bất kỳ đồ vật nào trong nhà, hỏi bọn họ cái đó tiếng Anh nói thế nào. Những thứ này thì hai anh em đều đã biết rồi, nhưng mỗi lần trả lời đều sẽ nhận được lời khen ngợi thật lòng của Triệu Trân Trân!

Cho dù phát âm chưa chuẩn, thậm chí có nói sai thì mẹ cũng không biết!

Kiến Quốc bỏ vở bài tập vào trong cặp sách, thành thật chơi xấu mà không cần khách sáo: “Cha! Có phải là cha nhớ nhầm rồi không, trước giờ cha đâu có bảo chúng con viết đoạn văn đâu!”

Vương Văn Quảng trừng mắt một cái, suy nghĩ một chút rồi nói: “Còn nhỏ tuổi mà đã hay quên thế sao? Mười một ngày trước, hôm đó là chủ nhật, lúc cha nói chuyện này thì chúng ta đang ở nhà ông bà nội các con ăn cơm trưa, thời gian cụ thể là vào khoảng mười hai giờ mười phút.”

Vương Kiến Dân vô cùng bội phục mà liếc mắt nhìn cha một cái. Cậu bé cảm thấy cha cực kỳ giỏi, chuyện lâu như thế mà có thể nhớ rõ ràng như vậy. Cậu bé thì lại khác, chuyện nói từ hôm qua mà hôm nay đã có thể quên, hoặc cho dù nhớ nhưng cũng không thể nhớ chính xác thời gian được!

Thấy cha hình như tức giận, Vương Kiến Dân hơi khẩn trương. Vương Kiến Quốc thì lại cười ranh mãnh với anh trai, đeo cặp sách rồi kéo Kiến Dân cùng đi lên lầu hai.

Vương Văn Quảng đứng ở cầu thang, móc một điếu xì gà định hút thì tiếng của Triệu Trân Trân truyền tới từ phòng bếp: “Văn Quảng! Kêu bọn nhỏ chuẩn bị ăn cơm đi!”

Vương Văn Quảng vội vàng trả lời một tiếng, đặt hộp thuốc lá màu bạc xuống, trước tiên bước đến kéo Tiểu Kiến Xương ngồi trên sàn nhà dậy, sau đó cho thằng nhóc đi rửa tay.

Lâu đài của Kiến Xương chỉ còn một mảnh ghép cuối cùng là hoàn thành. Lúc Vương Văn Quảng bế thằng nhóc lên vô tình đụng phải, các khối gỗ rào rào rơi xuống, lâu đài biến mất ngay lập tức, chỉ còn lại những miếng gỗ xếp rơi đầy mặt đất.

Tiểu Kiến Xương mếu miệng, khóc oa oa!

Vương Văn Quảng cau mày, cảm thấy nhóc thứ ba quá mỏng manh. Đã là đứa nhóc bốn tuổi rồi mà còn tức giận vì chút chuyện như vậy, thật sự cần phải dạy dỗ.

Cho nên, chẳng những anh không dỗ con mà còn phê bình con một cách rất nghiêm khắc.

Mặc dù năng lực biểu đạt ngôn ngữ của thằng nhóc Kiến Xương này không tốt lắm, nhưng khả năng nghe hiểu thì không vấn đề. Lâu dài của nhóc không còn nữa, là do cha phá hỏng, cha không xin lỗi thì thôi lại còn phê bình nhóc, vì vậy nó càng khóc lớn tiếng hơn.

Triệu Trân Trân đã nghe thấy tiếng khóc của đứa thứ ba. Cô vốn cho rằng chồng mình có thể dỗ con được, nhưng không ngờ tiếng khóc càng ngày càng lớn. Cô vội vàng cởi tạp dề chạy ra.

Cô ôm lấy Tiểu Kiến Xương, vừa lau nước mắt cho thằng nhóc vừa dịu dàng nói: “Sao Tam Bảo của chúng ta lại khóc? Sắp ăn cơm rồi, mẹ làm món thịt viên nếp con thích ăn đấy, chúng ta đi rửa tay rồi ăn được không?”

Tiểu Kiến Xương vừa nghe thấy thịt viên nếp thì tiếng khóc lập tức nhỏ đi rất nhiều, nhưng vẫn ngước khuôn mặt mập mạp đầy nước mắt trong vòng tay của mẹ lên, nức nở nói: “Mẹ, cha xấu lắm, cha làm hỏng lâu đài của con! Hu hu hu...”

Triệu Trân Trân trợn mắt nhìn chồng một cái, nói: “Tam Bảo không khóc, để cha xin lỗi con. Sau khi ăn cơm xong để cha xây lâu đài với con, được không?”

Tiểu Kiến Xương gật đầu.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top